Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cho dù hai người có đeo khẩu trang và đeo kính đen, thì chỉ nhìn cái áo lông màu vàng dạ quang kia của em gái thôi cũng....
Cảnh tượng này rất xứng đôi với nhạc nền ma quỷ, đúng là khiến người ta cười rơi luôn cả đầu!
Advertisement
“Đây là hai người à!” Tự Thiên Sách kinh ngạc nhìn hai người.
Trên kênh livestream mọi người đều cười đến phát điên rồi.
Advertisement
(Thiên Sách đừng nghi ngờ, chính là hai người họ!)
(Hahahaha, tôi muốn phỏng vấn Bạc thần, cảm nghĩ lúc đó ra sao?)
(Cược một gói que cay, loại chuyện ngu ngốc thế này chắc chắn là Khương võ thần cầm đầu!)
Ngay sau đó, âm thanh từ trong clip phát ra.
Lúc này đều không thể nghi ngờ gì nữa rồi, rõ ràng là tiếng của Khương Mạn.
——“Cháu để lại con tin cho chú!”
Trong clip, Khương Mạn chạy mất rồi, để lại con tin Bạc Hạc Hiên cô đơn đối mặt với chú cảnh sát giao thông.
Trên kênh livestream:
(Hahahaha!)
(Các nghệ sỹ khác mà lên bản tin xã hội là sẽ bị đánh giá, sao Bạc Khương xuất hiện trên bản tin xã hội lại ngớ ngẩn vậy nhỉ?)
(Có gì nói nấy, sau này chú cảnh sát giao thông cũng tiếp nhận phỏng vấn, nói là thái độ nhận lỗi của Bạc Khương vô cùng tốt, Khương võ thần cũng không phải là bỏ trốn, mà là đi đổi tiền lẻ để nộp phạt!)
(Thiên Sách, phỏng vấn thử xem cảm xúc của hai đương sự như thế nào?)
Bản thân Thiên Sách: “Hahahahaha!!!!”
Hai đương sự: “……”
Khương Mạn hèn mọn nói nhỏ: “Em có quá nhiều sự hiểu lầm với cái thời đại này.”
Bạc ảnh đế: “Tại anh.”
Tự Thiên Sách sắp cười tới chảy cả nước mắt rồi, “Hai người...nghĩ sao?”
Bạc ảnh đế dũng cảm, thẳng thắn: “Thật ra là do tôi đề nghị đấy.”
Khương Mạn lập tức nói, “Tôi thực hiện, tôi dung túng, lỗi là tại tôi!”
Cô nói xong, lập tức đối mặt với camera: “Mọi người tuyệt đối đừng học theo tôi và anh Bạc! Tôi và anh ấy tuyệt đối là tấm gương xấu!”