(Nhìn Đại Ngọc mà xem, Điềm Điềm chị phải trân trọng cơ hội đấy, chí ít chị còn có được anh ba, Đại Ngọc còn không có gì kìa! @Tôn Đại Ngọc)
Đại Ngọc vừa mới đóng máy, nhìn tin tức trên mạng, chậc chậc.
‘Sinh tồn vô hạn’ mùa một coi như đã quay xong, đêm qua cô quay cảnh cuối đến tận giờ sáng, không chú ý tới tin tức trên mạng.
Advertisement
Lúc giờ khuya Tôn Hiểu Hiểu gửi tin nhắn chúc mừng sinh nhật tới Khương Mạn rồi vẫn cứ bận mãi.
Lúc này hoàn toàn được giải phóng rồi mới bắt đầu hóng hớt muộn màng.
“Hai người này cuối cùng cũng công khai rồi.”
Tôn Hiểu Hiểu hừ hừ, “Thật không phải người mà, bày ra một trận hoành tráng như thế, sau này lúc cầu hôn để tôi xem Bạc Hạc Hiên có gửi một cái vệ tinh lên trời thông báo tới toàn vũ trụ hay không?”
Advertisement
Trợ lý hắng giọng: “Chị, chị bốc mùi chua quá, trên mạng nói CP Hiểu Mạn kết thúc BE rồi……”
(Trong tiếng Trung, ‘chua’ đồng âm với ‘ghen’)
Tôn Hiểu Hiểu trợn mắt: “Đã BE từ lâu rồi biết không hả! Khương Mạn đáng ghét đó gặp phải người đàn ông như Bạc Hạc Hiên mới……”
Cô ngừng lại, bĩu môi khinh bỉ: “Chậc, Bạc Hạc Hiên khống chế được cô ta mới lạ đó, dù sao thì anh ta cũng phải gánh một cục tai họa rồi, sau này những người bình thường đã được an toàn rồi.”
Nói xong, Tôn Hiểu Hiểu trở về phòng của mình, nằm nghỉ ngơi, kéo rèm lại, cô lập tức lấy ra chiếc Ipad.
Tìm ra tấm ảnh hai người đứng ở bãi đỗ xe, cắn qua cắn lại, hot nhất trên mạng.
Vừa nhìn vừa soi, nụ cười như bà dì trên khuôn mặt Đại Ngọc không thể kìm lại được……
Cô ấy phóng to tấm ảnh, xuýt một tiếng.
“Sao trên tay Bạc Hạc Hiên cũng có vết răng vậy?”
“Hai người này mặc kín như vậy làm gì……”
“Lẽ nào……không lẽ……tối qua bọn họ ……”
“Không đúng, không đúng, chiếc vòng tay của cô ấy sao trông giống như còng tay vậy? Còn có lỗ khóa nữa?”
“Giỏi lắm! Chiếc dây chuyền trên cổ Bạc Hạc Hiên ……”
Tâm hồn hội họa của bà xã Hiểu Hiểu Quân bùng phát, trong đầu tưởng tượng ra cảnh tượng đêm qua.
Tôn Đại Ngọc kích động, lấy bút ra bắt đầu vẽ.
Trên bảng vẽ:
Cơn mưa hoa hồng ngập trời, pháo hoa sáng rực bên ngoài khung cửa sổ sát đất, những điểm sáng khổng lồ ghép thành chữ chúc mừng sinh nhật.
Bên trong phía cửa sổ, cảnh tượng nóng bỏng xuất hiện.
Chiếc vòng tay, còng trên cổ tay, những dấu đỏ, bóng lưng giao nhau……
Một bàn tay của người đàn ông vuốt ve bên mặt cô gái, ngón cái đè lên đôi môi đỏ mọng, bị người con gái cắn lấy.
Cả người Tôn Đại Ngọc như được bơm máu gà, vô cùng hưng phấn.
Sau khi phác họa, đồ lại đường nét, lại chỉnh sửa thêm một số chi tiết, liền vội vàng up tấm hình lên!
“A~ Đã quá ~”
Ôm lấy chiếc Ipad, Đại Ngọc mỉm cười mãn nguyện.
Cô ấy ngáp một cái, chuẩn bị chợp mắt một lát, lại bị tiếng hét của trợ lý đánh thức.
“Chị Tôn!! Tôn Đại Ngọc!! Chị đang làm cái quái gì vậy?”
“Sao vậy? Sập nhà rồi sao?”
Tôn Hiểu Hiểu không hiểu gì cả.
Đại Ngọc và người đại diện kinh ngạc nhìn cô ấy, cô ấy giơ điện thoại lên.
“Chị điên rồi sao? Đây, đây là chị vẽ sao?”
“Chị không thèm ship CP của mình thì thôi đi, lại còn đi ship CP Bạc Khương?”