Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giọng nói của Bạc Hạc Hiên bình tĩnh: "Mommy của con chính là Ultraman."
Arthur nhéo cổ họng mình, giả nai và trêu chọc: "Vậy daddy là một con quái vật nhỏ sao ạ?"
Mỗi ngày Ultraman đều đánh quái vật!
Advertisement
Khương Mạn nhướng mày: "Con trai mẹ nói rất đúng!
Gia đình ba người rời đi với cuộc trò chuyện kỳ lạ.
Advertisement
Cặp đôi đó nhìn bọn họ hoà mình vào đám đông, chàng trai không khỏi thốt lên: "Chắc chắn chúng ta đã nhận nhầm rồi, nam thần của anh không thể không thời thượng như vậy được."
“Giọng nữ thần của em cũng không khó nghe như vậy.” Cô gái chê bai: “Hai người này muốn hot đến phát điên lên, nhưng con trai của họ trông rất đẹp trai, mặc dù đang đeo khẩu trang”.
"Cũng không chắc là con ruột của bọn họ, rõ ràng cậu bé đó là người nước ngoài."
"Vậy là được nhận nuôi sao? Nhưng cũng chưa chắc, có thể là con ruột của người phụ nữ nhưng không chắc là con ruột của người đàn ông..."
……
Bởi vì đã bị nhận ra nên ba người Khương Mạn nhanh chóng mua đồ rồi đi đến quầy thanh toán, quá trình xếp hàng rất suôn sẻ, nhưng đến khi thanh toán thì xảy ra một chuyện bất ngờ.
Khương Mạn nhìn hộp thuốc tránh thai, lông mày run lên, nhìn Bạc Hạc Hiên.
Khóe miệng anh cũng giật giật: "Không phải anh..."
Nhân viên thu ngân liếc nhìn cả hai: "Vậy hai người còn muốn lấy cái này không?"
Khương Mạn vừa định nói không cần thì Arthur xen vào: "Tất nhiên là lấy rồi, daddy đã hứa với con là không sinh thêm em nữa! Vậy nên nhất định phải lấy!"
Nhân viên thu ngân nở nụ cười mờ ám, những người khác đang xếp hàng đợi phía sau cũng cười khúc khích.
Cả Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đều cảm thấy khí huyết của họ đang trào dâng.
Khi thanh toán xong, nhân viên thu ngân không nhịn được liền nói: "Hai người giỏi quá, còn trẻ như vậy mà đã có một cậu con trai lớn như thế này rồi."
Khương Mạn lúng túng mỉm cười: "Là do tôi nuôi tốt, chăm sóc tốt..." Nói xong cô nhéo vào cổ Arthur rồi nhanh chóng rời đi.
Bạc Hạc Hiên - người cha, xách túi đồ vừa mua bước theo sau. Gia đình ba người đã trốn thoát! Những người ở phía sau cười không ngớt.
"Giới trẻ ngày nay thật sự rất đáng kinh ngạc..."
Cặp đôi lúc nãy vô tình gặp bọn họ cũng ở phía sau, cô gái cảm thấy khó hiểu nói: "Thật kỳ lạ, sao em vẫn cảm thấy bọn họ trông rất giống Bạc Khương nhỉ..."
“Em tỉnh lại đi, đừng mơ mộng nữa.” Chàng trai vỗ vào đầu cô gái một cách âu yếm: “Nam thần của anh và nữ thần của em không thể có một đứa con trai lớn như vậy đâu!
"Ôi, em muốn dùng bạn trai không được xếp hạng ở kiếp này để đổi lấy CP của mình hẹn hò!"
Chàng trai: "... Em đúng là vợ của anh!"
……
Arthur đi thẳng vào hàng ghế sau của xe. Sau khi Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn lên xe, bọn họ lần lượt quay đầu lại, chưa kịp mở miệng thì
Arthur lạnh lùng nói: "Không cần cảm ơn."
Bạc Hạc Hiên: "..."
Khương Mạn: "..."