Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(Cặp Bạc Khương vĩnh cửu cùng thời gian!)
Cư dân mạng đồng loạt đổ dồn về Weibo của Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên.
Một bên gọi "chị dâu" một bên gọi "anh rể". Bạc Khương kết hôn, hạnh phúc ngập tràn!
Advertisement
lần này đúng là tất cả dân cư mạng chứng kiến đường tình duyên của hai người, ngọt đến sâu răng!
……
Phía sau phòng làm việc của chủ tịch Khương Lệ Sính có một phòng nghỉ ngơi, tiện cho việc nghỉ ngơi sau khi thức khuya giải quyết công việc.
Advertisement
Tối qua anh ta làm việc đến giờ sáng, đang công ty nghỉ ngơi, giờ dậy thì sau khi vệ sinh cá nhân xong anh ta đã triệu tập cuộc họp với các nhân viên cấp cao.
Anh ta vừa đi ra, cầm tài liệu cuộc họp từ tay thư ký, ánh mắt liếc nhìn khuôn mặt đối phương.
Khương Lệ Sính nghiêng đầu hỏi: “Cô có chuyện gì muốn báo cáo à?
Thư ký không giấu được vẻ phấn khích cười nói: "Chúc mừng chủ tịch."
"Chúc mừng?"
“Đúng vậy, chuyện em gái gái anh và Bạc ảnh đế kết hôn là chuyện vui!”
Thư ký cười nói: “Hai người đột nhiên thông báo về chuyện kết hôn đã khiến mọi người rất bất ngờ.”
Lạch cạch …
Tài liệu rơi khỏi tay Khương Lệ Sính.
Thư ký sửng sốt và bắt gặp ánh mắt kinh ngạc dần dần trở nên sắc bén của sếp: "Bọn họ... kết hôn rồi?"
Thư ký: ・ ・???
Không phải chứ... chuyện em gái đăng ký kết hôn và kết hôn là chuyện lớn mà sếp không biết sao??
……
Mọi người đều biết rõ thói quen gắt ngủ của đạo diễn Khương Vân Sênh, mấy ngày nay biên kịch dưới sự đã gửi cho anh rất nhiều kịch bản, anh ta vẫn đang đọc chúng.
Tiếp theo là chuẩn bị váy cưới cho Khương Mạn, mẫu váy cưới đã được vẽ xong rồi, nhưng váy cưới được thiết kế bởi những người giỏi nhất ở Lancelot, tất cả các hạt cườm và kim cương trên váy cưới đều được thêu lên bằng tay.
Phần bắt mắt nhất của chiếc váy cưới này là khăn voan che mặt của cô dâu, Khương Vân Sênh không hài lòng với mẫu đầu tiên và đã tranh luận với người thiết kế cả đêm.
Bất cứ khi nào anh ta thức khuya, mọi người đều biết rằng họ không được làm phiền anh cho đến buổi chiều ngày hôm sau.
Cho nên khi chuông điện thoại vang lên, Khương Vân Sênh cũng không thèm nhìn và bấm tắt mấy lần, nhưng người gọi lại rất kiên trì, liên tục gọi đến như muốn cháy cả máy.
Khương Vân Sênh mở mắt ra, trong mắt tràn