Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi nói xong, trước ánh mắt uy hiếp của Bạc Hạc Hiên, đồng chí lão Vân nói:
"Bác hiểu rồi, bác đi ra ngoài trước, vậy thì Tiểu Bắc... mau đưa hộp thuốc cho Khương Mạn đi!"
Advertisement
"Ai gây hoạ thì người đó chịu trách nhiệm! Đoàn phim của chúng ta phải đảm bảo an toàn cho các diễn viên, không thể để xảy ra án mạng!"
Advertisement
Nói xong, một nhóm người bỏ chạy tán loạn. Tiểu Bắc nhét hộp thuốc vào tay Khương Mạn, vừa đi vừa nói một cách rất đáng thương:
"Chị Khương, xin chị hãy nhẹ tay với boss của em, anh ấy không cố ý..."
Trong phòng trang điểm, chỉ còn lại hai người ngồi đối diện nhau.
Bạc Hạc Hiên nhìn những vết bầm tím trên mặt và cổ của cô, không khỏi nhíu mày: "Anh ra tay mạnh quá rồi, xin lỗi em."
Khương Mạn liếc nhìn khóe miệng và dấu răng trên tay anh, thì thào nói: "Em còn ra tay mạnh hơn... em xin lỗi!"
Hai người xin lỗi nhau, sau đó nhìn nhau rồi cùng bật cười. Cô mím môi, chủ động kéo lấy tay anh đến bên sô pha, Bạc Hạc Hiên cụp mắt cười, nhìn chằm chằm vào bàn tay nhỏ nhắn, trắng nõn của cô.
"Những tổn hại em gây ra cho anh, em sẽ chịu trách nhiệm đến cùng, anh yên tâm đi!"
Khương Mạn nói xong lấy lọ kem dưỡng da ra: "Em mang theo lọ thuốc bí mật..."
Bạc Hạc Hiên liếc nhìn cái lọ, không nhịn được cười: "Em đổi nhãn hiệu rồi à?"
“Vẫn là thứ đó, em đổi lọ chứ không đổi thuốc!” Khương Mạn trợn mắt nói dối: “Em đổi sang cái lọ đắt hơn để nhìn có vẻ giá trị hơn một chút.”
Anh mở hộp thuốc bên cạnh ra, lấy băng iốt ra nhét vào tay cô: "Dùng những thứ này, e cứ giữ lại lọ thuốc bí mật đó của mình đi."
"Nhưng mà…"
“Không nhưng mà gì hết.” Bạc Hạc Hiên lắc lắc tay: “Nhanh lên, nếu em còn không băng bó thì vết thương sẽ lành mất.”
Khương Mạn nhìn anh cất rồi cất lọ thuốc của mình đi, ngoan ngoãn bôi thuốc và băng bó cho anh. Sau khi làm xong, cô liếc nhìn khóe miệng anh, buột miệng nói: "Anh mua bảo hiểm cho mặt chưa?"
Bạc Hạc Hiên cười nói: "Cái gì cơ?"
Khương Mạn chỉ vào khóe miệng anh rồi nói: "Anh nói xem, anh đẹp trai như vậy, nếu ngày nào đó khuôn mặt bị huỷ hoại, nếu mua bảo hiểm mặt, sẽ có chút bảo đảm về kinh tế..."