Cô buông lõng tay, cười cười, nụ cười kia thực sạch sẽ, thực trong suốt, tuy rằng khắp người cô thực bẩn. Cô xoay người rời khỏi đó, vẫn cứ là cô gái tàn tật đôi chân, đừng hỏi cô vì sao làm vậy, bởi vì, đơn giản cô cũng chỉ muốn mọi người được sống.
Cô chậm rãi bước đi, ánh sáng mặt trời thực an nhàn chạm trên vai cô, trên mỗi người, thực công bằng..
Trên TV vẫn chiếu những hình ảnh…
Bên kia, trong một hậu trường quảng cáo
“Đường tiên sinh, vất vả rồi” Người chủ trì đưa tay, đối với người đàn ông bất phàm trước mắt cười nói, việc hợp tác của bọn họ thực thành công.
“ Không có gì “ người đàn ông đưa tay mình ra bắt nhanh chóng , sau đó đứng dậy, nhìn vào đồng hồ trên tay, khẽ cau mày, anh nhanh chóng rời đi, đem người chủ trì để sang một bên .
“ Không có gì “ người đàn ông đưa tay mình ra bắt nhanh chóng , sau đó đứng dậy, nhìn vào đồng hồ trên tay, khẽ cau mày, anh nhanh chóng rời đi, đem người chủ trì để sang một bên .
“ Làm gì kiêu ngạo như vậy?” người trợ lý bên cạnh nói thầm một câu, chưa từng gặp qua một ngôi sao nào kiêu ngạo như anh ta, huống hồ anh ta cũng chẵng phải ngôi sao gì, mặc dù anh ta trưởng thành có một gương mặt thực đẹp, lại lạnh lung, khí phách, hơn nữa thân hình cao hơn một mét tám, dáng người rắn chắc , cân đối không thua bất kì ngôi sao nào, nhưng chính là tính khí anh ta thực khiến người ta khó chịu..
“ Anh ta có tiền vốn” Người chủ trì không khỏi cười một tiếng, thu thập đồ đạc.
“ Tiền vốn gì? Khuôn mặt hắn sao?” Người trợ lý lại phết miệng nói tiếp, không lẽ anh ta kiếm tiền dựa vào khuôn mặt đó, muốn trả catse sao.
“ Cậu thực không có mắt “ Người chủ trì nhìn về hướng người đàn ông đi mất, khinh thường kéo kéo khóe môi, ai nói ông trời công bằng, riêng người đàn ông kia thì thực rất rất không công bằng , công bằng ở đâu khi tất cả những gì tốt trên đời đều thuộc về anh ta.
“ Cậu có biết anh ta là ai không?” Người chủ trì quay đầu hỏi người trợ lý, người trợ lý lắc đầu.
« Anh ta là giám đốc của một công ty, một trong sáu trung tâm tài chính và kinh tế, anh ta rất ít giao tiếp bên ngoài, nên rất ít người biết »
“ Đường Mặc Vũ, đã từng nghe qua cái tên này chưa?” Người chủ trì nhẹ nhàng thở dài, ông ta biết, cái tên này chắc chắn có nhiều người biết đến đi.
“ Đường Mặc Vũ, đã từng nghe qua cái tên này chưa?” Người chủ trì nhẹ nhàng thở dài, ông ta biết, cái tên này chắc chắn có nhiều người biết đến đi.
“ Đường, Đường Mặc Vũ..” Người trợ lý cảm giác cằm mình sắp rớt xuống “ Chắc không phải là cái Đường Mặc Vũ kia kia à?”
“ Đúng rồi, chính là anh ta, Đường Mặc Vũ, Cháu của Đường thị trưởng, có điều, anh ta không theo con đường chính trị mà hiện tại anh ta có một công ty thương mại quốc tế, ASA. Người đàn ông này sinh ra đã nắm chắc là người trên đỉnh cao, cuộc sống nhung lụa, thuận lợi, chúng ta vốn chẵng thể so sánh được với họ đâu.”
“ À …” Người trợ lý lau mồ hôi trên trán, quả nhiên áp lực thực lớn..
“ Có điều hắn cái gì cũng có, không chừng lại là một kẻ đồng tính đấy…” Người trợ lý không tin , trên đời này làm gì có người hoàn mỹ như vậy, chắc chắn sẽ có một chỗ thiếu hụt nào đó đi.
Truyện convert hay : Kim Bài Ngọt Thê, Tổng Tài Sủng Hôn