Tề Hầu ngày hôm nay cùng Bạch Lương chụp ảnh.
Hai người vừa cao lớn vừa đẹp trai đứng chung một một chỗ thì thật là tăng thêm sự cuốn hút.
Bạch Lương từ phòng hóa trang đi ra, thợ chụp ảnh liền thấy khóe miệng hắn có dấu vết, nhìn rất kỳ lạ, là vừa nãy Tử Văn "cưỡng hôn" tạo ra.
Thợ chụp ảnh vừa nhìn thấy lập tức nói:
"Bạch Lương, vết thương ở khóe miệng là chuyện gì xảy ra? Chuyên gia trang điểm tạo thêm điểm nhấn?"
Hắn vừa nói như thế, nhóm chuyên gia trang cũng sợ hãi, vừa định muốn biểu thị không phải bọn họ thêm.
Bọn họ đã nỗ lực che lấp dấu hôn, thế nhưng thực sự không giấu được.
HunhHn
Kết quả là thợ chụp ảnh lớn tiếng nói:
"Quá tốt rồi! Nhìn rất gợi cảm, liền như vậy đi!"
Ngô Củ:
"..."
Tử Văn ở bên cạnh ăn kẹo vẻ mặt vô tội, thật giống nói mình không liên quân.
Nếu như không phải Ngô Củ vừa nãy tận mắt nhìn thấy, thật không thể tin được Tử Văn làm như vậy, quả nhiên là hổ nuôi lớn nha!
Tề Hầu đã chuẩn bị xong.
Hắn mặc áo lụa màu đen cổ chữ V rất sâu lộ ra cơ ngực, quần cũng là màu đen.
Ngô Củ cảm giác cổ áo xuống chút nữa là lộ cả bụng.
Tính chất tơ lụa mát mẻ, chỉ có điều trang phục này hơi nhỏ.
Tề Hầu mặc ôm sát, đường nét cơ thể hiện ra rõ ràng, bắp thịt cơ hồ đều phát họa ra, gợi cảm khiến người nhìn muốn phun máu mũi.
Bạch Lương mặc một bộ màu trắng.
Hai người một đen một trắng lại rất hòa hợp, khí chất thực sự vượt bậc, nhưng cũng có điểm đối nghịch.
Mọi người đứng ở bên cạnh xem.
Tề Hầu chưa từng làm người mẫu, Bạch Lương là người dày dặn kinh nghiệm.
Tề Hầu sai lầm hơi nhiều, thế nhưng nhan sắc và khí chất nghịch thiên.
Sau đó Tề Hầu phát hiện chỉ cần mặt lạnh nhìn chằm chằm máy chụp hình là tốt rồi.
Vì vậy, thợ chụp ảnh hô to:
"Tốt! Rất tốt! OK! Hoàn mỹ!! Quá hấp dẫn! Tôi cũng muốn yêu cậu!"
Ngô Củ xoa xoa thái dương của chính mình, nghĩ thầm.
Nơi này quả nhiên không phải người bình thường có thể hiểu.
Tử Văn vẫn không có quan tâm gì, ăn kẹo xong liền đi xem đạo cụ, tựa hồ cảm thấy rất thú vị.
Chụp ảnh rất thuận lợi.
Bạch Lương cũng có chụp một mình, xong việc vừa vặn mười hai giờ rưỡi, giờ nghỉ trưa.
Ngô Củ dự định dẫn theo Tề Hầu cùng Tử Văn đi ra ngoài ăn một bữa.
Bạch Lương liền đi tới, cười tủm tỉm.
Tử Văn có chút đề phòng nhìn hắn, bởi vì trước đó Lương dùng kẹo trêu đùa.
Bạch Lương đi tới, đầu tiên từ trong túi móc ra một gói kẹo rất bình thường, sau đó khom người xuống, kín đáo đưa cho Tử Văn.
Tay Tử Văn cũng không lớn, một tay không giữ hết, nhanh chóng duỗi tay còn lại đến đón lấy.
Khi nhìn thấy đôi mắt liền sáng.
Thật nhiều kẹo!
Bạch Lương cười nói:
"Cảm ơn ngày hôm qua các người giúp đỡ.
Như vậy đi, một chốc tôi mời các người ăn cơm? Thế nào?"
Ngô Củ cảm giác Tử Văn thực sự là quá đơn thuần, một gói kẹo phỏng chừng chỉ ba tệ liền lừa được Tử Văn rồi.
Bởi vì Bạch Lương vô cùng nhiệt tình, nhất định muốn mời bọn họ ăn cơm, cho nên mọi người liền cùng đi.
Buổi chiều Ngô Củ còn làm việc, liền ăn gần công ty.
Nhà hàng này không có paparazi vào, bởi vì nơi này chỉ có hội viên mới có thể tiến vào.
Bạch Lương dẫn mọi người vào.
Không phải ăn cơm kiểu Tây, mà là kiểu gia đình, mỗi ngày chỉ có mấy món đồ ăn, không thực đơn, có gì ăn đó.
Bởi vậy nguyên liệu nấu ăn của nơi này đều là mới nhất tốt nhất.
Mọi người đi vào, nơi này phòng ăn riêng biệt trang trí rất thanh lịch, tính riêng tư rất cao.
Mọi người ngồi xuống, rất nhanh nhân viên phục vụ trà dạo.
Trước mặt mỗi người ba chén trà rất đẹp.
Tử Văn tò mò nhìn chén trà nhỏ, cảm giác còn chưa đủ cho mình uống một hớp.
Bởi vì trời nóng bức, hắn liền bưng lên uống một hớp.
Nào có biết trà rất đắng Tử Văn nhíu chặt mày.
Trà đạo rất đậm, nước trà rất đắng, thế nhưng dư vị ngọt ngào.
Tử Văn yêu thích thức ăn ngọt, căn bản không thể thưởng thức loại trà công phu này.
Hắn vội vã đặt chén trà xuống, nhướng mày lên, dáng vẻ khổ não.
Bạch Lương cười ha ha, bất quá vẫn là giơ tay.
Lập tức nhân viên phục vụ bưng nước khoáng cho Tử Văn uống.
Đồ ăn tới rất nhanh.
Hôm nay là hải sản là món chủ đạo.
Tử Văn chưa từng được ăn hải sản, không biết mùi vị gì, cũng không biết lột vỏ.
Tề Hầu tương đối thích ăn hải sản.
Trước đây Ngô Củ làm hải sản cho hắn ăn cực kỳ ngon.
Tề Hầu cảm thấy nơi này tay nghề chế không tốt bằng Nhị ca, chỉ có điều nguyên liệu nấu ăn rất tốt, đặc biệt tươi mới.
