“Cải lão hoàn đồng?”
Khương Mạn không dám tin.
Bạc Hạc Hiên đã lường trước được phản ứng của cô: “Lần đầu tiên anh gặp ông ấy ở Zeus, ông ấy già hơn bây giờ nhiều.”
Advertisement
“Ông An tới rồi sao?” Arthur cũng đã tới.
Khương Mạn lúc này đầu óc còn hơi rối.
Advertisement
Cái vị bác sĩ mặt non choẹt, trông cứ như mới chỉ tuổi kia, thực tế lại là một ông già sao?
Thế giới này còn ảo hơn nữa được không?
Nhưng mà nghĩ kỹ lại thì dị năng trên người mình và năng lực giấc mơ của anh tư, còn có Bạc Hạc Hiên và Arthur bị cải tạo gen.
Lại thêm một ông bác sĩ già cải lão hoàn đồng, hình như cũng không có gì kỳ lạ.
Cả quá trình kiểm tra, chỉ có Khương Mạn ở trong phòng, dù gì thì mấy anh trai nhà họ Khương đều không tiện.
Ngoại trừ thiết bị ức chế dây thần kinh ở cột sống của Khương Nhược Lai, An Dật tiến hành kiểm tra các phương diện tinh thần cho Khương Nhược Lai, sắp xếp những hạng mục khám sức khỏe thông thường.
Dày vò cả buổi sáng.
Sau khi ăn bữa trưa xong, An Dật ngồi ở phòng khách, đưa báo cáo sinh hóa cho mấy anh em Khương Mạn.
“Sức khỏe của bệnh nhân rất tốt, chỉ số của các cơ quan trên cơ thể rất khỏe mạnh, xem ra những năm nay, người chăm sóc bà ấy cũng không hề ngược đãi bà ấy.”
“Ồ, nhưng nội tạng của bà ấy chỉ còn một quả thận, gan cũng chỉ còn một nửa, không hề tái sinh, xem ra năng lực của bà ấy quả thực là không còn nữa rồi.”
“Nhưng mà, vấn đề ở phương diện tinh thần tương đối nghiêm trọng, không thể loại trừ chứng tinh thần phân liệt, điều này cần kiểm tra chuyên sâu hơn.”
“Thêm nữa là, thiết bị ức chế thần kinh ở trong cột sống của bà ấy, muốn lấy thứ này ra thì không khó, sau khi lấy ra thì đổi thành cột sống nhân tạo là được.”
An Dật nói qua loa.
..... Đây là tamlinh.vn, vui lòng đọc ở app tamlinh để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất..........
Mấy anh em nhà họ Khương thở phào một hơi.
Khương Lệ Sính hỏi: “Nếu là làm phẫu thuật, thì khi nào có thể làm?”
“Cho nên mới nói, vấn đề nằm ở đây!”
An Dật nhún vai: “Chắc mấy người cũng biết vấn đề thần kinh của bệnh nhân tới từ đâu, ở Zeus đó, là một nơi tốt để giải phẫu người.”
“Đặc biệt là những người có dị năng đối với bọn họ mà nói, căn bản không phải là người. Giống như tình hình của cô mấy người, tôi gặp không ít, không phải bị giải phẫu chết thì chính là sau khi phát điên, bị mất khống chế, rồi trực tiếp bị giết chết, bà ấy may mắn nên mới có thể sống sót.”
An Dật nói với giọng nhạt nhạt.
Nhưng đối với mấy anh em Khương Lệ Sính mà nói, chẳng khác nào dùng dao cứa vào tim.
Bạc Hạc Hiên và Arthur im lặng không nói gì.
An Dật nói những lời này đều là thật, không hề nói quá lên.
Khương Mạn im lặng trầm tư: “Cho nên trước khi di chứng thần kinh chưa được chữa khỏi thì cô tôi không thể làm phẫu thuật?”
Khương Nhuệ Trạch nghi ngờ: “Trong quá trình phẫu thuật không phải có thuốc mê hay sao?”