Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show

chương 941

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chị Lam: "..."

Bạc ảnh đế nhún vai: "Chửi hay lắm, nhưng trên thực tế trang viên đứng tên em gái tôi."

Quản lý Cố thở dài: "Thật may là Tự ảnh đế không có ở đây."

Advertisement

Nếu đồng chí Thiên Sách đó ở đây, có lẽ anh ta sẽ lao tới nịnh bợ để xin được ở rể rồi!

Chị Lam vực dậy tinh thần: "Thôi... chúng ta bàn chuyện công việc đi!"

Nếu còn không dùng công việc làm tê liệt bản thân thì cô ấy sẽ bắt đầu ghét những người giàu có!

Khi Tết đang đến gần, nhiều đài truyền hình vệ tinh đã gọi điện để liên hệ với Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên hy vọng họ có thể tham gia hội diễn.

Advertisement

Sau khi Khương Mạn đọc lời mời tham gia mà chị Lam đưa cho, cô liếc nhìn Bạc Hạc Hiên với biểu cảm kỳ lạ.

"Thật là kỳ lạ."

"Tại sao tất cả những lời mời gửi đến đều là muốn em diễn tiểu phẩm?"

"Hát không phải dễ dàng hơn sao?"

Phòng khách im lặng một lúc.

Cố Trầm tháo kính ra, lau tròng kính không hề có chút bụi nào rồi tiếp tục mỉm cười.

Chị Lam nhìn cô không biết nên nói gì.

Bạc Hạc Hiên sờ sờ mũi: "Em muốn lên sân khấu hát sao?"

“Em rất muốn.” Khương Mạn sờ sờ cằm: “Anh tư của em cũng nhận được rất nhiều lời mời. Nếu có thể, em muốn biểu diễn chung với anh ấy.”

Chị Lam buột miệng: “Tuyệt đối không được!” Tha cho anh tư của em đi!

Khương Mạn nhìn ba người một lượt, có chút tức giận: "Các ngươi coi thường em đúng không?!"

“Khụ khụ, không hề.” Chị Lam giải thích.

Cố Trầm cười: "Tôi chưa bao giờ nghe cô Khương hát nên tôi không phát biểu ý kiến."

"Vậy tôi sẽ hát cho anh nghe một đoạn..."

Cố Trầm: Tách đôi ngay tại chỗ.jpg Chị Lam nhìn anh ta như nhìn đồng đội ngu ngốc!

Anh nói cái quái gì vậy?! Anh còn muốn nghe cô ấy biểu diễn solo ngay tại đây à?!

Sắp đến Tết rồi, thay vì ăn cơm tất niên thì sẽ đổi thành ăn tiệc sao!

Ăn tiệc ở đây nghĩa gốc là ăn uống tiệc rượu linh đình nhưng giờ đã trở thành ngôn ngữ mạng. Nó là bước ngoặt của cốt truyện, tức là tình tiết sẽ bị đảo ngược và mọi chuyện sẽ diễn ra theo chiều hướng không tốt. Cho người ta cảm giác cười trên nỗi đau của người khác khi xem trò vui.

“Bánh pudding chắc đã chuẩn bị xong rồi, em không đói sao?” Bạc ảnh đế chuyển đề tài.

Khương Mạn nuốt nước miếng: "Vậy được, ăn no rồi hãy hát."

Chị Lam và Cố Trầm thở phào nhẹ nhõm, chưa kịp vui mừng thì nhìn thấy hai người từ bên ngoài đi vào.

"Anh tư!"

Khương Tử Mặc ừ một tiếng rồi đưa chiếc bánh ngọt trong tay cho Khương Mạn. Anh ta vừa mới xong công việc của mình và bớt chút thời gian rảnh để đến trang viên.

Bánh được mua ở cửa hàng bánh ngọt của fan anh ta. Lần trước khi bọn họ đi ăn, cô rất thích bánh tart có phô mai bên trong, Khương Tử Mặc vẫn nhớ rất kỹ.

"Mọi người đang nói chuyện gì vậy?"

Khương Tử Mặc thấy bầu không khí có chút kỳ quái.

Khương Mạn vừa ăn bánh tart phô mai vừa nói: "Về chuyện ca hát, anh tư, anh đã suy nghĩ đến việc biểu diễn ở hội diễn cuối năm chưa?"

Khương Tử Mặc suy nghĩ, anh ta đã nhận được rất nhiều lời mời, nhưng tạm thời không có ý định tham gia, nhưng...

“Tiểu Mạn, em có muốn lên sân khấu hát không?” Anh ta hỏi: “Nếu em muốn thì anh sẽ đi.”

"Em..." Khương Mạn vẫn chưa thốt ra chữ “ muốn”.

Trong phòng khách vang lên một tràng ho khan.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio