Quay về chỗ ở, Khương Mạn đưa đồ ăn sáng cho bạn nhỏ Lý Quân, Bạc Hạc Hiên cũng dắt Vân Đoá qua đây, hai đứa bé cùng nhau uống sữa đậu. Đồ ăn sáng có rồi, nhưng đồ uống lại không có gì.
Lý Quân dậy sớm đun nước, trong nhà lại không có ấm đun siêu tốc. Địa hình núi cao trời lạnh, có đun nước cũng rất nhanh sẽ nguội. Bạc Hạc Hiên đã quen nhóm lửa đun bếp, dùng cái nồi sắt trong nhà đun lại nước một lần nữa.
Advertisement
Giữa làn khói bếp, người đàn ông thản nhiên ngồi nhóm lửa, nhìn đẹp như một bức tranh. Chỉ là phai đi vài phần xa cách, lại thêm vài phần bình dị gần gũi. Sự cao ngạo vẫn không giảm, bớt đi chút lạnh lùng băng giá, làm người ta bị thu hút!
Khung phát livestream đã nổi sóng rồi, tin tức Bạc Hạc Hiên tham gia (Cuộc sống khác) vừa được đăng lên, cả mạng xã hội sôi trào.
“Ăn đi.”
Khương Mạn đi tới, đưa cho anh ấy một cái màn thầu. Bạc Hạc Hiên nhìn cô một cái, ánh mắt thâm sâu đầy ý nghĩa. Giống như muốn nói, cuối cùng cũng nghĩ tới tôi rồi à?
“Được rồi.” Ngữ khí có chút khó nghe, nhận cái bánh rồi ăn từng miếng, từ từ nhai nuốt.
Rất khô, nhưng lại có một chút vị ngọt lưu lại. Không giống mùi vị bánh gia công bán trong thành phố, cái bánh này ăn ngon hơn nhiều. Mỗi tội làm người ta muốn nghẹn.
Khương Mạn rất ngạc nhiên: “Biểu cảm còn đặc sắc hơn cả khi ăn bún ốc, anh Bạc cũng là một người có đam mê với đồ ăn?”
Bạc Hạc Hiên: Sự tập trung của cô toàn đặt vào những chỗ kỳ quái vậy?
Anh ấy dùng sức nuốt miếng bánh xuống, “Không phải.”
Dừng lại một lúc: “Tôi cần uống nước.”
Khương Mạn chuyển cái bình gốm đựng nước tới trước mặt anh ấy, nhưng mà nước ở trong……là nước sôi mới đun.
Hơi nóng bốc lên trên mặt, Bạc Hạc Hiên nhìn chằm chằm cô như nhìn một con yêu quái không tim không phổi. Cô muốn tôi bỏng chết đúng không?
(Hahahaha! Không được rồi tôi cười chết mất thôi?)
(Khương Mạn là người đàn bà sắt đá à!)
(Rót cho Bạc thần một cốc nước lạnh mau, đứa nhỏ sắp nghẹn chết rồi……Khương võ sư, có thể dịu dàng chút không?)
(Sự dịu dàng tối qua chỉ là một giấc mơ? Cho nên các anh đẹp trai không có được sự chú ý của Khương võ sư sao?)
Đám fan vừa buồn cười vừa cạn lời, A Tam đứng ở bên cạnh cũng muốn phát sầu.
“Chị Khương đồ ăn sáng của mọi người là nhặt được ở đâu vậy?”
Nghe thấy lời này cả Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đều nhìn về phía ống kính. Bọn họ vốn dĩ đang ngồi đối diện nhau, lúc này cùng nhau nhướng mày.
(Aaaa! Bạc thần giết tôi rồi!! cái nhướng mày này giết chết tôi rồi.)
(Khương võ sư bạo phát rồi, nữ giới mà cũng ngầu được như vậy!)
(Khung cảnh này quá thần thánh rồi, giống như hai công gặp nhau vậy!!)
Khương Mạn hỏi lại: “Sao anh biết đồ ăn sáng của chúng tôi là nhặt được?”