Tại một nơi âm u, ẩm ướt trong thành phố Hà Bắc. Bốn hắc y nhân ngồi với nhau. Nếu Nguyễn Huy ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra ba trong bốn tên chính là team Tử Thần mà hắn gặp mặt chiều này
“ Đại ca!! Chúng ta đã có năm trái tim của năm người rồi. Thêm một người nữa rồi tìm tên đó giết chết là hoàn thành nhiệm vụ rồi”
“ Tất cả cũng tại mày. Chọn ai không chọn lại đi chọn Hư Không Hình Cảnh làm tên thứ . Cũng may đối phương đã bị số bốn bắn chết, nếu không chúng ta gặp rắc rối to rồi” Tên Đại Ca trợn mắt nhìn đàn em mình, hung tợn nói
Bị đại ca một trận chửi bới, Số Ba – kẻ đã chọn Nguyễn Huy làm nạn nhân thứ không khỏi cúi đầu, có chút không phục thì thào
“ Cái này cũng không thể trách em được ah. Ai bảo “ Máy Đọc Tên” chỉ đọc được tên thật của đối phương đây”
Lần này, tên Đại Ca chỉ biết trợn mắt nhìn Số Ba mà không phản bác. Các nạn nhân mà bọn hắn giết, đều được bọn chúng chọn lựa thông qua một đạo cụ có tên là “ Máy Đọc Tên”. Với chiếc máy này, bọn họ có thể biết được tên của đối phương
Chỉ là “ Máy Đọc Tên” chỉ biểu hiện ra tên của đối phương mà thôi. Còn thân phận đối phương ra sao, hoàn toàn không phải điều “ Máy Đọc Tên” có thể làm được. Cũng vì lẽ đó, Số Ba biết tên thật của Nguyễn Huy, thế nhưng lại không biết hắn là Hư Không Hình Cảnh
Nói chung, hành động lần này chỉ có thể trách ông trời đối xử quá “ tốt” với bọn chúng mà thôi
“ Đại ca!! hiện tại chúng ta nên chọn ai đây?” Tên số năm, cũng là Sniper đã bắt một phát trúng tim Nguyễn Huy, lên tiếng hỏi nhỏ
“ Để tránh chuyện như vừa rồi. Mục tiêu thứ sáu sẽ không phải dựa vào “ Máy Đọc Tên” nữa”
“ Vậy chúng ta dựa vào gì?”
“ Yên tâm!! tao đã chọn được mục tiêu thứ rồi” tên Đại Ca cười âm u. Đồng thời ở trong ngực lấy ra Ipad, nói rằng
“ Chính là hắn”
Chỉ thấy trên Ipad là một bức ảnh của một thanh niên. Nếu Lục Đạo ở đây, sẽ nhận ra thanh niên này là ai. Chính là Nguyễn Hùng
“ Tên: Nguyễn Hùng
Mức giá ám sát: triệu Nguyên Tệ”
Sở cảnh sát giao thông thành phố Hà Bắc, Nguyễn Mị Nhi ngồi trong phòng kín, trước mặt nàng là một màn hình giả lập. Trên màn hình là video mà camera lắp đặt trên đường quay lại được
Chỉ thấy trong màn hình, em trai nàng Nguyễn Huy bỗng nhiên từ trên trời rơi xuống đất. Máu tươi thấm nhuộm cả mặt đường. Đám đông quần chúng thấy có người bị thương, lập tức bu lại xung quanh xì xào bàn tán, có người đã cầm lên điện thoại gọi điện cho
Nguyễn Mị Nhi ánh mắt chăm chú nhìn Nguyễn Huy, phát hiện thằng em mình sắc mặt trắng xám như người chết, hai mắt nhắm nghiền, hôn mê sâu. Trên ngực là một lỗ máu nhỏ vẫn còn bốc khói.
Chỉ cần dựa vào thảm trạng, Nguyễn Mị Nhi dù không học y cũng biết: Em trai mình không chết ngay lập tức đã là phúc tổ bảy mươi đời rồi.
“ Vết thương nặng vậy… dù không chết ngay lập tức thì cũng chỉ sống được năm phút mà thôi” Nguyễn Mị Nhi lẩm bẩm.
Bỗng nhiên, Nguyễn Mị Nhi mắt đẹp co rút, trong mắt hiện lên một vẻ giật mình
“Trời ạ!! Là hắn..”
