Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(Hàu nướng phô mai cũng rất ngon!)
(Hàu chiên với trứng, xin mời chiến!)
Advertisement
Trong livestream, cư dân mạng bắt đầu cập nhật tên các món ăn khác nhau và cách ăn hàu khác nhau.
"Được rồi, hai người có thể vừa ăn vừa ghi hình. A Tam, đặt máy quay sang bên kia, giúp Đại Ngọc cạy một chút đi." Khương Mạn đưa dao cho A Tam.
Advertisement
"Tôi sẽ đi đến chỗ đã ngầm bên kia xem sao." Khương Mạn nháy mắt với Tôn Đại Ngọc.
Đại Ngọc hiểu ý, cau mày nói: "Vậy thì cô cẩn thận một chút."
Khương Mạn đi tới chỗ đá ngầm, gẩy gẩy một hồi, thật sự đã mõ ra từ dưới tảng đá một vài con bào ngư, chúng cũng khá lớn.
Cô di chuyển đến nơi nước sâu hơn một chút, ôi... người anh em nhím biển cũng đến!
"Đại Ngọc! Đến giúp tôi với! Nhiều quá!!"
Tôn Hiểu Hiểu nhanh chóng cởi áo khoác, quấn thành một chiếc túi rồi chạy đến đó. Khi nhìn thấy đống bào ngư và nhím biển mà Khương Mạn bắt được … khiến cô ta sinh ra ảo giác.
Thực ra thì... Lão Lý đưa họ tới đây để nghỉ dưỡng phải không?
Hải sản dưới đá ngầm có thể tiện tay nhặt, mặc dù không có tôm hùm, nhưng số bào ngư, hàu và trai này đã có thể khiến cho người ta vui sướng đến tận mây xanh.
Khoảnh khắc Khương Mạn quay lưng về phía máy quay, cô đột nhiên nháy mắt với Tôn Hiểu Hiểu.
Ngay sau đó, thấy cô nhảy dựng lên và hét lớn: "A".
Tôn Đại Ngọc rùng mình, nhanh chóng phản ứng lại: "Sao vậy? Làm sao vậy?!!"
"Hình như đã bị thứ gì đó cắn!"
Khương Mạn cau mày tỏ ra rất nhiên túc, kéo Tôn Đại Ngọc lên bờ: "Đi thôi, lên bờ trước đã!"
Cư dân mạng trong livestream cũng vô cùng bất ngờ.
(Hay lắm, dám cắn Khương võ thần à? Hải sản chúng mày không muốn sống nữa sao?)