Nhưng cô học được điều này từ khi nào? Trong thông tin về cô trong quá khứ hoàn toàn không có cơ hội để thành thạo những kỹ năng này?
Lúc này, Khương Nhuệ Trạch mới nhớ ra lời "nhắc nhở" ban đầu của Bạc Hạc Hiên!
Advertisement
"Mỗi người đều có bí mật của riêng mình. Cậu sẽ chỉ vì cô ấy có bí mật của riêng mình mà không coi cô ấy là em gái nữa sao?"
Ánh mắt Bạc Hạc Hiên bình tĩnh nhìn anh ta, đáy mắt dường như rất phẳng lặng nhưng lại có một tia sắc bén. Nó khiến người ta có cảm giác như có một cái gai ở sau lưng.
Khương Nhuệ Trạch không chút do dự trả lời: "Làm sao có thể! Dù con bé trở thành như thế nào thì đều là em gái của tôi!"
Advertisement
"Vậy thì được rồi."
Anh uống một ngụm nước: "Khi nào cô ấy muốn nói với cậu thì cô ấy sẽ tự nói cho cậu biết thôi."
"Cho dù là tôi cũng không có tư cách để đưa ra quyết định thay cô ấy."
Khương Nhuệ Trạch hiểu đạo lý này nhưng ngay sau đó lại nhận ra có gì đó không đúng: "Cái gì mà cho dù là cậu?!"
"Tôi đã nói rồi, Lão Hiên, cậu đừng có tự mình dát vàng lên mặt nữa! Chuyện của cậu và em gái tôi còn chưa có dấu hiệu thành công đâu!"
Lúc này, cửa nhà vệ sinh mở ra.
Cậu bé đội mặt nạ hình Pikachu bước thẳng đến bên cạnh Khương Nhuệ Trạch, Khương husky vô thức lùi lại ba bước.
Khi nhận ra mình thật sự bị một thành nhóc làm cho sợ hãi, anh ta liền xấu hổ trợn to hai mắt, hay tay chống làm ra vẻ không hề sợ hãi!
Arthur đứng trước mặt Bạc Hạc Hiên lạnh lùng nhìn anh: "Tôi và chú tôi muốn nghỉ ngơi rồi."
“Giờ là ban ngày mà!” Khương Nhuệ Trạch trợn tròn mắt.
“Trẻ vị thành niên phát triển bất kể ngày hay đêm.” Giọng điệu của Arthur vẫn lạnh lùng: “Chú muốn quấy rầy quá trình phát triển của tôi à?
Khương Nhuệ Trạch: whatf k?
Tay anh ta run run, buông một câu: "Hai người từ từ mà trưởng thành đi!"
Sau khi anh ta tức giận lao đi, Arthur lẩm bẩm: "Cháu không thích chú ấy! Chú ấy thật ngu ngốc! Chú ấy thực sự là anh trai của thím sao ạ?"
Bạc Hạc Hiên ừ một tiếng: "Vậy nên cháu phải học cách bao dung chú ấy."
Arthur mím môi: "Cháu sẽ cố gắng hết sức."
“Nghỉ ngơi đi.” Bạc Hạc Hiên nói xong chuẩn bị đi tắm.
Arthur ngăn anh lại: "Chú Hiên."
"Sao?"
"Khi nào thì chú và thím kết hôn?"
Bạc Hạc Hiên dừng chân lại và quay lại nhìn cậu bé.
Arthur cởi bỏ cái mặt nạ đó xuống, vẻ mặt nghiêm túc: "Cháu muốn sống với chú và thím."
Anh suy tư một chút: "Chú sẽ cố gắng."