Chương
Anh bị thương nghiêm trọng như vậy mà cô còn làm phiền anh.
Cô quả thật không phải một người vợ tốt.
Về phía Tưởng phu nhân, cô nên đi nói chuyện với bà ta.
“Em nói rõ nguyên nhân thì anh sẽ không tức giận nữa!”
“Nguyên nhân thì em đã nói rồi đấy!” Tề Mẫn Mẫn cắn môi, trầm mặc.
Hoắc Trì Viễn thông minh như vậy, chắc chắn là đoán được cô đang nói dối.
Cô nói nhiều sẽ sai nhiều.
Không thể khiến anh lo lắng, tức giận nữa.
“Nhóc con, khi nào em sẵn sàng thì nhất định phải nói cho anh biết!” Hoắc Trì Viễn tì lên trán Tề Mẫn Mẫn, trịnh trọng nói: “Chuyện sát nhập công ty phải kéo dài. Hoắc Y là quá khứ, GX mới là tương lại của chúng ta!”
Nghe Hoắc Trì Viễn nói vậy, Tề Mẫn Mẫn cảm động rơi lệ. Cô nhẹ nhàng gật đầu một cái.
——
“Cái gì? Hoắc Trì Viễn không đồng ý?” Tưởng phu nhân nghe thấy Tề Mẫn Mẫn không thuyết phục được Hoắc Trì Viễn, tức giận rống lên, “Nhất định là cô không cố gắng thuyết phục nó!”
“Con đã cố gắng rồi! Nếu không sát nhập hai công ty lại thì tập đoàn Bằng Trình sẽ phá sản, Hoắc Y cũng bị tổn thất. Mẹ nuôi hãy suy nghĩ cho Hoắc Trì Viễn đi!” Tề Mẫn Mẫn nghẹn ngào, lo lắng khuyên bảo.
“Tôi nghĩ rằng cô định xóa sạch hình bóng của con gái ra khỏi trái tim Hoắc Trì Viễn! Cô chờ đó! Tôi sẽ khiến cô ân hận cả đời!” Tưởng phu nhân điên loạn cười to.
Khiến cô ân hận cả đời?
Không phải Tưởng phu nhân định tự sát đó chứ?
“Mẹ nuôi! Mẹ nuôi!” Tề Mẫn Mẫn lo lắng hô lên nhưng điện thoại đã bị cắt.
Tề Mẫn Mẫn bối rối chạy ra khỏi bệnh viện, bắt taxi đến Tưởng trạch.
Ngàn vạn lần đừng gặp chuyện gì!
Ngàn vạn lần đừng tự sát!
Tề Mẫn Mẫn vừa gọi điện liên tục cho Tưởng phu nhân, vừa thầm cầu nguyện.
Tưởng phu nhân vẫn không nghe điện thoại, điều này khiến Tề Mẫn Mẫn cảm thấy bất an, cảm giác có chuyện gì sắp xảy ra.
Hoắc Trì Viễn không tìm thất Tề Mẫn Mẫn thì rời khỏi phòng bệnh, hỏi y tá đi ngang qua: “Xin lỗi, cô có nhìn thấy vợ tôi đâu không?”
Y tá lắc đầu.
Hoắc Trì Viễn bất đắc dĩ phải lấy di động, bấm một dãy số.
“Mấy người có thấy Tề Mẫn Mẫn không?”
“Hoắc tổng?” Một giọng nói lạnh lùng nhưng lễ phép vang lên, “Chúng tôi vừa thấy Cố phu nhân bắt một chiếc taxi rời khỏi bệnh viện!”