Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế

chương 34: chương 34

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong đầu vừa mới chợt lóe lên ý nghĩ này, người phụ nữ suýt bị sàm sỡ đã nắm lấy cổ tay của Phó Vực thực hiện động tác ném ngã, sau đó đánh xuống một quyền, động tác rất mạnh mẽ, tàn nhẫn!

Dụ Lâm Hải trợn tròn mắt.

Giọng Phó Vực đúng lúc từ trong điện thoại truyền đến: “Cậu nhìn thấy vợ cũ của cậu đánh tôi như thế nào rồi chứ, người anh em bây giờ vai tôi vẫn còn đau đây này, kỹ năng này là cậu dạy à…”

Dụ Lâm Hải không thể ngồi yên một chỗ được nữa, lập tức bước ra ngoài, khẽ quát một tiếng vào điện thoại: “Gửi địa chỉ cho tôi”.

Trên đường đến thành phố Nam, Dụ Lâm Hải phát đi phát lại đoạn video, ánh mắt u ám, rất rõ ràng đây mới là bộ mặt thật của cô, tất cả dịu dàng, hiền thục, mềm yếu, ngoan ngoãn đều là giả!

Nhưng cô đã ngụy trang quá thành công, ba năm kết hôn, anh cũng không thể nhìn thấu bộ mặt thật của cô.

Vậy rốt cuộc cô là ai?

Phó Vực nói cậu bảy nhà họ Bạch ở thành phố Nam gọi cô là “em gái”, mọi người đều biết nhà họ Bạch ba đời không có con gái, hay…cô là người tình của Bạch Thất?

Ý nghĩ này khiến khuôn mặt vốn lạnh lùng nghiêm nghị của Dụ Lâm Hải nhanh chóng bao phủ một lớp băng giá, áp suất không khí quanh người cực kỳ thấp.

Anh muốn xem xem cô rốt cuộc đang giở trò gì!

Nam Mẫn ngủ một giấc tới sáng, mở mắt ra đầu đau kinh khủng, giống như bị voi dùng chân hung hăng giày xéo.

“Tỉnh rồi?”

Bạch Thất đúng lúc xuất hiện ở đầu giường, đưa cho cô một ly sữa: “Uống ly sữa cho thoải mái”.

Nam Mẫn cau mày nhận lấy sữa, giọng nói hơi khàn khàn: “Sao em lại ở chỗ anh?”

“Còn nói nữa, em say quắc cần câu, đã khuya nên không để em về nữa”.

Bạch Thất đang ăn sáng ở trên bàn, nhìn em gái bóp mũi đổ sữa vào miệng giống như uống thuốc, buồn cười nhìn cô: “Từ nhỏ đến lớn đều không thích uống sữa, mỗi lần uống sữa cứ như uống thuốc độc vậy”.

Nam Mẫn uống sữa xong vội vàng súc miệng bằng nước, dạ dày quả nhiên thoải mái hơn rất nhiều, nhìn chiếc váy nhăn nhúm trên người, cầm điện thoại di động gửi một tin nhắn cho trợ lý, sau đó nhấc chân đi vào phòng tắm: “Em đi tắm”.

“Em còn nhớ chuyện xảy ra tối qua không?”, Bạch Thất bình tĩnh hỏi sau lưng cô.

Nam Mẫn dừng lại, quay đầu lại, cố gắng nhớ lại: “Hình như em nhảy múa, sau đó suýt bị sàm sỡ, em đã ném ngã anh ta, còn đánh anh ta một quyền, phải không?”

“Ừm, sau đó thì sao?”

Sau đó…không nhớ nữa.

Dừng lại ở đoạn đó.

Bạch Thất nhấp một ngụm cà phê, trừng em gái: “Em nôn lên người ta trong thang máy”.

“Ồ”, Nam Mẫn không chút áy náy: “Xem như anh ta xui xẻo”.

Tiến thêm hai bước, Nam Mẫn đột nhiên cảm giác được có gì đó không đúng, dừng bước quay đầu lại: “Anh ta không phải là nhân vật lớn gì đó chứ?”

Bạch Thất lấy khăn ăn lau khóe miệng: “Cũng tạm, Phó Vực, cậu chủ nhà họ Phó ở thành phố Dung”..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio