thầy giáo mới
Tiết
Phòng thực hành Hóa học
Lớp A nói chuyện rôm rả nhưng vấn đề chủ yếu là về giáo viên mới. Những nụ cười sặc mùi “nguy hiểm" hiện ra. Theo thông lệ, phải có “quà chào đón" chứ nhỉ. Kaka…
“Cạch!"
Tiếng mở cửa vang lên làm mấy chục ánh mắt hướng đến với vẻ hồi hộp, mong chờ.
“Rầm! Ào! Keng!"
Lớp thở dài thườn thượt. Chẳng ai nghĩ đến việc ổng chỉ mở hé cửa ra rồi lùi ra lấy chân đá chứ. Làm nguyên xô hóa chất không tẩy được mất công chế đổ hết xuống sàn, đè lên đám đinh rải trên sàn.
Lúc này thầy giáo mới bước vào, khéo léo tránh đám bẫy trong sự nhẹ nhõm của đám con gái và sự thán phục xen lẫn chút tức tối của tụi con trai. Trên bàn giáo viên hiện giờ là anh chàng đẹp trai tóc nâu, mắt hổ phách đeo cặp kính cận vuông trông rất tri thức.
-Chào các em, tôi là Josh Halrey, đến từ Anh quốc và sẽ đảm nhiệm môn Hóa của A.
Lớp bên dưới vỗ tay đập bàn rầm rầm.
-Thầy ơi, sao thầy tránh được bẫy vậy?-hs
-Vì IQ tôi cao hơn mấy người trước-Josh nhún vai-với lại trò cài xô ở cửa cũ quá rồi.
-=_=-cả lớp
-Thầy nghĩ sẽ dạy được bọn em chứ-hắn
-Đương nhiên -Josh nhìn hắn nhưng lại rất ngạc nhiên khi thấy người “con trai" với mái tóc màu trà bên cạnh-nó.
Nhận thấy thầy đang nhìn mình, nó chỉ đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng. Josh đành “nhập hồn về xác" nhưng lại không biết vì sao nó lại ở đây. Josh chợt nhớ lại lần đầu gặp nó.
†
~(cho t/g lùi về quá khứ xíu)
~†
năm trước
Đại học Harvard
Josh đã luôn đứng đầu trường với điểm số cao chót vót nên dễ sinh ra tính tự phụ. Josh được bạn bè tung hô, được nhiều tiểu thư theo đuổi. Anh sẽ nghĩ mình là số nếu như không bị thua thảm bại dưới tay… đứa nhóc tuổi.
Vào lúc công bố điểm thi, Josh cứ tự mãn về thành tích của mình nên không thèm xem bảng điểm luôn (cứ đợi rồi xem). Đang ung dung đi trên hành lang thì loáng thoáng nghe mấy lời bàn tán:
-Thật không?
-Điểm tuyệt đối à?
-/ luôn đó!
-Josh Halrey đứng thứ hai?
……………………………………………………………
Vừa nghe tới đó, Josh đã vội vã chạy đến bảng điểm. Josh thực sự muốn xỉu khi thấy kết quả :
nd: Josh Halrey: /
st: William Jenist Royal (tên tiếng Anh của nó) :/
Josh vội vã đi tìm hiệu trưởng. Vừa đẩy cửa vào nhưng anh không thấy hiệu trưởng đâu, chỉ thấy cậu bé tóc màu trà, đôi mắt ngọc lục bảo xen kẽ những tia màu tím đang nhấm nháp ly cacao đá. Nghĩ là cháu thầy, Josh lại gần hỏi: (trong ngoặc vuông là tiếng nước ngoài nhưng cụ thể thì mình sẽ nói nếu có thay đổi, giờ là tiếng Anh)
-[Hiệu trưởng đâu rồi em?]
-[Ông ấy vừa ra ngoài rồi!]
Thằng nhóc trả lời mà mắt không dời khỏi cuốn sách dày cộp đang cầm trên tay. Josh tò mò nhìn thử tựa đề quyển sách: “Công nghệ di truyền học". Josh thực sự ngạc nhiên vì quyển sách này quá khó, quá nhiều từ chuyên sâu lĩnh vực mà đứa trẻ kia lại lật trang như bay.
