Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lão Lý đang ở phía sau hậu trường thấy cảnh này cũng không thể cười cười nổi nữa.
Ôi, thằng bé này bị sao vậy!!!
Bên ngoài đồn cảnh sát Thiên Dương.
Advertisement
Bởi vì là ở nơi linh thiêng của công lý, có thể livestream nên A Tam đã cầm gopro ngồi xổm ngoài cổng chờ.
Đây là lần thứ ba Khương Mạn đặt chân đến nơi này, các chú cảnh sát đều biết cô rồi.
"Tại sao cháu lại đến đây? Lần này lại bảo lãnh cho ai vậy?"
Advertisement
Khương Mạn cũng rất xấu hổ: "Người vừa mới bị bắt, thằng nhỏ uống rượu vào nên ăn nói lung tung, đã nói là mình giết người..."
Chú cảnh sát: "..."
Không lâu sau, lão Lý và cố vấn pháp luật cũng vội vàng chạy tới.
Khương Tiểu Bảo và ba người anh em nhựa abc vừa bước vào đây đã rất ngoan ngoãn hợp tác điều tra của chú cảnh sát. Sau một tiếng đồng hồ thì được xác định là nhầm lẫn.
Nhựa a: "Cậu ta thề thốt nói như vậy nên cháu đã tin là thật, cháu cũng không phải đồ ngốc. Ai rảnh rỗi tung tin đồn thất thiệt là mình giết người bao giờ chứ..."
Nhựa c: "Chú cảnh sát, chúng ta đều là những người có lý lịch trong sạch. Nghe nói cậu ta giết người thì mới báo cảnh sát, chắc chắn không có ý đồ là báo cảnh sát giả!"
Nhựa b: "Đúng, đúng, đúng vậy! Chúng cháu có thể phân biệt rõ. Nếu cậu ta thực sự giết người thì phải bị bắt!"
Khương Tiểu Bảo: "..." Tôi… mẹ ki...
Không để đám trẻ nghịch ngợm này cãi nhau nữa, chú cảnh sát trừng mắt: "Giết người là giả, nhưng các người đánh nhau là thật!!"
Khương Tiểu Bảo tỏ ra ấm ức: "Đó là bởi vì họ đã lừa cháu! Họ nói họ là anh em, nhưng đều là giả tạo!!"
Khương Mạn vỗ vào trán cậu ta: "Im lặng đi."
Khương Tiểu Bảo che trán mình lại: "Ai ya..."
Lão Lý ở bên cạnh nhanh chóng giải thích rằng đang ghi hình cho một gameshow. Khương Tiểu Bảo với tư cách là khách mời, đang phối hợp với ekip chương trình để diễn xuất, kết quả là những đứa trẻ này đã tin vào điều đó và bắt đầu đánh nhau.
Các bạn bè nhựa abc nhìn nhau.
"Như vậy, Bảo nhi gia, cậu không giết người à?"
"Thẻ ngân hàng của cậu cũng không bị khoá à?"
"Cha cậu cũng không đuổi cậu ra khỏi nhà?!"
Khương Tiểu Bảo cười lạnh.
Sắc mặt của ba tên bạn nhựa lập tức thay đổi: "Bảo nhi gia! Đại ca! Chúng tôi sai rồi!!!"
Khương Tiểu Bảo: "Cút đi!"
Trong mắt chú cảnh sát nhất thời trong mắt lộ ra sự đồng cảm với Khương Tiểu Bảo. Thật - đứa trẻ ngốc tội nghiệp.
Hiện tại vấn đề đã được làm sáng tỏ, chuyện những tên bạn nhựa bị đánh sẽ không truy cứu trách nhiệm nữa. Gia đình bọn họ cũng có quyền xó thế nên không lâu sau luật sư của bọn họ cũng tới.
Cũng có người ở club đến nói giúp, bởi vì chuyện không có gì to tát. Hơn nữa bọn họ đều là học sinh viên nên chú cảnh sát cũng không làm khó, sau khi hai bên hòa giải thì sự việc coi như đã xong xuôi.
Khương Mạn im lặng một hồi, sau khi nghe kết quả, cuối cùng cũng lên tiếng.
"E rằng ba bạn nhỏ này chưa thể rời đi được."
Bộ ba người bạn nhựa nhìn Khương Mạn với ánh mắt khó hiểu, luật sư ở phía sau cũng tỏ ra hoang mang.