Chỉ thấy trong màn hình, không biết từ lúc nào xuất hiện một người thanh niên. Khiến Nguyễn Mị Nhi chấn động chính là nàng biết hắn. Không phải chàng trai tuấn mỹ mà nàng gặp lúc nãy sao
“ Chẳng lẽ hắn chính là người đã cứu thằng Huy?” Nguyễn Mị Nhi mắt mở thật lớn nhìn màn hình, trong lòng rung động tới mức không thể nói lên lời
Sau đó hình ảnh tiếp tục thay đổi, Nguyễn Mị Nhi thấy được Lục Đạo rút ra một thanh kim châm. Nàng thấy được hắn một châm đâm lên người Nguyễn Huy. Sau đó nàng thấy được một chuyện hoàn toàn vượt qua nhân thực của nàng, đến nổi Nguyễn Mị Nhi phải che miệng thốt lên
“ Không… không thể nào…”
Nàng thấy gì? Nàng thấy được em trai mình sắc mặt không ngừng trở nên tốt hơn. Không chỉ vậy, miệng vết thương cũng ngừng chảy máu.
Nhìn sắc mặt đã trở nên hồng hào của Nguyễn Huy, nàng có thể xác nhận hắn đã thoát khỏi cơn hiểm nghèo
“ Chỉ một châm liền đem một người sắp chết trở lại!! Chuyện này... ta không phải nằm mơ đó chứ” Nguyễn Mị Nhi lắp bắp kêu lên. Hai tay không ngừng dụi mắt, phẳng phất như không muốn thấy những gì trong màn ảnh vậy
" Không... ta không tin điều này" Nguyễn Mị Nhi lắc đầu liên tục. Một châm cứu người? đừng có đùa, đây không phải là ngày / ah
Nghĩ thế, nàng không ngừng bấm nút Tua Lại, hòng tìm ra một chút môn đạo. Thế nhưng để Nguyễn Mị Nhi thất vọng là: dù nàng nhìn rất chăm chú, thế nhưng vẫn không nhìn ra được thủ thuật của Lục Đạo. Hắn đúng là dùng một châm cứu người
“ Một châm cứu người!? chẳng lẽ hắn đã thành công khai phá ra cách chữa bệnh thứ ba sao?”
Nguyễn Mị Nhi mắt đẹp run rẩy, hai má hồng hào bởi kích động. Nghĩ tới điều mình đang nghĩ trong đầu, trái tim nàng không khỏi đập mạnh liên hồi, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn, không tài nào bình tĩnh nổi
Vô Cực Tinh Hệ chỉ có hai kiểu chữa bệnh. Thứ nhất là dùng thuốc kháng sinh, y học hiện đại, giải phẫu,… Bởi kiểu chữa bệnh này đến từ Thiên Thần Đế Quốc ở phía tây Vô Cực Tinh nên được gọi là Tây Y. Và thứ hai là đan dược do Luyện Đan Sư luyện chế.
Mà Lục Đạo đây? hắn dùng một cây châm. Một cây châm mà không phải một viên đan dược, có nghĩa Lục Đạo không phải Luyện Đan Sư. Thế nhưng nền Tây Y dù phát triển nhưng cũng chưa đạt tới mức chế tạo được một thiết bị đơn giản, gọn lẹ mà lại chữa được bách bệnh cả
Điều đó cũng có nghĩa, phương pháp chữa bệnh của Lục Đạo là phương pháp hoàn toàn mới.
Từ thời thượng cổ, Đan Dược là phương pháp cứu người duy nhất của Vô Cực Tinh. Đến kỷ nguyên thứ ba tức kỷ nguyên vũ trụ mới có Tây Y. Đến nay đã hàng trăm ngàn năm mà chưa từng có ai khai phá được thêm một phương pháp nữa. Đến nỗi, người ta cho rằng sẽ không thể nào khai phá thêm được nữa
Vậy mà giờ nàng thấy được kì tích đó trên người một thanh niên trẻ tuổi. Bảo sao Nguyễn Mị Nhi không thất thố cho được. Không chỉ nàng mà bất kì nhìn thấy, cũng sẽ như nàng mà thôi
“ Không được!! bằng mọi giá ta phải mời chào hắn vào Hư Không Hình Cảnh. Có thể khai phá ra một cách chữa bệnh mới, hắn so với Lục Phẩm Luyện Dược Sư còn đáng giá hơn” Rất lâu sau, Nguyễn Mị Nhi mới bình tĩnh lại được. Và ý nghĩ đầu tiên của nàng là bằng mọi cách phải lôi kéo được Lục Đạo về Hư Không Hình Cảnh
Không nói phương pháp thứ ba mà Lục Đạo khai sinh ra lợi hại chỗ nào. Chỉ bằng hắn có thể khai sáng một con đường mới, chứng tỏ y thuật của đối phương hoàn toàn vượt xa nền y học của vũ trụ rồi.