-[Em tên gì?]
-[Dương Hạ Thiên Băng]
-[Người Việt à?]-nó cứ đưa anh bất ngờ này đến bất ngờ khác khiến anh quên béng mất lý do mình đến đây.
-[Em là con lai, sang Mỹ năm trước]-nó như đọc được suy nghĩ của Josh .
-[Vậy tên tiếng Anh của em là gì? Hình như quyển sách này không phù hợp với cậu bé như em thì phải]
-[William Jenist Royal. Và em là con gái không phải cậu bé, OK]
“Bộp!"
Josh ngất luôn. Sau khi tỉnh dậy anh đã thi với nó lại nhưng lại thua không biết bao nhiêu lần. Josh đành phải thừa nhận nó đúng là thiên tài.
†
(trở về hiện tại)
†
Josh thoát khỏi suy nghĩ của mình mà bắt đầu bài giảng :
-Bây giờ các em lật sách trang , đọc công thức và lên thực hành. Nếu sai dù chỉ lỗi nhỏ cũng phải chịu phạt.
-Hình phạt là gì vậy thầy Josh?
-Vừa hát bài con vịt vừa múa quanh lớp.
Cả lớp: (==)
“Biến thái! Lão này trông mặt đẹp trai mà biến thái! Hình phạt quá bá đạo!"A gào thét trong đầu.
-Vì sao bọn tôi phải làm theo? -Kin bực mình cái trò vớ vẩn này lắm rồi nhé.
-Vì tôi là giáo viên của các em-Josh chậm rãi đẩy gọng kính.
-Vậy thầy sẽ thi Hóa với em chứ?-nó cười tươi tỏa nắng làm ngất ngây bao con tim bé nhỏ trong lớp.
Josh toát mồ hôi nhìn nó. Nó muốn hạ nhục anh à?
-Làm sao tôi có thể đấu lại với…-chưa nói hết câu thì nó đã lao lên lấy hai tay bịt miệng anh lại, thì thầm vào tai: “Giữ im lặng về mọi thứ thầy biết về em"
“Phụt! "
Công nhận là từ khi nó vào trường, học sinh thiếu máu trầm trọng. Nhìn nó với Josh lúc này thật đậm chất Shounen ai. Còn đứa bạn thì nhìn nó khó hiểu xen vài tia…bực bội.
Mindy: “Không được! Jen phải để ta ngắm, chưa đã mắt mà" (t/g: mê trai, méc Jun nhé cười đểu"_Mindy: chị mới mang về thanh kiếm xanh lá đẹp lắm và đang cần người thử_t/g: em đi học nhé, pye pye toát mồ hôi hột)
Kara: “Tên kia mà dám làm gì thiên thần thì khẩu AK ở nhà đã lên đạn sẵn rồi đấy" (ực nuốt nước bọt)
Ren: “Thằng đó dám dụ dỗ Jen nhà ta à? Bà sẽ băm vằm, xay nhuyễn, trụng nước sôi,…mày rồi mang cho cá sấu ăn" (mô phật, bạo lực quá)
Hắn (Ồ): “Tại sao cô ta lại sát tên đó vậy chứ! Thích hắn à? Đồ mê trai! Ơ cơ mà chuyện của cô ta có liên quan gì mình đâu? Chắc bữa nay ăn nhiều quá tẩu hỏa nhập ma rùi" (sax, có vụ đó nữa hả?)
Bỗng Ren bật dậy, kéo Jen ra, đưa mặt gần Josh.
cm
cm
cm
cm
cm
cm
cm
“Bốp!"
“Và rồi người ra đi ~trong con tim không nghĩ suy". Tình trạng của Josh giờ là nằm bất tỉnh nhân sự dưới đất sau khi lãnh đấm của Ren (t/g: cầu mong cho linh hồn anh siêu thoát_Josh: ê, ta đã chết đâu bật dậy_t/g: ờ ha, nhầm, cầu mong anh sớm tỉnh lại, rồi bất tỉnh tiếp đi_Josh: nằm lại)
Phòng thí nghiệm giờ ồn ào kinh dị do học sinh hoảng loạn mang thầy giáo đi phòng y tế nhất là nữ. Haizzzz…