Chương
Anh đâu đầu vỗ trán.
Anh thật sự hi vọng có thể tổ chức hôn lễ thật nhanh, làm nỗi đau trong lòng Tề Mẫn Mẫn nguôi ngoai.
Nhưng không thể.
Cúp máy xong, anh khoát tay với tài xế, ý bảo anh lái xe.
Tiểu Trương nhận được lệnh, lập tức khởi động xe.
…………
Trịnh Húc cầm một phần sản phẩm mới đi vào phòng giám đốc cười nói với Hoắc Trì Viễn:”Hoắc tổng, BY của chúng ta vừa mới tung ra đều bị tranh mua hết sạch. Chúng ta có bán thử một phần phiếu tích điểm cho sản phẩm này.”
Hoắc Trì Viễn chỉ bình tĩnh nghiêng đầu một chút:”Tôi đã sớm dự liệu được. VIệc công ty sáp nhập tiến triển đến đâu rồi?”
“Bởi vì lúc trước chúng ta đã rót triệu vào tập đoàn Bằng Trình, cho nên….” Trịnh Húc lập tức thu lại nụ cười, bắt đầu nghiêm túc giải thích cho Hoắc Trì Viễn.
Hoắc Trì Viễn nghe xong, vừa lòng gật đầu:”Chúng ta sẽ mua toàn bộ cổ phần của tập đoàn Bằng Trình trên danh nghĩa của Tề Mẫn Mẫn.”
“Toàn bộ?” Trịnh Húc nghiêm túc hỏi.
“Toàn bộ!” Hoắc Trì Viễn nói xong, liền cúi đầu xem văn kiện trong tay.
“Danh tiếng của Hoắc tổng được biết đến, không biết là phú hào, hay là thương vợ nữa.” Trịnh Húc cảm khái cười nói.
“Hâm mộ?” Lynda không biết xuất hiện sau lưng Trịnh Húc từ bao giờ, quyến rũ cười, “Hâm mộ có nghĩa một nửa cổ phần công ty sẽ chuyển sang trên danh nghĩa của em.”
“Toàn bộ chuyển cho em cũng không có vấn đề gì.” Trịnh Húc lập tức ôm thắt lưng Lynda, cẩn thận che chở bụng cô, “Đứa nhỏ không làm em khó chịu chứ?”
“Thành thật như anh.” Lynda cười trả lời.
“Ân ái xong chưa?” Hoắc Trì Viễn đan mười ngón tay vào nhau, mặt đen lại nhìn đôi vợ chồng đang ân ái trước mặt.
“Xong rồi.” Lynda nhéo thắt lưng Trịnh Húc, “Anh đừng quấy rầy em báo cáo công việc.”
“Anh đi đây.” Trịnh Húc không hề buồn bực, thản nhiên cười đi ra ngoài.
Trịnh Húc vừa đi khỏi, Lynda bắt đầu “oanh tạc”.
“Đây là kế hoạch sữa chữa, bên pháp lý đã xét duyệt rồi. Mời anh xem.” Lynda đưa một văn kiện ho Hoắc Trì Viễn.
“Được.” Hoắc Trì Viễn chỉ nói một chữ, nhận lấy văn kiện.
Lynda thức thời lui ra.
Hoắc Trì Viễn mở văn kiện ra, bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu.
Mục đích anh làm việc này không phải vì lợi ích lớn nhất cho Hoắc Y, mà là vì Tề Mẫn Mẫn.
Ba vợ đi rồi, anh phải tiếp nhận nhiệm vụ chăm sóc cô.
Biệt thự tĩnh lặng khiến người ta phiền lòng.
Tề Mẫn Mẫn ngồi trước cửa sổ, ánh mắt mê ly nhìn ra bên ngoài.
Ba ở thiên đường có thấy cô không?