Nếu có thể kéo Lục Đạo cùng thuyền, chẳng khác nào Hư Không Hình Cảnh có cả một nền y học đi trước thời đại cả. Nhân vật như vậy, nàng há có thể bỏ qua
“ Hic... biết vậy lúc đó ta liền đưa cho hắn số điện thoại thật rồi” Nguyễn Mị Nhi mân mê miệng nhỏ, trong lòng hối hận không thôi. Cũng không trách nàng, ai sẽ ngờ tới người thanh niên đó lại chính là người mà nàng tìm kiếm đây
Bất quá cũng còn may mắn là video quay lại được mặt của Lục Đạo. Chỉ cần biết được dung mạo đối phương, nàng không tin mình không tìm được Lục Đạo
“ Hừ…hừ!! em trai à… dù em có chạy chân trời góc bể cũng không thoát được tay chị đây đâu” Nguyễn Mị Nhi nâng lên nắm đấm nhỏ, mắt đẹp lấp lánh hào quang. Nàng xin thề, bằng mọi giá phải tìm được Lục Đạo, nếu không nàng không phải là Nguyễn Mị Nhi
- Hắt xì
Tại nhà của mình, Lục Đạo không khỏi hắt xì hơi một cái. Xoa xoa mũi mình một cái, không khỏi thì thầm
“Chẳng lẽ có mỹ nữ nhớ mình sao? Chắc là Nguyễn Mị Nhi rồi”
Trong đầu không khỏi nhớ tới Nguyễn Mị Nhi thiên kiều bách mỵ, phong tình vạn chủng. Lập tức, phía dưới Cự Long mãnh liệt ngẩng đầu
“ Móa nó!! cũng thật là một con cực phẩm yêu tinh ờ” Lục Đạo lắc đầu than một tiếng. Lục Đạo dù gì cũng là tình trường cao thủ, xung quanh mỹ nữ vờn quanh. Thế nhưng hắn không thể không công nhận, Nguyễn Mị Nhi là cô gái đẹp nhất mà hắn gặp
Bàn về dung mạo, Nguyễn Mị Nhi cùng Thúy Kiều cùng một đẳng cấp. Chỉ là khí chất kiều mị, mê người không đền mạng của nàng thì Thúy Kiều không thể sánh bằng ah. Thậm chí là Kyouko, Nana cũng không là đối thủ
Kyouko kiều mị bởi nàng là thành thục ngự tỷ, Nana kiều mị là do nàng học tập tạo thành. Nhưng Nguyễn Mị Nhi, nàng chính là trời sinh mị hoặc. Mỗi hành động, mỗi câu nói của nàng dù là vô ý thì cũng tràn ngập phong tình quyến rũ, mê hoặc nhân tâm.
Nếu gói gọn vẻ đẹp của Nguyễn Mị Nhi bằng mấy câu chữ, thì Cực Phẩm Yêu Tinh là miêu tả chính xác nhất về nàng
“ Thật mong lần gặp tiếp theo ah” Lục Đạo cười khẽ, hai mắt sắc bén lóe lên một đạo cơ trí
Buông thả Nguyễn Hùng, Lục Đạo phát hiện trên đầu đối phương hiện lên một dãy số màu đỏ: h: p: s. Không cần hệ thống giải thích, Lục Đạo cũng biết dãy số này là gì. Chính là Con Số Vận Mệnh biểu thị tuổi thọ của Nguyễn Hùng
Nói đơn giản, Nguyễn Hùng cũng chỉ còn sống một ngày. Mà nhìn đối phương khỏe mạnh như vậy, nếu có tử vong thì cũng là tai nạn hoặc bị giết
Lục Đạo cảnh báo Nguyễn Mị Nhi, không phải hắn động lòng trắc ẩn. Chẳng qua là muốn lưu lại ấn tượng cho Nguyễn Mị Nhi. Sau này, khi Nguyễn Hùng chết, dù là tai nạn hay bị giết thì cô nàng sẽ lập tức nghĩ rằng chuyện này với hắn có liên quan. Từ đó, hắn liền có cơ hội gặp mặt nàng rồi
Còn số điện thoại mà nàng cung cấp, Lục Đạo thật sự ngu ngốc cho rằng số điện thoại là thật sao?
Lục Đạo cũng không biết, Nguyễn Hùng chưa chết nhưng hắn đã lọt vào tầm ngắm của Nguyễn Mị Nhi rồi. Ai bảo hắn cứu Nguyễn Huy nhưng lại không để ý camera xung quanh đây, để rồi phương pháp chữa bệnh: Dùng Châm Cứu Người của hắn bị Nguyễn Mị Nhi phát hiện