Cua tôm cùng cá đều là hấp hoặc là chưng cách thủy, chất thịt ngọt ngào, coi như không chấm thêm muối ăn cũng ngon.
Ngô Củ lấy thịt cua cho Tề Hầu ăn.
Tử Văn cũng chiến đấu cùng một con cua.
Chỉ là hắn xưa nay chưa từng ăn hải sản, không biết những công cụ đặt bên cạnh dùng làm gì, có cây búa nhỏ, có cái kềm, rất kỳ quái.
Tử Văn cầm lấy một con cua, trực tiếp đặt ở trong miệng, cắn xuống.
"Rắc rắc!"
Răng nhỏ lại sắc bén.
Đúng là hổ nuôi lớn, cắn một cái càng cua vỡ nát.
Ngô Củ Tề Hầu cùng Bạch Lương đồng thời cảm giác phía sau lưng tê rần.
Tử Văn lại bắt đầu bẻ ra làm đôi.
"Rắc rắc!! Rắc rắc!!"
Càng cua bẻ ra, bên trong có thịt, thế nhưng cũng không biết làm sao lấy ra.
Tử Văn vẻ mặt khổ não.
Bạch Lương cảm thấy âm thanh "rắc rắc" kia làm cho cái chân thứ ba của hắn lạnh lẽo.
Bạch Lương nhanh chóng cười nói:
"Là ăn như thế này, tôi giúp."
Hắn nói cầm một con cua, sau đó dùng kềm làm vỡ vỏ bên ngoài lấy thịt ra cho Tử Văn ăn.
Tử Văn nhìn thịt cua trong đĩa rất kinh ngạc, vẻ mặt sùng bái nhìn Bạch Lương.
Ánh mắt Tử Văn thực sự là không hề che giấu sùng bái.
Bạch Lương được ánh mắt như thế nhìn chằm chằm, đương nhiên tự hào, nói:
"Nếm thử xem."
Tử Văn cầm thịt cua bỏ vào trong miệng.
Mùi vị đó thực sự quá ngon, quả thực chính là mỹ vị nhân gian.
Tử Văn đôi mắt sáng lên, cười nói:
"Ăn ngon."
Bạch Lương nghe hắn nói như thế, lập tức nói:
"Cua hấp, khi về mua thêm năm phần!"
Tề Hầu là người đầu tiên đưa tay tán thành, nhanh chóng nói:
"Tốt tốt tốt, mười phần cũng được."
Ngô Củ thật xấu hổ.
Bạch Lương kinh ngạc nhìn Tề Hầu.
Thật giống muốn lấy lòng Tề Hầu, dù sao Tử Văn ở nhà Ngô Củ cùng Tề Hầu, thoạt nhìn quan hệ cũng thân thiết, Bạch Lương lập tức đổi giọng nói:
"Được, mười phần!"
Tề Hầu cho Bạch Lương một ánh mắt tán thưởng.
Dường như thiện cảm đối với Bạch Lương bởi vì mấy con cua mà đột phá xẹt một cái từ mặt đất bay đến bầu trời.
Ngô Củ buổi chiều còn đi làm.
Tề Hầu cùng Bạch Lương ngày hôm nay đều không có lịch trình gì.
Tử Văn cũng không có chuyện gì làm.
Ngô Củ liền để ba người kia từ từ ăn, mình thì về công ty.
Ngô Củ không nghĩ tới mình đi một hồi, Bạch Lương thành công chiếm được số điện thoại Tử Văn.
Hơn nữa hai người kết bạn Weibo, nghiễm nhiên thành bạn tốt nhất.
Tử Văn không đề phòng chút nào, xem Bạch Lương là bạn tốt, hồn nhiên không biết Bạch Lương thật ra là muốn chiếm đoạt hắn.
HunhHn Bởi vì Tử Văn tương đối đơn thuần, nhất định phải bắt đầu từ bạn bè, chậm rãi ăn mòn phòng vệ mới được.
Buổi tối, Tử Văn tắm rửa xong nằm ở trên giường, đem hình mình chụp ăn trưa đăng lên Weibo.
Hắn hiện tại đã không chỉ có một người hâm mộ theo dõi, căn bản đếm không hết.
Tử Văn cũng không biết có nhiều người theo dõi tài khoản mình có ích lợi gì, bởi vậy không lưu ý, chỉ muốn đăng bài mình thích.
Tử Văn: ảnh cua ăn ngon
Tử Văn đăng xong, muốn đi ngủ, nào có biết điện thoại di động liền rung lên liên tục.
Thật nhiều người bình luận ảnh, nhiệt tình cơ hồ hù đến Tử Văn.
Người qua đường :
"A a a a Tử Văn lên sóng rồi!!"
Người qua đường :
"Tôi muốn đi ăn cua!!"
Người qua đường :
"Gào gào tôi đang ăn cua giống Tử Văn nè!"
Người qua đường :
"OMG!! Các người nhìn thấy trọng điểm chứ! Tập trung! Các người nhìn bàn tay trong ảnh Tử Văn không?!!"
Tử Văn nhìn bức ảnh, cũng không cảm thấy gì lạ.
Bức ảnh chủ yếu là mâm cua hấp, bất quá bên cạnh có bàn tay.
Đó là tay Bạch Lương.
Bạch Lương lúc đó đang lấy thịt cua.
Rất nhiều người nhận ra tay Bạch Lương.
Rất rất quan trọng là Bạch Lương lấy thịt cua, thế nhưng không có ăn.
Người qua đường :
"Ồ ồ ồ nha nha! Bạch Lương!!"
Người qua đường :
"Tay kia tuyệt đối là tay Bạch Lương!!!"
Người qua đường :
"Đại Bạch là lấy thịt cua cho Tử Văn ăn! Rất ngọt ngào!!"
Người qua đường :
"Buổi tối, không chỉ hạ độc đêm khuya, còn ném thức ăn cho chó.
Hỏi tôi có ăn hay không, tôi nói không ăn.
Chó con không ăn thức ăn cho chó âu âu âu!"
Người qua đường :
"Chớ nói chuyện bịa đặt.
Bạch Lương cái gì chứ? Các người đầu óc bị cánh cửa kẹp hỏng rồi.
Đại Bạch của tôi làm sao có khả năng coi trọng loại chưa dứt sữa này? Nhìn hắn xem, xấu mẹ hắn cũng không nhận ra hắn, còn là đứa vô danh.
Đại Bạch của tôi chỉ yêu thích loại ngực to mông nở.
