*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7ghĩ đến đây, Nhạc Phong nhướng khóe miệng lên, nhanh chóng điền tư liệu cơ bản về Nhạc Nhu
Người nhà có những ai, quan hệ với nhau, vấn đề chi tiết đến mức không thể chi tiết hơn, cứ như tra gốc gác nhà mình vậy
Nhưng khi viết đến phía dưới lại có một cột vấn đề
Một năm trước khi bệnh nhân bị bệnh có xảy ra chuyện gì lớn không? Xin hãy kể thật tỉ mỉ
Nhìn thấy câu hỏi này, Nhạc Phong có chút do dự
Còn có một cột phía dưới nữa, người bệnh sau khi phát bệnh sẽ làm ra chuyện gì? Cái này thì Nhạc Phong có thể viết, chỉ là phía trên có liên quan đến cá nhân riêng tư
Thượng Hảo Hảo lật sách đọc, Nhạc Phong viết gần nửa giờ vẫn chưa viết xong
Nhận thấy anh ta do dự,2Thượng Hảo Hảo nhắc nhở: “Nếu viết sai tin tức, trị liệu bị lệch hướng thì tôi mặc kệ đó.” “...” Nhạc Phong rối rắm một lúc, vì Nhạc Nhu, anh ta vẫn viết tình hình thực tế ra
Nhạc Phong viết xong rồi đưa tư liệu cho Thượng Hảo Hảo
Thượng Hảo Hảo cũng chờ hơi sốt ruột, chưa bao giờ gặp ai viết lâu như vậy
Lúc nhận lấy tư liệu, cô đồng thời còn lười nhác bưng nước uống lên trước uống một ngụm
Thượng Hảo Hảo nhìn phần thành viên gia đình thì có vẻ hơi giật mình
Thì ra hai anh em này giống cô, đều không có cha mẹ, chỉ sợ người anh trai này đã phải cực kỳ vất vả nuôi em gái.
Nghĩ vậy, Thượng Hảo Hảo tiếp tục đọc, khi cô ấy đọc đến chỗ có xảy ra chuyện gì hay9không thì “phụt” một tiếng, ngụm nước trong miệng bị phun hết ra
Cô trợn tròn mắt, giật mình nhìn Nhạc Phong
Cô em gái bị bệnh trầm cảm, có phải anh trai có chứng ảo tưởng hay không? Anh ta còn nói em gái và tổng thống nước F yêu nhau, hơn nữa còn sinh một đứa trẻ
Cô gái tên Nhạc Nhu này thậm chí từng đã làm gián điệp
Hiện giờ tìm lại được thân phận, đã không còn là gián điệp nữa
Có phải cả nhà bọn họ đã đọc tiểu thuyết, xem phim quá nhiều rồi hay không? Nghĩ vậy, Thượng Hảo Hảo theo bản năng hỏi Nhạc Phong: “Em gái anh có thể yêu đương với tổng thống, thể anh là ai?” “Người bình thường!” Nhạc Phong miễn cưỡng trả lời
“...” Thượng Hảo Hảo hiển nhiên không tin, liếc siêu xe ở cửa6một cái.
Nhạc Phong biết có suy nghĩ cái gì, lạnh nhạt giải thích: “Xe đó là của ông chủ, lần trước cô đi Kim Sắc Niên Hoa cũng là nơi ông chủ ở, tổng tài Kim Sắc Niên Hoa cung kính với tôi là vì cung kính với ông chủ chúng tôi, khách hàng là thượng đế.”
“...” Thượng Hảo Hảo nhướng mày, thì ra là người hầu của ông chủ.
“Được! Nếu anh đã nói em gái anh và tổng thống yêu nhau thì tôi sẽ dựa theo đó mà trị liệu, nếu lỡ xảy ra vấn đề gì thì đó là lỗi của anh, tôi sẽ không gánh trách nhiệm đâu.”
“...” Có bác sĩ nào vô trách nhiệm như vậy không?
“Phiền anh ra sau ngồi, tôi muốn một mình tâm sự với Nhạc Nhu.”
“...” Nhạc Phong nhắc nhở: “Em ấy sẽ không mở miệng0nói.” “...” Thượng Hảo Hảo lạnh lùng liếc Nhạc Phong một cái, ý bảo anh ta nghe theo là được, đừng nói nhiều lời vô nghĩa,
Nhạc Phong đứng lên, đẩy ghế dựa ra sau một mét rồi ngồi xuống,
Thượng Hảo Hảo nhìn Nhạc Nhu, sau đó ấn đồng hồ đếm ngược.