Khương Mạn và Khương Tử Mặc nhìn nhau một cái.
Trước đó, khi đi cửa hàng bánh ngọt, bọn họ đáp lễ cho chủ cửa hàng một tấm ảnh chụp chung có kèm chữ ký. Nhưng mà, về vấn đề thân phận, hai anh em vốn cũng không có ý định che giấu.
Bên phía anh cả cũng có ý này.
Advertisement
Thiên Phong Entertainment cũng đã đổi chủ, lá thư khiêu chiến Khương Mạn cũng đã ‘nhờ vả’ Phong dầu gió gửi đi, dòng chính nhà họ Khương bên kia chắc chắn đã biết anh em họ đã nhận nhau rồi.
Dù gì cũng phải làm, che che giấu giấu làm gì? Năm anh em họ, còn phải sợ dòng chính nhà họ Khương chắc?
Ivy nhìn hai anh em họ: “Hai người sẽ không lén lút làm gì chứ?”
Advertisement
Hai anh em không lên tiếng phản bác.
Ivy lắc đầu nói: “Nói chuyện lần này trước đi, hiện giờ có rất nhiều người lấy ca từ của Nine ra để viết bài, nói là buổi biểu diễn lần này chính là kịch bản mà đoàn đội chúng ta đã thiết kế từ trước!”
“Cái gì mà tìm em gái, tìm tiểu Man đều là giả dối, chỉ là để lừa dối người yêu âm nhạc, củng cố hình tượng của cậu ấy, mục đích chính là tiến vào thị trường Đế Quốc!”
Ivy cười lạnh: “Người đứng đằng sau thao túng là ai thì tạm thời chưa tra ra được, muốn chụp lên đầu Nine cái mũ giả vờ đáng thương, giả vờ tội nghiệp!”
Ivy cũng rất phẫn nộ, cô là người đại diện của Khương Tử Mặc, sao có thể không biết những năm nay Khương Tử Mặc đều đem tiền kiếm được đi làm công ích, ủng hộ bảo vệ môi trường chứ?
Lần biểu diễn này cũng hoàn toàn không thu một đồng nào từ người hâm mộ!
Hai mươi năm qua anh ấy đã khó khăn thế nào, dựa vào thuốc giảm đau và thuốc ngủ để gắng gượng qua từng đêm dài ra sao, không ai rõ hơn Ivy hết!
Chính vì biết rõ, cho nên Ivy mới tức giận! Tức giận đến phát run!!
Sắc mặt Khương Mạn đã hoàn toàn sa sầm xuống……
Nhẫn nhịn?
Làm sao có thể nhẫn nhịn được! Cả hai kiếp Khương Mạn đều không biết chữ nhẫn viết như thế nào. Trước đây, cô không ngại khó khăn, không hề sợ hãi thì bây giờ cô cũng vậy.
“Đối với những tài khoản marketing của anh tư, có lẽ trong tay Ivy cũng có một số thông tin nhỉ?” Khương Mạn hỏi:
“Tài liệu có thể mang theo người không?
Ivy gật đầu, lấy USB từ trong túi xách ra.
"Chờ tôi phút." Khương Mạn cười cười, đứng dậy trở về phòng.
Ivy nghi hoặc: "Nine, Tiểu Man đang muốn làm gì vậy?"
Khương Tử Mặc cười nói: "Bắt ma."
“Tóm lấy người đứng phía sau à?” Ivy hiểu ra và nói với vẻ không thể tin nổi: “Không thể nào, có thể tìm ra điều gì với những tài khoản marketing này chứ? Những người này đều dùng tiền để làm.”
"Cô ấy còn nói phút..."
Trong phút thì có thể làm gì chứ? Cô ta đi vệ sinh còn hơn phút.
Trong lòng Khương Tử Mặc đã dự liệu trước: "Tiểu Man rất giỏi đó."
Ivy vẫn không dám tin.
Khương Mạn về phòng, bật máy tính lên, xem lướt qua thông tin trong USB, ngón tay di chuyển và bắt đầu làm việc.
Trong thời đại big data này thì làm gì có bí mật? Mười phút sau, cô nhìn thông tin trên máy tính, khóe môi lạnh lùng giật giật.
Cô thao tác với những tài khoản marketing này, hack tài khoản của những người này, nhanh chóng tìm được người thuê muốn bôi nhọ anh tư.
Cô lại bắt đầu từ tài khoản của người thuê, dần dần đã tìm ra người đứng đằng sau —Evergreen Capital!
"Cũng khá nhanh đó..." Khương Mạn chế nhạo.
Hôm qua, cô mới đánh phó tổng giám đốc của Evergreen Capital, hôm nay đã đến trả thù rồi sao?