Tử Văn này là muốn dựa vào Đại Bạch lăn xê, thực sự là có ý đồ xấu! Tôi phi!"
Người qua đường :
"Không sai, hiện tại từ đâu tới một diễn viên cấp mười tám muốn bấu víu quan hệ với Đại Bạch.
Thật buồn nôn, sớm rửa mặt đi ngủ đi!"
Người qua đường :
"Đúng đấy, tôi ghét nhất loại ôm cái đùi lớn này.
Tự mình không cố gắng diễn xuất, không đi nỗ lực, chỉ thích ôm cái đùi lớn.
Tạo scandal là buồn nôn nhất, muốn lăn xê hả, cút sang một bên, đừng bấu víu Đại Bạch của chúng tôi."
Người qua đường :
"Thúi quá, đang yên lành, mấy đứa bẩn bựa ở đâu chạy tới xì hơi, tình huống gì thế này!?
Người qua đường :
"Bạch Lương ghê gớm lắm sao!? Dựa vào cái gì fan Bạch Lương dám mắng người.
Tử Văn có làm sao.
Miệng các người sạch sẽ chút đi!"
Người qua đường :
"Ai ui ai ui, miệng chúng tôi mà không sạch sẽ.
Chính mình làm kỹ nữ còn muốn có đền thờ, không để cho người khác nói, kỹ nữ chính là kỹ nữ!"
Tử Văn căn bản không biết đến chuyện gì đang xảy ra.
Vì một bức ảnh cua hấp sao liền biến thành như vậy.
Hoàn toàn bất ngờ, hơn nữa Tử Văn cũng không biết bọn họ đang nói cái gì.
Fan Tử Văn cùng fan cuồng Bạch Lương đấu khẩu, nguyên nhân là Tử Văn muốn ôm cái đùi lớn, muốn dựa vào Bạch Lương lăn xê bản thân.
Fan cuồng Bạch Lương nói Đại Bạch của họ sẽ không coi trọng loại dung mạo khó coi, cũng không có kỹ năng diễn xuất, nói chung đủ loại chỉ trích.
Lập tức biến thành cuộc chiến fan cuồng cùng fan CP.
Fan CP nói fan cuồng buồn nôn, đối phương cũng nói lại như vậy.
Nói chung chửi qua chửi lại.
Còn có rất nhiều người không liên quan chạy đến hóng hớt góp vui.
Nói Tử Văn chính là thích ôm cái đùi lớn, lần trước bọn họ cùng tham một chương trình, Tử Văn cũng tìm bắp đùi lớn ôm.
Tử Văn sửng sốt.
Chương trình gì, hắn không phải nghệ sĩ, làm sao có khả năng tham gia chương trình nào.
Thời gian người đó nói, Tử Văn còn đi nhặt rác kiếm kế sinh nhai, nào có tham gia chương trình.
Sau còn có người tiết lộ.
Đừng thấy Tử Văn tuổi còn nhỏ, thật ra là dày dặn kinh nghiệm, cuộc sống riêng phi thường loạn.
Bạch Lương không thể nào cùng người như thế giao du.
Có người phản bác.
Nói Bạch Lương trước muốn theo đuổi Tử Văn, đưa hình chụp video Lữ Bạch phát sóng trực tiếp lên.
Kết quả liền có rất nhiều người đứng ra nói là photoshop, căn bản không phải thật.
Cứ như vậy cãi qua cãi lại không để yên.
Ngô Củ cùng Tề Hầu đã ngủ, ngày mai còn làm việc.
Chuyện ồn ào xảy ra lúc đêm khuya, Tử Văn cũng không tiện đi đánh thức bọn họ.
Xem Weibo một chút, cảm thấy nơi vốn để giao lưu trở nên rất đáng ghét, vì vậy Tử Văn muốn thoát ra.
Kết quả vào lúc này, có một thông báo.
Bạch Lương @ Tử Văn:
"Lần khác lại đi ăn cua nhé, mèo con."
Tuy rằng Tử Văn cảm thấy Weibo đột nhiên không vui nữa, bất quá Bạch Lương nhắc đến hắn, vì lễ phép, Tử Văn vẫn là trả lời.
Tử Văn:
"Tôi không phải mèo.
Cám ơn anh mời tôi ăn cua."
Tử Văn trả lời xong, Bạch Lương rất nhanh lại hồi âm.
Bạch Lương:
"Mèo con còn chưa ngủ? Ngủ sớm dậy sớm mới có thể tăng chiều cao nha."
Tử Văn:
"Đang muốn ngủ."
Bạch Lương:
"Vậy thì ngủ ngon!"
Tử Văn:
"Ngủ ngon."
Bạch Lương đột nhiên cùng Tử Văn tương tác trên Weibo.
Hai người nhìn rất thân thiết.
Bạch Lương khẩu khí kia quả thực là rất quan tâm Tử Văn.
Cuộc chiến rất nhanh đã tan.
Rất nhiều fan Bạch Lương la hét tất cả là dối trá, không nghĩ tới Bạch Lương là người như vậy.
Nói chung fan tiếp không nổi thần tượng có người yêu, mất hết lý trí.
Mà fan CP quả thực là sung sướng điên cuồng, há miệng đớp thức ăn cho chó, ăn no căn bụng.
Một buổi tối có thu hoạch lớn.
Ngô Củ cùng Tề Hầu ngày hôm sau mới nhìn thấy cái tin này.
Bất quá khi đó Bạch Lương đã phát ra mấy thông báo uyển chuyển giải quyết, căn bản không còn là vấn đề lớn.
Tử Văn cũng không có cảm giác gì đặc biệt, cũng không có bởi vì bị nói xấu trên mạng mà buồn rầu.
Tề Hầu lại phải đi quay phim.
Ngô Củ muốn cho Tử Văn đi học.
Tử Văn trước đây là trẻ mồ côi rất nghèo chỉ biết đọc biết viết.
Bây giờ Tử Văn mười tám tuổi cũng cần phải đi học thêm kiến thức.
Ngô Củ hỏi Tử Văn có muốn đi học hay không.
Ánh mắt Tử Văn sáng lên, bộ dạng đặc biệt hi vọng đi học.
Ngô Củ nhìn Tử Văn, không nhịn được nặn nặn gò má hắn.
Tử Văn lại đột nhiên có chút buồn bã, nói:
"Vậy...!Đi học có phải tốn rất nhiều tiền không?"
Tử Văn rất nghèo, thường nghe người ta nói đi học dùng nhiều tiền.
Đừng tưởng rằng chỉ là xuất ngoại du học mới tốn tiền nhiều, học trong nước cũng không rẻ.
