Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khương Mạn thở dài, đưa bình giữ nhiệt qua, bên trong là nước đậu: “Anh hai, anh vẫn nên uống vài ngụm đi, em đoán với nhân phẩm của lão Lý thì không thể nào có bữa sáng đâu.”
Lúc đối mặt với em gái nhà mình, tật xấu khi rời giường của Khương Vân Sênh có xấu đến đâu thì cũng không dám bộc phát ra.
Advertisement
Nhưng anh không nhận lấy nước đậu, lắc đầu nói: “Anh chợp mắt thêm một lúc, khi nào tới nơi thì tiểu Mạn gọi anh dậy nhé.”
Khương Mạn gật đầu, dạo gần đây Khương Vân Sênh đều ngủ muộn, thường thức đêm, không biết đang làm gì.
Sau nửa tiếng, ba người đã tới địa điểm tập hợp.
Advertisement
Công viên Thiên Dương nổi tiếng nhất khu vực Bắc Thành, nơi tạo ra các bà dì Thiên Dương, là năm tổ chức tình báo dân sự lớn nhất Đế Quốc.
Các bà dì Thiên Dương thường ẩn nấp trong thành phố, và thường vô tình giải quyết nhiều vụ án lớn như gái điếm gì đó, hút chích gì đó, gián điệp nước ngoài gì đó...
Tất cả đều không thoát khỏi cặp mắt thần của họ!
Lúc này sắp tới giờ, cho dù là thời điểm năm mới, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rất nhiều các ông, các bà Thiên Dương đang tập thể dục ở công viên như cũ.
Ôi, đúng là tuổi già chí chưa già!
Ekip của ‘Một cuộc sống khác’ xuất hiện ở đây, ít nhiều gì cũng có chút đường đột.
Nhóm Khương Mạn xuống xe, liền nhìn thấy người có vẻ mặt đau khổ giống mình……Tang Điềm Điềm!
“Chị ơi! Lý lão âm lại không làm người nữa rồi!!” Tang Điềm nhào tới chỗ Khương Mạn, trực tiếp nhảy lên người cô.
Khương Mạn ôm cô ấy bằng một tay rồi ước lượng một chút, “Có phải em mập lên rồi không? Cảm giác nặng hơn rồi đấy!”
“Nói vớ vẩn, sao có thể chứ!” Tang Điềm hoảng hốt, nhất quyết không thừa nhận.
Mẹ cô ấy tuy có biệt danh là chuyên gia nuôi heo, nhưng cô mới chỉ về nhà có vài ngày thôi mà, cũng đâu phải ăn cám heo, sao mà có thể mập lên trong một chốc một lát như vậy được!
Nhân viên công tác của ‘Một cuộc sống khác’ nhìn thấy màn này đều không khỏi cảm khái.
Mùa dường như mới chỉ là chuyện xảy ra ngày hôm qua, chớp mắt một cái, mùa đã bắt đầu rồi.
Khương Mạn cũng chào hỏi với nhân viên công tác.
“A Tam lâu lắm rồi không gặp nhỉ, hình như trông cậu đô con hơn trước đó, đi phòng gym luyện tập thể hình rồi à?”
A Tam là PD ghi hình cho Khương Mạn ở mùa , bởi vì thể lực yếu kém, không theo kịp tốc độ của Khương Mạn nên bị cư dân mạng ném đá.
Sau khi trải qua mùa , A Tam bây giờ là một thành viên đô con có học thức, là khách quen của phòng tập gym, lúc này anh đang bày ra một tư thế thủy thủ Popeyes, tự tin nói: “Chị Khương cứ chờ mà xem, mùa này em tuyệt đối không bị chị bỏ lại đâu!”
Khương Mạn gật đầu: “Bị cắt đuôi thì sao? Trừ lương sao?”
A Tam: “……” Không nói đểu người ta thì không chịu được à?
“Lão Lý đâu?” Khương Mạn ngó xung quanh một vòng, nhìn thấy đạo diễn Lý đang núp đằng sau máy quay: “Lý lão âm, chú ra đây!”
“Đúng đúng!” Tang Điềm chung một kẻ địch cũng gật đầu, tức giận nói: “Đừng tưởng trốn là bọn tôi không nhìn thấy, mau ra đây chịu đòn đi!”