Vô Cực Liên Minh

chương 179: thành công chém giết lưu cầu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chiêu thức được phòng thích bởi một Luyện Tinh Cảnh cường giả đều nhanh đến cực kì. Ví dụ như chiêu Ngũ Kiếm Quy Nhất vừa rồi, chỉ mất chưa đến một giây liền xuất hiện ở vị trí Lục Đạo nói

Tức là gì!? Tức là nếu Lục Đạo né tránh thì cũng là thời điểm Ngũ Kiếm Quy Nhất chạm đến hắn. Chết là điều chắc chắn

Vấn đề là Lục Đạo không né ah

Lưỡi kiếm lửa hứng lực lướt qua Lục Đạo lao về phía mấy khu nhà phía sau lưng hắn. Nhất thời, một tiếng nổ lớn vang lên cùng với đó là khu nhà biến thành đồng đổ nát

Liếc qua một chút đống đổ nát, Lục Đạo chậc lưỡi lắc đầu, mang theo vẻ chán nản nói

“ Vị tiền bối này, ta không thể không thừa nhận… ngươi quá ngu ah”

Lưu Cầu:…

Giờ phút này, sắc mặt của Lưu Cầu khó coi còn hơn là ăn phải ruồi. Đặc biệt là khi Lục Đạo dùng hai chữ “ tiền bối” để gọi hắn, càng để Lưu Cầu có xúc động đào hố tự chôn mình

“ Còn một chiêu cuối cùng, nhanh ra chiêu ah. Ta không đợi được muốn đánh chết ngươi ah” Lục Đạo xoa xoa tay, một bộ không chờ được nữa nói

“ Lần này, ta vẫn né bên về m bên phải”

Vẫn là bên phải, vẫn là khoảng cách m. Nhưng lần này lại để Lưu Cầu một trận hồi hộp cùng do dự

Là nên nghe theo… hay không nên nghe theo đây!?

Sự xuất hiện bất ngờ của Lục Đạo, thái độ bình tĩnh của hắn, một câu liền vạch ra bí mật mà chỉ còn đệ tử Phần Hương Cốc mới biết, cùng với hai lần thành công né tránh

Một chuỗi động tác vậy đạo hình thành nên “ chiếc áo bí hiểm” bao phủ quanh Lục Đạo. Để Lưu Cầu không dám khẳng định: tên tiểu bối trẻ tuổi này có thật là cao thủ hay không

Nếu là giả, vậy từ đâu mà hắn hắn biết được nhiều vậy? lại còn chấp mình ba chiêu, hơn nữa còn thành công!? Liệu một tên Sơ Nguyên Cảnh trẻ tuổi có thể làm được sao? Đáp án hiển nhiên là không

Nếu là thật, vậy việc hắn đơn giản giết mình cũng là thật. Mà nếu mình phá bỏ luật chơi mà đi công kích hắn, tin tưởng đối phương sẽ không do dự giết chết mình

Thấy Lưu Cầu do dự, Lục Đạo trong lòng mừng dỡ. Xem ra thằng cha này mắc mưu rồi

"Nhìn ngươi do dự, bổn thiếu cho ngươi một cơ hội. Bổn thiếu đứng im đây, ngươi chỉ cần đứng cạnh bổn thiếu và tung ra chiêu thức mạnh nhất của Phần Hương Quyết" Lục Đạo ngữ nhanh chóng không nhanh không chậm nói “ Ngươi dám thử sao?”

Lưu Cầu con ngươi sáng ngời. Kỹ năng định hướng có xác suất thất bại, nhưng xác suất này sẽ giảm khi khoảng cảnh giữa kẻ địch giảm xuống. Nếu như theo Lục Đạo nói, hắn có % khẳng định sẽ tung chiêu trúng đối phương!