Ngô Củ vừa nghe, sửng sốt một chút, lập tức cười nói:
"Tử Văn đừng lo lắng.
Ngô đại ca có tích góp tiền.
Yên tâm, không là vấn đề."
Ngô Củ tuy rằng ở nhà không lớn, đó là bởi vì sống một mình nhà quá lớn sẽ cảm thấy rất lạc lỏng, cô quạnh.
Kỳ thực Ngô Củ là người sợ cô quạnh.
Thế nhưng Ngô Củ đi làm nhiều năm, lại có năng lực, là thanh niên kiệt xuất, tích góp cũng không ít.
Đừng nói Tử Văn đi học bình thường, coi như hắn muốn du học chuyên sâu cũng không có vấn đề gì.
Ngô Củ là tổng tài tuổi trẻ có cấp bậc đó.
Đem so sánh tiền Tử Văn đi đọc cùng nuôi ăn Tề Hầu quả thực không đáng nhắc tới.
Tử Văn cũng muốn đi học.
Hai người đang ở văn phòng bàn luận vấn đề này, Tử Thanh bên ngoài bước vào nói:
"Ngô tổng, Phong Thư tiên sinh đến, nói có chuyện gặp ngài."
Ngô Củ vừa nghe Phong Thư đến, nghĩ nhất định là Tề Hầu có chuyện, liền nói:
"Cho vào đi."
Phong Thư đi vào, Tử Văn ngồi đàng hoàng ở một bên, sợ quấy rối bọn họ.
Phong Thư ngồi xuống, đầu tiên là quan sát Tử Văn.
Ngô Củ cảm thấy có chút kỳ quái, hỏi:
"Làm sao vậy? Lữ Bạch không phải gây sự chứ?"
Phong Thư cười cười, nói:
"Cũng không có.
Lữ Bạch gần đây rất ngoan, tiến độ quay phim cũng không tồi.
Vì phối hợp tuyên truyền cho bộ phim lịch sử này, tôi có sắp xếp cho cậu ấy tham gia một chương trình để tuyên truyền.
Cho nên cố ý đến hỏi Ngô tổng một tiếng."
Ngô Củ thấy kỳ quái.
Coi như hai người bọn họ quan hệ không bình thường, cũng không cần hỏi ý kiến việc này?
Liền nghe Phong Thư nói:
"Còn nữa...!Chương trình kia cũng muốn Tử Văn đồng thời tham gia.
Tôi không biết ý của Ngô tiên sinh thế nào?"
Ngô Củ giờ mới hiểu được, nguyên nhân Phong Thư tìm đến mình là bởi vì Tử Văn!
Ngô Củ nhìn Tử Văn.
Tử Văn vẻ mặt người ngoài cuộc.
Ngô Củ nhíu nhíu mày.
Phong Thư còn nói:
"Bởi vì gần đây độ nổi tiếng của Tử Văn không tệ.
Hơn nữa còn thân thiết với Lữ Bạch, cho nên tổ tiết mục cũng muốn mời Tử Văn cùng tham gia."
Ngô Củ cau mày nói:
"Nhưng Tử Văn không phải nghệ sĩ, không biết diễn xuất.
Tử Văn còn sắp đi học."
Phong Thư vừa nghe, nói:
"Vâng, chính vì thế mới hỏi ý kiến Ngô tổng.
Nếu như Ngô tổng cảm thấy không thích hợp, tôi sẽ đi từ chối."
Ngô Củ không muốn để cho Tử Văn đi vào giới giải trí.
Thứ nhất là Tử Văn không biết gì.
Thứ hai là Tử Văn phải đi học.
Thứ ba sáng sớm hôm nay mới vừa nhìn thấy cuộc chiến trên mạng.
Nếu như vào tham gia vào giới này, phải gặp những chuyện đó thường xuyên, Ngô Củ sợ ảnh hưởng cuộc sống Tử Văn.
Phong Thư vừa muốn đứng lên, Tử Văn đột nhiên nói:
"Phong Thư đại ca, tham gia chương trình sẽ có trả tiền sao?"
Hắn vừa nói như thế, Phong Thư cũng sửng sốt, không biết Tử Văn là có ý gì, nói:
"Có..."
Tử Văn lập tức nói với Ngô Củ.
"Ngô đại ca, tôi muốn đi! Cho tôi đi.
Tôi có thể kiếm tiền nộp học phí!"
Ngô Củ phút chốc bị Tử Văn làm cảm động chết rồi.
Thì ra tiểu thiên sứ Tử Văn sợ đi học tốn nhiều tiền, muốn tự mình kiếm tiền nộp học phí!
Tuy rằng Ngô Củ có tiền cho Tử Văn đi đọc, thế nhưng Ngô Củ cũng biết Tử Văn cá tính mạnh mẽ, cũng nhớ tới tuổi ấu thơ của mình, bởi vậy trầm ngâm một chút vẫn gật đầu, nói:
"Không miễn cưỡng là được."
Phong Thư vừa nghe việc này thành, rất mau đã rời đi trả lời tổ tiết mục.
Ngô Củ nghĩ thầm, Tề Hầu cũng tham gia chương trình này, thời điểm đó nói Tề Hầu chiếu cố Tử Văn, hoặc là nói Tử Văn chiếu cố Tề Hầu nghe có lý hơn.
Bởi vì bộ phim Tề Hầu tham gia là chính kịch lịch sử, thể loại phim rất kén người xem không được người trẻ yêu thích nhiều.
Dù sao hiện tại rất nhiều học sinh còn không biết Tề Hoàn Công là ai, chớ nói chi là thời Xuân Thu.
Ngô Củ nhớ trước khi lên tiểu học xem tranh liên hoàn, đã biết Tề Hoàn Công là ai, còn có Quản Bảo Chi Giao (đôi bạn tốt Quản Trọng và Bảo Thúc Nha), mối thù một kiếm Quản Trọng, nói chung rất nhiều giai thoại.
Khi đó Ngô Củ xem say sưa, thế nhưng trẻ em bây giờ lên trung học còn gọi sai tên Tề Hoàn Công, Bảo Thúc Nha nói thành chú răng hô, rồi cười ha ha cảm thấy chính mình dí dỏm.
Ngoại trừ kiến thức văn học từng năm co lại, đa số là con một, rất nhiều đứa ngỗ ngược.
Nếu như không kéo cái cổ cãi lại liền sẽ cảm thấy khó chịu, há mồm ngậm miệng nói tại sao không đi chết!
Bởi vậy thể loại chính kịch lịch sử cũng không có kết quả tốt, thế nhưng công ty rất xem trọng, cho nên tuyên truyền ắt không thể thiếu.
