Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tiểu thư của xã hội cũ, đến cái thìa cũng không nhấc lên nổi.” Anh vừa nói vừa thở dài.
Nếu đổi lại là một người biết nịnh hoặc một người EQ cao một chút thì sẽ lập tức tiếp lời: Tôi có sức, để tôi đút cho anh!
Nhưng đầu óc của võ thần Khương giống người bình thường sao ……
Cô nhăn mày, nheo mắt, im lặng một lúc, thành thật trả lời:
“Lực tay của một người đàn ông trưởng thành bình thường là -kg, trọng lượng của cái thìa này vào khoảng g.”
“Trừ khi xương ngón tay của anh bị dập nát, còn bình thường sẽ không xuất hiện trường hợp đến cái thìa cũng không nhấc lên nổi.”
“Cho nên, tay của thầy Bạc cũng bị thương rồi sao?”
Khương Mạn-bậc thầy phản biện, trên mặt bày ra nụ cười quan tâm thân thiết.
Bạc ảnh đế: “……” Cái cô bé này, tức giận lên là không còn biết địch ta như nào đúng không?
Trên kênh livestream:
(Võ thần Khương là nữ thẳng sắt thép đúng không?)
(Đàn ông nói không có sức tức là muốn phụ nữ đích thân đút đó!)
(Lầu trên, tôi khuyên bạn tự lo cho bản thân trước đi, Bạc thần là kiểu người đi xin người khác đút như vậy sao?)
(Kẻ tung người hứng là chiến hữu, nhưng Tôn Hiểu và Vân Sênh là cặp chị em sắp cưới đó, tự nhiên hơi có cảm giác như chó con đang xin chị đại đút cho ăn vậy……)
(Tuyệt đối không thừa nhận Bạc thần đang làm nũng, Bạc thần không cần mặt mũi nữa hay sao?)
Bữa ăn trong im lặng này đã kết thúc.
Khương Mạn rất hài lòng, đang chuẩn bị thu dọn bát đũa rời đi, thì nghe thấy Bạc Hạc Hiên hỏi: “bản kiểm điểm viết xong chưa?”
Khương Mạn rùng mình, ngẩng đầu nhìn anh.
Người đàn ông kéo cao áo lên, che lấp nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra chiếc mũi cao và đôi mắt sâu hun hút.
Cặp đồng tử đen láy nhìn chằm chằm vào cô, đuôi mắt vô cùng tinh tế, nốt ruồi ở khóe mắt lại tăng thêm sự quyến rũ.
Sự lạnh lùng giữa hai lông mày đập tan nét vui tươi và tinh nghịch trong mắt, quyến rũ chết người.
Trên kênh livestream, các fan đều phát điên rồi.