Vài ngày sau…
Ngoài đường chất đầy những xác chết, máu me loang lổ. Đôi chân không ngừng lướt qua nhẹ như không. Tà váy đỏ lay động trong gió, cuốn theo những lọn nâu trà. Cô gái đi đến đâu, người ngã đến đấy hoặc chìm trong vô thức. Xe cứu thương phải hoạt động hết công suất vì đám cả nam cả nữ phun máu mũi do gái đẹp này (có ai bị t/g lừa không?)
Giai điệu khe khẽ vang lên:
“Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trời…
Cùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đây…
Để những tháng năm qua đi…và ký ức sẽ tan biến đi…
Hòa mình vào khoảng không trên bầu trời …đêm nay…
Thời gian…đã trôi qua thật nhanh…
Em mơ về…giấc mơ giờ đã tan…
Nhìn quanh, chỉ còn căn phòng trống…
Giọt lệ vẫn…mãi rơi giữa…màn đêm…
Buồn sao…cứ vây quanh hoài thôi…
Vẫn nhớ ngày đó em đã…rất đau…
Là khi, ta bước đi thật nhanh…
Và rồi chẳng nhìn nhau dẫu một lần…
Cuộc sống đó chỉ là phù du, mà tại sao em lại cố gắng…
Mãi đuổi theo, dù đã biết rằng sẽ không như mơ…
Từng vì sao trên bầu trời kia, một vì sao sẽ hoài cô đơn…
Có phải là điều đương nhiên?
Ah ah…"
(Hazy Moon/Ánh trăng huyền ảo-Hatsune Miku vietnamver)
Cô gái lướt qua cổng SD khiến toàn bộ học sinh… đau tim. Cô gái cất ván trượt đi, lên lớp A.
-Này!
Cô đập vai cô gái tóc đen bóng dễ thương trong lớp làm cô ấy giật mình.
-Ơ… ai đây?-Mindy ngu ngơ.
Ken, Kin, Kara, Jun, Mindy, Ren và Len chằm chằm nhìn vào thiếu nữ xinh đẹp trước mặt. Trông rất giống…
-Quên tui rồi hả?
Cô gái cười rạng rỡ. Từng đường nét, màu sắc của mái tóc, đôi mắt y hệt…
-Jen!?!
-Bingo!-nó búng tay.
-Sao mi lại ở trong bộ dạng này?-Kara mắt tròn mắt dẹt.
Hôm nay nó rất “con gái" nha. Mái tóc nâu trà dài tận đầu gối buộc đuôi ngựa gọn gàng, cài thêm chiếc nơ to đùng màu trắng. Áo sơ mi trắng tinh chiết eo mở cúc thôi. Cavat đỏ sọc đen, váy xếp li hơn nửa đùi cùng màu cavat và quần tất đen mỏng. Chân mang đôi bata trắng viền ren đen (có loại này đó). Da trắng nõn mịn màng. Đôi mắt ngọc lục bảo ánh lên những tia màu tím huyền bí. Đôi môi hồng cam xinh đẹp. Tuy làm con trai rất đẹp, phải ngang với bộ dạng này nhưng những phụ kiện, trang phục đáng yêu của con gái tăng vẻ đẹp cho nó. Gương mặt chết người là đây!
Ai nhìn nó cũng khó thở hết á. Còn đẹp hơn cả Mindy, Kara và Ren. Hắn lấy lại bình tĩnh (?) :
-Sao vô lại ăn mặc như vầy?
-Vì hôm nay là ngày đặc biệt-nó mỉm cười đầy ẩn ý khiến mấy người kia hiện lên dấu chấm hỏi (?) to đùng.
Jun nhíu mày. Ngày đặc biệt là ngày gì ta? Haizz, anh chịu thua, không biết nữa nhưng anh mơ hồ cảm thấy mình đã quên mất điều gì. Ây da~già cả rồi nên lẩm cẩm thế đấy (==)
Trong lớp, Ren, Len, Kin, Kara, Jun, Mindy, hắn cứ vò đầu bứt tai, cố suy nghĩ xem “ngày đặc biệt" là ngày gì. Ai nấy cứ lẩm nhẩm “/ là ngày gì? Ngày gì?… " y chang bị khùng khiến mọi người nhìn bằng ánh mắt ái ngại (==)
Rốt cuộc, Jun đành đưa ra “sáng kiến" là… gọi điện ẹ.
-«Alo»
-Mẹ à?
-«Có chuyện gì không Jun?»
-Mẹ có biết / là ngày gì không?
-«Sinh nhật Jen. Thôi, mẹ bận rồi. Bye!»
“Tít—"