Tuyên truyền chính là muốn đem cái chết nói thành sống, coi như là hỏng cũng phải nói thành tốt.
Dù sao hiện tại cũng có rất nhiều người theo xu hướng.
Nếu như cảm giác tất cả mọi người đang xem phim đó, mình không xem chính là lạc hậu, vậy sẽ thăm dò đi xem một lần.
Tham gia trò chơi trên truyền hình và chương trình thực tế hiện tại là hai cách tuyên truyền mạnh mẽ nhất.
Đừng thấy tất cả đều có kịch bản, đều là đạo diễn sắp xếp, nói như thế nào, trả lời câu hỏi ra sao, thậm chí là trong lúc vô tình tạo CP đều là đã có tính toán, nhưng dễ tiếp cận khán giả.
Cứ như vậy cũng là có thể đạt tới mục đích tuyên truyền.
Tề Hầu cùng Tử Văn thứ sáu đến tham gia chương trình thực tế.
Ngô Củ dự định thứ sáu đến xem.
Dù sao không thể yên tâm Tề Hầu, đặc biệt là vấn đề ăn uống.
Tử Văn có chút đơn thuần, chưa tiếp xúc qua giới giải trí.
Ngô Củ vẫn là muốn đi trấn an hai người.
Chương trình thực tế này trước mắt tỉ xuất người xem rất cao.
Chỉ cần nghệ sĩ nào tham gia đều có thể nâng cao giá trị bản thân, so với lúc trước tăng vài bậc.
Nói tăng gấp đôi thì quá khuếch đại, thế nhưng cũng là tăng giá.
Chương trình đặc biệt tuyển chọn người tham gia, đoàn phim có chỗ dựa lớn, người bình thường không vào được.
Nói đến chương trình này thật ra là có hậu đài.
Hậu đài là công ty giải trí còn lớn hơn công ty giải trí của Triệu Hốt.
Khương gia là bá chủ trong ngành giải trí, Bạch Lương chính là người dưới trướng Khương gia.
Khương gia rất giỏi nâng đỡ người, bởi vì tài lực rất lớn.
Lần này chương trình mời Lữ Bạch và Tử Văn tham gia, Bạch Lương cũng tới tham gia, thật ra là vì muốn nâng đỡ một người mới, thiên kim tiểu thư Khương gia, Khương Văn Hinh.
Khương Văn Hinh là diễn viên mới, nghe nói là tài nữ, thủ khoa học viện truyền hình.
Cô ta đã tốt nghiệp mấy năm, đóng vài bộ phim, chủ yếu là tự bỏ tiền sản xuất, đương nhiên là vai nữ chính, thế nhưng không nổi tiếng.
Cũng không phải không đẹp, chính là tự cao, tính tiểu thư, không tiếp thu ý kiến người khác.
Đạo diễn nói diễn thế này cô ta diễn thế kia, cũng không diễn theo kịch bản, biểu tình không cảm xúc.
Khương Văn Hinh nói không thích cơ mặt cử động nhiều như vậy sẽ ảnh hưởng vẻ đẹp, không thích khóc lớn cười to sẽ có nếp nhăn.
Cứ như vậy, Khương Văn Hinh có biệt danh là mặt mộc (gỗ).
Thời điểm nào cũng đều nghểnh cổ, hơi nhíu mày lại không có giống Lâm muội muội thanh thuần thoát tục, nói chung còn không bằng mặt than.
Fan của cô ta chủ yếu là người nhà hay mấy trạch nam không nhìn kỹ năng diễn xuất, chỉ nhìn khuôn mặt đẹp.
Tề Hầu cùng Tử Văn đến tổ tiết mục.
Lần này chủ đề là huấn luyện quân sự, mọi người sẽ mặc đồng phục học sinh đi dã ngoại, sau đó có trò chơi, hình thành vài CP phát cẩu lương.
Chương trình đến vùng ngoại thành quay hình.
Bọn họ thuê một mảnh đất rộng tiến hành quay chương trình huấn luyện quân sự, còn phát đồng phục.
Đồng phục là quần áo thể dục học trung học, nam nữ giống nhau, mặc vào thật sự có cảm giác trở lại thời học sinh.
Tổng cộng quay ba ngày, từ thứ sáu đến chủ nhật, thứ hai có thể về.
Khi đến nơi rất nhanh liền thấy người quen.
Nữ chính đóng cặp cùng Tề Hầu cũng tới tham gia quay hình.
Dù sao là tuyên truyền phim Tề Hoàn Công, nữ chính cũng hết sức quan trọng, tham gia quay chương trình cũng là hợp tình hợp lý.
Đồng thời Tử Văn còn nhìn thấy Bạch Lương có chút khoan thai đến chậm.
Hắn có xe riêng đưa tới, vừa xuống xe thật là nhiều người vây quanh hắn.
Tử Văn nhìn thấy Bạch Lương có chút vui vẻ, không nghĩ tới ở đây sẽ gặp Bạch Lương.
Bất quá Tề Hầu đã sớm biết, dù sao Bạch Lương tiếng tăm cũng rất cao.
Công ty có ý định để Bạch Lương thu hút sự chú ý.
Tiết mục này tỷ xuất người xem cao.
Bạch Lương cùng chương trình có thể hỗ trợ lẫn nhau tăng nhiệt độ.
Dĩ nhiên tất cả là vì lăn xê nữ diễn viên Khương Văn Hinh.
Bạch Lương xuống xe, rất nhiều người chạy đến vây xem, rít gào muốn kí tên.
Trong đoàn cũng có rất nhiều fan Bạch Lương.
Bạch Lương cười tươi thái độ rất thân thiện, bất quá vẫn là chen qua đám người, chủ động đi tới chỗ Tử Văn.
Bạch Lương cười gọi:
"Tử Văn."
Hắn nói, từ trong túi tiền lấy ra một cái kẹo que.
Tử Văn chưa từng ăn kẹo que, kinh ngạc nhìn hắn.
Bạch Lương mở vỏ bao kẹo que đưa đến trước mặt Tử Văn, nói:
"Vị dâu tây cậu thích, nếm thử xem?"
Tử Văn ngờ vực đến gần một chút, nhẹ nhàng liếm một cái.
Bạch Lương thiếu chút bị điện giật ngất xỉu.
Kẹo que bị lưỡi liếm một cái, trong nháy mắt sáng bóng, thực sự chói mắt.
Tử Văn liếm qua, mở to hai mắt, nói:
"Ăn ngon."
Bạch Lương ho khan một tiếng, liền đem kẹo que giao cho Tử Văn.