"Bổn thiếu muốn cho ngươi chết tâm phục khẩu phục!" Lục Đạo duỗi ra tay phải, năm ngón tay mở ra, nói: "Hay vẫn câu nói ban đầu. Bổn thiếu chấp ngươi ba chiêu, sau ba chiêu bổn thiếu tựa lấy mạng ngươi”

Lưu Cầu trong nội tâm run lên, tay bất giác nắm chặt chuôi kiếm, vẻ mặt nhăn nhó nhẹ gật đầu.

Lưu Cầu hít sâu một hơi, chậm rãi bước từng bước một tới bên cạnh Lục Đạo. Trong lòng thầm nghĩ tiểu tử này khẳng định đợi ta ra chiêu về sau giết mình, mình phải cẩn thận mới được,.

Nghĩ đến đây, Lưu Cầu lại hít sâu một hơi.

Lục Đạo hai tay đưa ra hai bên, cố ý một bộ “ ta đợi ngươi chém”. Hắn càng như vậy, Lưu Cầu càng cảm thấy đây là bẫy rập, càng không dám cử động tung chiêu thức

"YAA.A.A.."

Khi còn cách Lục Đạo hai bước, Lưu Cầu quát to một tiếng, một là để dọa Lục Đạo, mặt khác cũng là tăng lên dũng cảm cho mình.

Kêu xong, hắn mới kiếm chỉ Lục Đạo, muốn phóng thích chiêu thức của mình

Nhưng là, có người nhanh hơn hắn

Chỉ thấy Lục Đạo vốn là đứng cách Lưu Cầu hai bước đột nhiên biến mất, chỉ trong khoảnh khắng liền xuất hiện ngay sát Lưu Cầu. Sự xuất hiện quá đỗi bất ngờ này, để Lưu Cầu muốn phản ứng cũng không kịp

Lục Đạo tiếp cận Lưu Cầu, tâm niệm khẽ động, Thiên Phạt liền xuất hiện trong tay Lục Đạo

Trong nháy mắt, thời gian phẳng phất như dừng lại ở thời điểm này

- Phanh

Trong đêm tối lập lòe tia sáng, vô cùng vô tận năng lượng đạn được phóng ra từ nóng súng Thiên Phạt điên cuồng, mãnh liệt bắn lên người Lưu Cầu.

- Phụt

Màu tươi bắn lên tung tóe, nhuộm đỏ cả gương mạt của Lục Đạo. Nhưng lại không để hắn một chút biến sắc hay kinh tởm, có chỉ là một vẻ lãnh khốc vô tình, điên cuồng bóp cò súng

Rất lâu sau, Lục Đạo mới ngừng lại, sau đó nhảy ra sau mấy bước

Lưu Cầu mở to hai mắt, giật mình nhìn bụng mình xuất hiện vô số lỗ máu. Sinh mệnh lực ngoan cường của một cường giả Luyện Tinh Cảnh để hắn chưa chết ngay lập tức, thế nhưng cũng chỉ cách cái chết mấy hơi thở mà thôi

Hắn giờ, đã ý thức mơ hồ, cảm giác cũng không còn nữa rồi

Uy lực Thiên Phạt khi chưa kích hoạt Huyết Kế Giới Hạn đủ giết chết Luyện Tinh Cảnh. Cứ cho là một viên không làm gì được Lưu Cầu, nhưng ăn chọn trăm viên thì lại là chuyện khác

"Khục..." Lưu Cầu há mồm muốn nói chuyện, liền thổ ra một ngụm máu tươi. Hắn tự tay chỉ vào Lục Đạo dùng giọng khàn khàn "Ngươi... Ngươi không coi trọng chữ tín... chiêu thứ ba... Chiêu thứ tư... Ngươi..."

Lục Đạo lấy ra khăn tay lau đi vết máu trên mặt, một bên mỉm cười, chỉ là nụ cười đó kết hợp với máu tươi dính đầy trên mặt hắn, lại cho người khác một cảm giác rất khủng bố

" Ngươi quá ngây thơ ah"

"Ngươi..." Lưu Cầu tam mục quang xiết chặt, đón lấy biến thành mắt cá chết, thân thể ầm ầm ngã xuống mặt đất.

