Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(Người đâu, vứt hai kẻ này ra ngoài, đang nấu ăn tự nhiên lại học lớp sinh vật à?)
(Trực tiếp giao lại cho đầu bếp nổi tiếng rồi ngậm miệng!)
(Hiểu lý thuyết, còn thực hành thì sao? Cho nên Khương Mạn à tại sao cô còn đập trứng ra làm gì?)
“Hừm, mặc dù có dính chút vỏ hơi khó làm, không sao không sao, ăn bẩn sống lâu, hơn nữa…….Bổ sung canxi.”
Advertisement
Khương võ thần vẫy vẫy tay.
“Tiếp theo là bỏ đường vào đúng không? g đường tôi lấy được!”
Advertisement
Khương Mạn thành thật bỏ cốc đo ra để đo lượng đường, đo rất chuẩn.
Bạc Hạc Hiên lại nhướng mày, “Em……”
Còn chưa nói xong cô đã đổ đường vào.
“Lúc nãy em lấy là……muối.”
Khương Mạn ngây ra: “Không phải đường cát trắng sao?”
Bạc Hạc Hiên cười mà không nói.
Cô nếm thử, phì…..là muối thật.
“Không đúng, đây không phải tại em! Đường này mịn quá, nhìn y như muối……”
(Ha ha ha! Đầu bếp còn chưa chạy à!)
(Đúng là không thể trách Khương Mạn, loại đường này nhìn giống y như muối……(Xin lỗi, lý do này bịa không nổi))
(Tôi cảm thấy đầu bếp Sirth sắp sụp đổ rồi.)
Mặt Khương Mạn hơi đau khổ: “Công thức viết là cho g muối, vậy bây giờ tôi thay bằng g đường, lấy sai trị sai, chắc là ổn, có thể ăn.”
Sirth: “……”
Khương Mạn bỏ đường vào.
Bạc Hạc Hiên cười như không: “Cái em vừa cho vào vẫn là muối.”
Khương Mạn: “……”
“Cái muối và đường này bị làm sao vậy. Sao lớn lên giống y nhau vậy chứ!!”
(Hahaha! Thiên tài bếp lúc không thể bạo phát!!)
(Cười chết tôi rồi, ngã nhiều lần ở một chỗ, đúng là Khương Mạn!)
(Đường muối cái gì tôi bị Khương Mạn làm cho loạn luôn rồi.)
(Tôi chỉ muốn biết là cái bánh muối này có nướng nổi không?)