Tử Văn tiếp nhận kẹo que.
Bạch Lương còn muốn tận dụng thời cơ cùng Tử Văn trò chuyện, lấy thêm kẹo que trong túi đưa Tử Văn.
Kết quả Tử Văn liền giơ kẹo que, chạy về hướng Tề Hầu, nói:
"Bạch đại ca! Cái này ăn ngon!"
Tử Văn nói, liền bỏ lại Bạch Lương, đi tìm Tề Hầu chia sẻ kẹo que.
Bạch Lương:
"..."
Đều là Bạch đại ca, sao đối xử khác nhau nhiều như vậy?!
Ngày đầu tiên không ghi hình, đạo diễn chỉ là giảng giải một chút cho mọi người về quy trình làm việc.
Khương Văn Hinh đến cuối cùng, cũng không cần nghe đạo diễn giảng giải.
Đạo diễn giảng đến một nửa Khương Văn Hinh mới đến.
Một chiếc xe hơi sang trọng màu đen dừng ở cửa, tài xế đi xuống xe mở cửa xe.
Khương Văn Hinh mặc đầm ngắn lộ lưng, thật giống tham gia tiệc rượu.
Tay cầm ví nhỏ màu đen nhãn hiệu cao cấp, chân đi giày cao chót vót.
Có người bung dù che, lúc này cô ta mới từ trong xe đi ra.
Nói thật, Khương Văn Hinh vóc dáng khuôn mặt đều đẹp, hơn nữa khí chất cao sang, nghe nói rất có tài, chỉ có điều quá vênh vang tự đắc.
Tuy rằng mọi người đều biết lần chính là vì lăn xê Khương Văn Hinh, thế nhưng ai cũng nghiêm túc nghe đạo diễn chỉ đạo.
Cô ta mới xuất hiện đã kiêu căng, mọi cũng có chút không phục.
Khương Văn Hinh từ trong xe đi ra, Tề Hầu liền sửng sốt một chút.
Hay lắm...!Văn Khương!
Khương Văn Hinh đi xuống xe, trợ lý che dù, nhanh chóng có người lấy ra ghế tỉ mỉ lau chùi một chút, lúc này mới mời Khương Văn Hinh ngồi xuống.
Tất cả mọi người đứng nghe đạo diễn nói, Khương Văn Hinh lại ngồi, còn tréo chân, nói:
"Nói nhanh đi, quá nóng.
Thời tiết này sao không tìm chỗ có máy điều hoà không khí ghi hình.
Chỗ này chim không thèm ị.
Thật đáng ghét.
Tôi chán ghét đi chỗ bùn đất.
Nói xong đi mau, khó chịu muốn chết."
Tất cả mọi người nhìn Khương Văn Hinh càu nhàu, so với đạo diễn nói còn quá...
Đạo diễn nói một lần.
Kỳ thực chỗ này cũng không phải nơi hoang vu thiếu thốn.
Dù sao cũng gần thành phố, bên cạnh có khách sạn, nhà hàng, bất quá trong lúc quay hình vì để nâng cao tính chân thực, bọn họ cần ở ngoài trời.
Ban đêm cũng ghi hình sinh hoạt, tư thế ngủ vân vân...!Rất nhiều người hâm mộ thích xem cuộc sống đời thường của nghệ sĩ, bởi vậy phân đoạn này rất quan trọng.
Cho nên trong thời gian quay, bọn họ không thể ngủ khách sạn, chỉ có thể ngủ ở nơi này.
Đạo diễn nói tuy rằng khổ cực một chút, thế nhưng chỉ ba ngày, vẫn có thể chấp nhận.
Dù sao lần này chủ đề chính là huấn luyện.
Trước khi tới tham gia chương trình, ai cũng đã nghe nói qua, đều có chuẩn bị, bởi vậy cũng không oán giận.
Khương Văn Hinh lại khác, tính cách tiểu thư, luôn luôn oán giận.
Đạo diễn nói một câu, cô ta oán giận một câu.
Gần đây Tử Văn cũng rất hot, đạo diễn nói:
"Tử Văn, thời điểm quay cậu thân thiết cùng Văn Hinh một chút, chúng tôi muốn bắt giữ hình ảnh này, cậu biết chưa?"
Tử Văn tuy rằng không hiểu lắm, thế nhưng trước khi đi Ngô Củ đã giảng giải qua một chút.
Chương trình này là đóng kịch, tất cả dựa theo kịch bản làm, bởi vậy Tử Văn liền gật gật đầu.
HunhHn
Vì nâng cao Khương Văn Hinh, đạo diễn để Tử Văn tiếp cận Khương Văn Hinh.
Như vậy có thể cho thấy Khương Văn Hinh rất thu hút người khác.
Lại để cho Khương Văn Hinh chăm sóc Tử Văn, như vậy cho cô ta hình tượng vừa đẹp vừa tốt, dễ dàng chiếm được thiện cảm người xem.
Còn nữa, đạo diễn còn muốn gán ghép Lữ Bạch cùng Khương Văn Hinh.
Dù sao hiện tại hình tượng Lữ Bạch rất tốt, hơn nữa lượng người hâm mộ hùng hậu.
Nếu như Lữ Bạch có thể cùng Khương Văn Hinh tạo phản ứng hóa học, không cần thật sự, chỉ ám muội tương tác vài lần, tỷ như khoác áo, tiếp xúc gần một chút, sự chú ý Khương Văn Hinh nhất định có thể tăng vọt.
Bất quá đạo diễn cũng không có nói trắng ra điểm này, xem ra là dự định sau lại nói.
Tề Hầu không ngốc, nghe đạo diễn ám chỉ mấy lần cũng hiểu.
Thế nhưng hắn cũng không tính đến gần giao lưu cùng Khương Văn Hinh.
Dù sao Khương Văn Hinh rất giống Văn Khương, Tề Hầu không muốn nhìn cô ta, chớ nói chi là tương tác ám muội.
Thực sự làm không được, hắn coi như nghe không hiểu.
Buổi tối hôm đó, tất cả mọi người ở tại địa điểm ghi hình không đi khách sạn.
Ngày mai sẽ bắt đầu quay chính thức.
Mọi muốn liên hoan, Khương Văn Hinh rất ghét liền bỏ đi, không để ý tới bọn họ.
Mọi hết sức khó xử, cũng là tan rã trong không vui, từng người đi ăn.
Ngô Củ tan tầm liền chuẩn bị chạy tới xem hai người kia.
Dù sau nơi đó có khách sạn, cuối tuần một mình ở trong nhà cũng không có chuyện gì làm, không bằng ở lại xem quay chương trình.