Thấy Lưu Cầu chết rồi, Lục Đạo không khỏi thở phào một hơi. Hắn có thể vượt cấp đánh chết Lưu Cầu hoàn toàn là dựa vào trí tuệ, cùng với một chút may mắn

Như đã nói, muốn đánh chết được Lưu Cầu, đánh lén là không thể nào. Như vậy cũng chỉ có cách đánh trực diện. Nhưng lấy thực lực kém đến cấp, Lục Đạo muốn tay đôi với Lưu Cầu chỉ có một cách

Sử dụng Thiên Phạt

Vấn đề ở chỗ, Lưu Cầu là cao thủ, phản ứng vô cùng nhanh nhạy, hơn nữa thân thể của Luyện Tinh Cảnh rất cường hãn.

Cứ cho là Lục Đạo bắn trúng, thì hắn phải bắn ít nhất phát đạn mới có thể hạ gục được Lưu Cầu. Mà có thể bắn phát đạn trúng một tên chỉ cách Nguyên Linh Cảnh có một cấp. Cái này quá khó khăn

Tất nhiên, khó khăn là khó khăn, nhưng vẫn có cách giải quyết. Và cách của Lục Đạo chính là cách giải quyết

Tâm tình của Lưu Cầu, Lục Đạo hiểu rõ hơn ai hết. Bởi vì chính hắn là kẻ đã thúc đẩy cảm xúc đó

Đầu tiên, hắn vạch trần điểm yếu của Lưu Cầu, cùng với sự xuất hiện thần bí của mình, để Lưu Cầu đối với mình kiêng dè

Sau đó, thách thức Lưu Cầu, trước là để Lưu Cầu tưởng mình là cao thủ. Mà đã là cao thủ, lại vẫn để Lưu Cầu thực hiện chiêu thứ ba, cái này để Lưu Cầu tưởng Lục Đạo là kẻ giữ lời hứa

Chính bởi tâm lý vậy, mới dẫn đến việc hắn mặc mưu. Bị Lục Đạo dụ dỗ đứng gần

Với khoảng cách hai bước chân, lấy phương pháp “ Thuấn Di” của Tốc Biến, Lục Đạo trực tiếp dịch chuyển đến ngay cạnh Lưu Cầu, lấy ra Thiên Phạt bắn chết đối phương

Cái này chính là Trí

May mắn là bởi vì thằng cha Lưu Cầu này thật sự là kẻ ngu ah. Cái ngu của hắn là không giết Lục Đạo ngay khi mình xuất hiện. Cái ngu thứ hai là đi tin lời kẻ thù.

Chắc thằng này ở trong Phần Hương Cốc không làm con ông cháu cha thì cũng là kẻ không được bồi dưỡng ah. Nếu không, kinh nghiệm chiến đấu cũng chẳng kém tới mức này

Nói chung là: Trách ai bây giờ, trách mình quá ngu

" Hửm!! có gì đó không đúng?" Bỗng, Lục Đạo nhíu mày, hắn phát hiện có gì đó sai sai. Hình như, không có âm thanh ah

Đột nhiên, Lục Đạo vỗ trán, có loại bừng tỉnh đại ngộ

" Đúng rồi, người đẹp áo đen"

Đúng vậy, mải đánh nhau với Lưu Cầu, Lục Đạo quên mất một điều. Hắn không có nghe thấy giọng của người đẹp áo đen

Hắn nhìn quanh một hồi, rất nhanh phát hiện thấy cô gái áo đen. Chỉ là lúc này nàng nằm gục trên mặt đất, hai mắt nhắm nghiền, gương mặt trắng bệch không còn huyết sắc, khí tức càng là yếu ớt vô cùng

Nhất thời, Lục Đạo biến sắc. Hắn cũng không muốn mỹ nữ mình vừa bao công cứu được lại nhanh vậy hồn quy địa phụ

Vội vàng chạy tới bên cạnh cô gái, hắn thần sắc đại biến

" Cô nàng này trúng độc"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio