Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(Ơ? Lần trước không phải phòng làm việc của Khương võ thần đã kiện toàn bộ antifan rồi à? Hình như vẫn còn sót nhỉ?)
(Chậc chậc, rừng không thể cháy hết, diệt antifan này thì antifan khác lại mọc lên, đều là "cỏ" mà!)
Advertisement
Khương Tiểu Bảo vui vẻ bắt đầu cuộc hành trình người làm thuê của mình.
Cậu ta đến điểm lấy hàng, mặc chiếc áo gi lê màu vàng vào, tinh thần vô cùng hăng hái. Đột nhiên, hai mắt Khương Tiểu Bảo sáng lên, chỉ vào chiếc mũ bảo hộ trên tủ.
"Em muốn cái đó!"
Advertisement
Khương Mạn và Khương Vân Sênh nhìn sang.
"..."
A Tam: "Phụt"
Trên mũ bảo hộ cắm dày đặc một đống tai, dựng đứng lên những những chiếc chày gỗ.
Người phụ trách cười nói: "Chà, cái đó là chỉ dành cho những tay đua xuất sắc nhất."
"Tôi cũng rất xuất sắc! Tôi là thần xe ở khu Thiên Dương!" Khương Tiểu Bảo vô cùng phấn khích, vỗ ngực nói: "Đẹp trai quá! Nếu đội nó lên tôi nhất định sẽ là chàng trai đẹp nhất trên phố." "
Khương Mạn cười, không nói gì.
Khương Vân Sênh dần dần cách xa cậu ta ra, thấp giọng hỏi: "Có thể trả lại đồ đệ này không?"
Khương Mạn vỗ nhẹ lên vai anh hai an ủi: "Anh hai, coi như hôm nay anh làm một việc tốt đi."
Khương Vân Sênh: "Tại sao người tốt lại không có phúc như vậy?"
Anh ta tưởng tượng đến cảnh chút nữa cùng Khương Tiểu Bảo lái một chiếc xe điện, trên đầu cậu ta đội mũ bảo hiểm đó, anh ta đã không khỏi cảm thấy da đầu tê dại.
Khương Vân Sênh xoa giữa lông mày: “Gu thẩm mỹ của bọn trẻ bây giờ thật là lạ?
(Vấn đề gu thẩm mỹ... anh hỏi em gái mình, anh không cảm thấy rất vô lý à?)
(Gu thẩm mỹ thảm họa + gu thẩm mỹ thiên tài, nếu một ngày Khương võ thần và Bảo nhi gia cùng nhau lên thảm đỏ, hiệu ứng hình ảnh sẽ không thể tưởng tượng nổi …)
(Màu đỏ phối với áo phao màu xanh lá cây + áo lông chồn dây chuyền vàng lớn, đồng hồ nhỏ? Tôi đã tưởng tượng ra rồi…)
(Thử tưởng tượng cảnh Đạo diễn Khương và Bảo nhi gia cùng nhau đi trên một chiếc xe, trên đầu cậu ta đội chiếc mũ bảo hiểm đó... cũng có chút đẹp.)
(Khương võ thần đang lừa Bảo nhi gia và đồng thời lừa luôn cả anh mình à?)
(Tôi nghi ngờ cô ấy đã cố tình làm vậy! Muốn dùng ma thuật để đánh bại ma thuật! Hi sinh đạo diễn Khương và Bảo nhi gia để cứu vớt hình ảnh mất mặt của bản thân và Bạc Thần khi lái xe điện!)
(Các bạn nào chưa biết điển tích này thì vui lòng search từ khóa ở B trạm: Bạc Khương + con tin + xe điện + cô gái táo bạo!)
(Chiêu này của Khương võ thần... ôi, độc ác quá, thật là độc ác!)
Mười phút sau, người quản lý đã chịu thua sự năn nỉ của Khương Tiểu Bảo và đồng ý với yêu cầu của cậu ta.
Có điều, tất nhiên, đó không phải là chiếc mũ bảo hiểm tua tủa chày gỗ đó.