Tề Hầu và Tử Văn chờ Ngô Củ đến cùng nhau đi ăn tối.
Bọn họ đến nhà hàng tầng trệt khách sạn ăn món tự chọn.
Món ăn không mới lạ, thế nhưng Tề Hầu rất yêu thích, dù sao cũng là tự mình lấy, có thể ăn no.
Tề Hầu cùng Tử Văn đi vào nhà hàng trước ngồi chờ Ngô Củ đến.
Kết quả là nhìn thấy Bạch Lương từ bên ngoài đi vào, đúng dịp thấy bọn họ.
Bởi vì kẹo que, Tử Văn đối với Bạch Lương rất có thiện cảm, còn chủ động chào hỏi.
Bạch Lương đi tới, cười nói:
"Các ngươi cũng ở nơi đây ăn tối? Trợ lý của tôi có việc đột xuất phải đi, chỉ còn lại một mình tôi cô đơn.
Tôi có thể cùng Tử Văn ăn tối không?"
Tử Văn vừa nghe, liếc mắt nhìn Tề Hầu.
Tề Hầu mặc dù biết Bạch Lương chính là đang tìm cớ dụ dỗ Tử Văn, bất quá cũng không can dự.
Dù sao Tử Văn cũng có thiện cảm với Bạch Lương, bởi vậy hắn không lên tiếng.
Tử Văn liền vui vẻ mời Bạch Lương ngồi xuống.
Khi Ngô Củ đến liền thấy Bạch Lương đang cùng Tử Văn tán gẫu, không biết nói cái gì, Tử Văn cười mặt cũng đỏ.
Ngô Củ đi vào, Tử Văn chạy tới ôm Ngô Củ, vui vẻ nói:
"Ngô đại ca!"
Bạch Lương có chút ghen.
Khi nào Tử Văn nhìn thấy hắn có thể nhào vào trong lồng ngực của hắn?
Ngô Củ ngồi xuống, mọi người liền bắt đầu bữa tối.
Tề Hầu cùng Bạch Lương đi lấy đồ ăn, Ngô Củ liền dò hỏi Tử Văn ngày đầu tiên tình huống thế nào.
Tử Văn nói cũng không có cái gì không tốt, dù sao còn chưa có quay.
Mọi người đều thân thiện.
Mấy nhân viên nữ trong đoàn cùng nữ nghệ sĩ tham gia chương trình đều thích Tử Văn, cơ hồ bị kích phát tế bào người mẹ.
Chỉ có Khương Văn Hinh bộ dáng rất đáng sợ, bất quá cũng không gây trở ngại cho Tử Văn.
Tử Văn còn chụp ảnh Tề Hầu thử mặc đồng phục đạo cụ, đem bức ảnh ra cho Ngô Củ xem.
Ngô Củ vừa nhìn thấy sửng sốt.
Trang phục bọn họ sử dụng là đồng phục học sinh.
Thực sự là quá hoài niệm thời đi học.
Đồng phục học sinh này chính là bộ quần áo thể dục có áo khoác, nam nữ cơ bản giống nhau, không khác biệt.
Kích thước rộng rãi mặc thoải mái thấm hút mồ hôi, áo khoác chống nước.
Chỉ cần mặc đồng phục học sinh liền dám ngồi trên mặt đất.
Tề Hầu mặc một bộ đồng phục học sinh màu xanh lam, nhìn trẻ hơn ít nhất năm, sáu tuổi, thế nhưng không giống học sinh non nớt.
Dù sao hiện tại Hầu đã hai mươi tám tuổi, cũng đã sắp là ông chú.
Nhưng mà không thể không nói, trang phục này thực sự là quá đẹp rồi, cảm giác trẻ trung nghịch ngợm.
Ngô Củ cảm thấy trang phục này thật tốt.
Nếu như có thể cho Tề Hầu mặc trang phục này, sau đó đè xuống dày vò vậy thì thật là quá tuyệt vời.
Tử Văn đem bức ảnh đưa cho Ngô Củ xem.
Ngô Củ cười vẻ mặt nham hiểm.
Tử Văn đột nhiên cảm thấy phía sau lưng ớn lạnh, nói:
"Ngô đại ca? Anh không có chuyện gì chứ?"
Ngô Củ nhanh chóng xoa xoa bên mép.
Hình như không chảy nước miếng, sau đó Ngô Củ cười híp mắt nói:
"Tử Văn, gửi bức ảnh này cho tôi."
Tử Văn không nghi ngờ, liền đem bức ảnh gửi cho Ngô Củ.
Ngô Củ tiếp nhận, sau đó làm thành hình nền điện thoại di động.
Tề Hầu cùng Bạch Lương rất nhanh đã trở về.
Bạch Lương cầm thật nhiều món, đều là cho Tử Văn ăn.
Tử Văn cũng không cần đi lấy, tuyệt đối đủ ăn.
Ngô Củ đứng lên đi lấy món mình thích ăn.
Lúc Ngô đi Tề Hầu còn nói:
"Nhị ca Nhị ca! Thịt này ăn thật ngon, lấy cho tôi thêm một chút!"
Ngô Củ không biết nói sao, nhưng nhìn Tề Hầu ăn như hùm như sói, liền biết cơm trưa khẳng định không đủ no, Tề Hầu nhất định rất đói bụng.
Ngô Củ đứng lên đi lấy món ăn.
Tề Hầu dự định mở phát sóng trực tiếp.
Những ngày qua hắn phải quay cho kịp tiến độ, không rảnh phát sóng trực tiếp.
Phong Thư nói ít nhất một tuần mở phát sóng trực tiếp một lần, tích lũy nhân khí.
Tề Hầu mở phát sóng trực tiếp.
Những người hâm mộ đã chờ đến khát khao khó nhịn.
Lần trước phát sóng trực tiếp là cách nay một tuần lễ.
Tề Hầu vừa mở phát sóng trực tiếp, người hâm mộ liền chen chúc vào.
Người qua đường A:
"A a a a ông xã!! Ông xã đã tới! Muốn giết chúng tôi sao!!"
Người qua đường B:
"Ông xã!!"
Người qua đường C:
"Ông xã lại ăn món tự chọn! Ha ha ha ha món tự chọn là tiêu chuẩn ăn uống sao?"
Người qua đường D:
"A! Tử Văn kìa! Tiểu khả ái! Tôi nhìn thấy Tử Văn bên cạnh ông xã."
Tề Hầu nói Tử Văn chào hỏi mọi người.
Tử Văn liền nghiêng đầu sang chào hỏi, trong miệng còn ngậm mì spaghetti.
