Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Lan Quy tự cắm sừng bản thân, khiến người khác thông dâm với hoàng hậu, rất nhiều người đã bắt đầu mắng chửi hắn.
"Chết tiệt! Cái quái gì vậy!"
Advertisement
"Tự mình cắm sừng cho mình à?"
"Ôi... Mẹ kiếp! Lan Quy này thật là đang thèm muốn Bất Ly của tôi!!"
Trên màn hình, sau khi Tôn hoàng hậu bị đưa đi, Lan Quy ấn vào yết hầu của Bất Ly kéo "hắn ta" đến bên cạnh giường, giống như con dã thú hung dữ cắn xé đôi môi của Bất Ly.
Advertisement
"A Ly, ngươi phải nhớ!"
"Ngươi là Ly nô!"
"Nô lệ của ta! Nô lệ vĩnh viễn thuộc về ta!"
……
Các khán giả có mặt tại hiện trường đã phát điên.
"Đây, đây là... Tôi bỏ tiền ra xem cái quái gì thế này??"
"Mẹ kiếp! Tôi điên mất thôi! Lan Quy Bất Ly, hoá ra Lan Quy Bất Ly là như vậy?!"
"Vân Chí Sam thật là giỏi!!"
Không đợi khán giả phát điên quá lâu, cốt truyện kích động hơn đang điên cuồng bày ra trước mắt.
Thiếp của Bất Ly là Lý Phương vào cung để xin ta nhưng vì thích Bất Ly nên đã chọc giận Lan Quy.
"Người thiếp này là do trẫm ban à? A... Hình như là có chuyện như vậy."
"Thái giám nạp thiếp thì sinh hoạt vợ chồng như thế nào?"
Tại Ly Viên, ở trước mặt Lý Phương, Lan Quy hôn Bất Ly- người đang bị bệnh. Nghiền nát tất cả tôn nghiêm của Bất Ly đồng thời dùng sức mạnh để nhốt Bất Ly dưới cơ thể mình.
Vẫn là trước mặt Bất Ly, hắn dùng tay vặn đứt đầu của Lý Phương.
Trên màn hình, sự điên cuồng của Lan Quy đan xen với sự hận thù bị kìm nén của Bất Ly.
Mọi người sững sờ nhìn lên màn hình.
Thất Hiểu vô thức nuốt nước bọt và nhìn hai bóng người chồng lên nhau trên màn hình.
Tình yêu điên cuồng và lòng căm thù mãnh liệt đan xen vào nhau. Cảnh giường chiếu giữa một bạo quân và một sủng thần đã khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
Lan Quy đã mê hoặc Bất Ly.
Dùng tính mạng của Mục Khuynh để đe dọa hắn ta.
Hắn nói với Bất Ly: "Cứ hận ta đi!"