*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cảnh Triệt lạnh nhạt nhắc nhở, tay ôm lấy vai của Quý Quân Tuyết và kéo cậu xích lại gần.
cảnh Đức Chính chỉ lo nhìn viên kim cương trên tay mà không nói gì
Lục Minh ngồi trên ghế chính, đột nhiên hờ hững mở miệng nói: “Mặt dây chuyền này là kim cương xanh hiếm có, viên cương kim màu xanh to như vậy thật sự hiếm thấy, cha vợ có được báu vật rồi đấy, giá trị của viên kim cương này còn đắt hơn cổ phần đã bán ra của cảnh thị, có một người con dầu hào phóng như vậy, cha không nên kén chọn nữa làm gì.”
Lục Minh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc
Ngay cả3Quý Quân Tuyết cũng giật mình.
Tuy Quý Quân Tuyết đoán được viên đá này có thể sẽ rất đắt, nhưng không ngờ lại có giá trị như vậy.
Nhận được vật này, Cảnh Đức Chính không định bắt bẻ nữa
Có một viên đá quý hiếm vô giá như vậy, ông ta đã vui vẻ đến nỗi hóa điên rồi
Hơn nữa, Lục Minh cũng đã giúp Cảnh Đức Chính gỡ lại mặt mũi rồi, Cảnh Đức Chính cho dù không nể mặt ai cũng sẽ không thể không nể mặt con rể bảo bối Lục Minh
Cảnh Đức Chính kéo Quý Quân Tuyết đứng dậy rồi kéo Cảnh Triệt dậy theo
“Được rồi, nể mặt Lục Minh đã nói đỡ cho con, tạm thời cứ như vậy đi.”
“...” Khóe0miệng Quý Quân Tuyết nhướng lên, cậu liếc nhìn Đại Đâu Đâu.
Thằng bé này quả nhiên thông minh, 10% cổ phần của anh Cảnh Triệt không đả động được Cảnh Đức Chính, mặt dây chuyền không có chút công dụng trên cổ cậu lại có thể đổi được sự tán thành của Cảnh Đức Chính
Tuy mặt dây chuyền này có giá trị cao, nhưng nếu đeo trên người của Quý Quân Tuyết thì nó chỉ là mặt dây chuyền, không là gì cả.
Hơn nữa trước đó Phong Thiên Lãnh cũng đã nói rằng anh ta hy vọng mặt dây chuyền này có thể giúp ích được cho Quý Quân Tuyết trong tương lai
Như vậy, hiện tại mặt dây chuyền đó đã giúp ích cho Quý5Quân Tuyết rất nhiều.
Cảnh Triệt ở bên cạnh ngơ ngác nhìn Quý Quân Tuyết, anh ta rất vui, không cần phải khó chịu trong lòng mỗi khi ở bên Quý Quân Tuyết nữa.
Nhưng dù sao nó vẫn là vật có giá trị
“Quân Tuyết!” Cảnh Triệt khẽ gọi, nhắc nhở.
Quý Quân Tuyết mỉm cười với Cảnh Triệt
Đối với Quý Quân Tuyết mà nói, nếu có thể ở bên Cảnh Triệt thì cậu có thể từ bỏ mọi thứ
Sau khi kính trà cho Cảnh Đức Chính là kính trà cho Thu Bách Hợp
Sau khi kính trà cho hai trưởng bối xong, Cảnh Triệt biếu hai phong lì xì đã chuẩn bị sẵn cho hai trưởng bối
Các vãn bối còn lại cũng được nhận lì xì
Sau đó Cảnh4Triệt và Quý Quân Tuyết mới ngồi trở lại ghế.
Từ nay về sau, xem như Quý Quân Tuyết đã là một thành viên trong nhà họ Cảnh rồi.
Hai người họ đã phải trải qua rất nhiều rất nhiều gian nan, cuối cùng cũng đã được gia đình công nhận, không bị bài xích nữa, hạnh phúc ở cạnh bên nhau
Nghĩ đến đây, Quý Quân Tuyết cảm kích cười với Cảnh Triệt, trong đầu lại hiện lên câu nói của anh ta
“Người đàn ông có năng lực mới có thể cho người mình yêu đủ cảm giác an toàn.” Cảnh Triệt nhận ra tầm mắt của Quý Quân Tuyết, quay lại mỉm cười với cậu, vươn tay xoa mái tóc của cậu...
Cả nhà hòa thuận vui9vẻ quây quần bên nhau...