"Rột."
Hút một cái tất cả đều đi vào miệng, gò má phình lên, Tử Văn nói:
"Mì ngon."
Người qua đường Giáp:
"A a a a a a a Tử Văn thật đáng yêu!!"
Người qua đường Ất:
"Ta muốn là ngươi mì sợi kia!! Mì sợi! Tôi là mì sợi!"
Người qua đường Bính:
"Ồ ồ ồ Tử Văn tiểu khả ái, mau cho chị nựng một chút! Sao em lại đáng yêu như vậy, phạm quy! Phạm quy!"
Người qua đường Đinh:
"Tử Văn ăn mì cũng thật đáng yêu!"
Những người hâm mộ đang nói chuyện, kết quả là nhìn thấy trong màn ảnh lại thêm một cái tay cầm khắn giấy lau miệng Tử Văn.
Một giọng nói không quá rõ ràng.
"Mèo con, ăn miệng dính đầy sốt, đừng nhúc nhích, tôi lau cho."
Những người hâm mộ sững sờ, lập tức lại bắt đầu điên cuồng bình luận.
Người qua đường A:
"Cái gì đây!!"
Người qua đường B:
" A a a a a a Đại Bạch!!
Người qua đường C:
"Đại Bạch cùng Tử Văn quả nhiên là bên nhau! Như hình với bóng!"
Người qua đường D:
" Táp một miệng thức ăn cho chó!!"
Người qua đường E:
"Đại Bạch thật là ôn nhu, rất cưng chiều.
Mèo con nữa!!"
Người qua đường F:
"Ồ, tôi nghe nói Tử Văn tham gia chương trình thực tế, Đại Bạch cũng ở đó sao?
Bạch Lương nhìn thấy mọi người đặt câu hỏi, cười híp mắt nói:
"Bởi vì tôi nghe nói Tử Văn tham gia chương trình thực tế, cho nên liền cũng tới đây góp mặt."
Hắn vừa nói như thế, những người hâm mộ càng là ong vỡ tổ.
Tất cả đều là giơ lên cao cờ CP, đã bị ngọt chết rồi.
Ngô Củ trở lại phát hiện Tề Hầu phát sóng trực tiếp, liền ngồi chỗ đối diện Tề Hầu.
Cứ như vậy, liền tách Tử Văn cùng Bạch Lương ra.
Tử Văn không cảm thấy gì, Bạch Lương thiếu chút tức chết.
Tề Hầu rất nhanh đã quét sạch mọi thứ trên bàn, cảm thấy chưa hết thòm thèm.
Dù sao buổi trưa hắn không ăn cái gì ngoài một hộp cơm.
Một hộp cơm đối với Tề Hầu thật sự mà nói là quá ít, bằng không ăn.
Số lượng nhỏ không đủ nhét kẽ răng, ngược lại sẽ khiến thèm ăn hơn.
Bây giờ là tự mình chọn, đương nhiên phải ăn cho đủ.
Tề Hầu muốn đi lấy đồ ăn, Ngô Củ cũng đứng lên đi cùng hắn.
Bạch Lương liền nhân cơ hội tới ngồi bên Tử Văn.
Ngô Củ cùng Tề Hầu đứng lên, Tề Hầu lấy điện thoại di động quay cảnh quang phòng ăn, có thứ gì, cái nào ăn ngon nhất vân vân...
Người qua đường Giáp:
"Rất muốn được như ông xã vậy, ăn được rất nhiều, có thể ăn thỏa thích, ăn ăn ăn!"
Người qua đường Ất:
"Má mi cũng sẽ không bao giờ phát sầu khi đi ăn buffer sợ lỗ vốn!"
Người qua đường Bính:
"Ha ha ha ha lầu trên độc đáo!"
Người qua đường Đinh:
"Vĩnh viễn ăn không mập mới là trọng điểm không phải sao!! Tôi cũng muốn thể chất như ông xã, ăn không mập!"
Người qua đường Mậu:
"Mà cố tình là thể chất uống nước lạnh cũng mập..."
Người qua đường Kỷ:
"Rất hại người..."
Người qua đường Canh:
"Thật ưu thương!"
Ngô Củ thấy hắn quay phòng ăn, liền đứng xa một chút, miễn cho hắn đưa mình lên hình.
Nhìn thấy bên cạnh đưa ra đồ ngọt, Ngô Củ liền đi qua cầm cái đĩa, lấy thêm chút đồ ngọt.
Tử Văn đặc biệt yêu thích bánh ngọt vị dâu tây, Ngô Củ liền gắp hai khối.
Ngô Củ khom lưng gắp bánh ngọt.
Tề Hầu xoay màn hình một cái, vừa vặn đem Ngô Củ vào khuôn hình.
Bất quá bởi vì Ngô Củ khom xuống, tay nâng cái đĩa, bởi vậy mọi người không thấy tay, cũng không nhìn thấy mặt, chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng lưng.
Ngô Củ là tan tầm trực tiếp chạy tới đây, còn mặc âu phục công sở.
Bởi vì nơi này có máy điều hòa, Ngô Củ đã đem áo vest cởi ra, chỉ còn áo sơ mi trắng cùng quần tây.
Máy điều hòa có chút lạnh, Ngô Củ cũng cỡi cà vạt.
Lúc này từ góc độ điện thoại Tề Hầu, liền thấy một bóng lưng rất đẹp.
Một phần cổ trắng nõn lộ ra, tóc màu đen tóc quét trên cổ.
Chỉ nhìn bóng lưng, có thể khẳng định là mỹ nhân.
Người qua đường A:
"Oa!! Bên kia có mỹ nhân!"
Người qua đường B:
"Là nói áo sơ mi trắng kia.
Tôi cũng chú ý tới, là mỹ nhân nha! Nếu có thể quay đầu lại thì tốt rồi!"
Người qua đường C:
"Tôi cũng nhìn thấy! Eo nhỏ, nhỏ nhắn! Cực kỳ đáng yêu!"
Người qua đường D:
"Cái cổ thật là trắng, da dẻ mịn màng, nhanh quay đầu, quay đầu đi!"
Tề Hầu ban đầu còn không có chú ý, khi nhìn bình luận trên màn ảnh, ngẩng đầu nhìn, nhất thời muốn cười.
Kia rõ ràng chính là Nhị ca nhà hắn.
Nhị ca lên hình, mặc dù chỉ là cái bóng lưng, bất quá những người hâm mộ không có nhận ra, chỉ là đang thảo luận tiểu ca ca đẹp trai cỡ nào, vóc người thật tốt vân vân....