Đúng như Thiên Vũ dự đoán, Dương Thái, Uy Chấn Thiên, và tiểu yêu tinh Huyên Huyên nhẹ nhàng xử lí đối thủ của mình rồi ung dung tiến vào vòng trong.
Vòng này chỉ còn lại người, vậy nên trận kế tiếp hắn bắt buộc phải gặp trong người kia. Trường hợp xấu nhất chính là đụng phải Huyên Huyên, cô nàng này tuy nhỏ tuổi nhất, nhưng lại là người thần bí và khó lường nhất trong người. Cũng là vì hắn không thể ước lượng được sức mạnh thực sự của cây búa kia, nó chắc chắn không phải vũ khí tầm thường.
Chủ trì trận đấu gọi thành viên lên bốc thăm, hắn vớ phải số , đấu trận đầu cùng Uy Chấn Thiên.
- Trận , Uy Chấn Thiên đấu Cao Thiên Vũ.
Trận đấu được bắt đầu ngay sau đó, xung quanh lôi đài im phăng phắc, dường như mọi người đang nín thở ngóng chờ trận đấu này từ đầu.
Như thường lệ, Uy Chấn thiên sẽ gồng mình tích súc, chắc đây là đặc thù của một công pháp của hắn. s trôi qua, bề mặt da của Uy Chấn Thiên chuyển sang màu xanh ngắt, cột sống lưng hắn nhô ra gai nhọn phá vỡ luôn cái áo đắt tiền, hai khuỷu tay khuỷu chân cũng nhô ra chiếc sừng nhỏ, tuy không sắc nhọn nhưng nhìn vô cùng cứng rắn. Khuôn mặt hắn trở nên dữ tợn, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, áp súc sức mạnh vô cùng kinh khủng. Sức mạnh nhục thể này, Thiên Vũ còn xa mới đuổi kịp.
- Hắn định chơi lớn đây nha. Đây có lẽ là thực lực thực sự của Uy Chấn Thiên.
Thiên Vũ thầm nghĩ và cũng ra chiêu ngay sau đó. Vẫn là chiêu gọi sương mù, tuy nhiên Uy Chấn Thiên đâu có ngu để cho Thiên Vũ đủ thời gian chuẩn bị đám mây kia. Hắn lao thẳng tới như một con trâu đực, thân hình to lớn ấy vậy mà nhanh nhẹn lạ thường, bước bước, nhảy bước đã tới phạm vi của Thiên Vũ rồi.
Thiên Vũ cũng không hề nao núng, xung quanh hắn đã có nhiều tầng sương lạnh che tầm mắt. Không biết từ khi nào nền gạch lôi đài xuất hiện tầng băng mỏng làm Uy Chấn Thiên nhảy tới liền mất thăng bằng và trượt ngã.
Thiên Vũ biết là chiêu gọi mây rông của mình chỉ sử dụng được lần thôi, vì thời gian chuẩn bị là quá lớn, Thần lực điều khiển cũng vô cùng kinh người, chỉ một sai sót nhỏ cũng làm mình tiêu hao Thần lực vô ích. Vậy nên hắn ngay từ đầu đã không hề sử dụng chiêu này. Còn sương mù chỉ là nghi binh dẫn dụ Uy Chấn Thiên nhảy vào bẫy.
Ngay khi Uy Chấn Thiên ngã, quả cầu lửa từ trên trời nện xuống thân hình lực lưỡng đó, kèm theo là một đoàn hỏa diễm có sức nóng kinh người.
- Đùng đùng, quả cầu lửa nổ vang, ép chặt Uy Chấn Thiên vào nền gạch, cũng xua tan đi làn sương mù ban đầu.
Công kích bậc này đúng là gãi ngứa cho Uy Chấn Thiên, tuy nhiên nó cũng làm da hắn ửng đỏ, bốc khói nghi ngút. Chứng tỏ tác dụng cũng không nhỏ, chỉ là tên kia quá trâu bò mà thôi.
Uy Chấn Thiên đứng dậy, hắn vừa giận vừa thẹn vì mình mắc một cái bẫy cực kì cơ bản. Hắn nhìn hằm hằm Thiên Vũ đang mỉm cười đứng tại góc lôi đài kia. Liếc nhẹ cái phía dưới chân Thiên Vũ, rồi tiếp tục phi thẳng tới, lần này tốc độ đã gấp đôi lần trước. Uy thế tăng gấp bội, vì di chuyển quá nhanh nên xung quanh hắn cũng hình thành vài cơn gió lốc nho nhỏ.
Thiên Vũ thấy vậy vẫn bất động thanh sắc, đợi tới khi Uy Chấn Thiên lao gần tới nơi thì nền đất phía dưới Thiên vũ bỗng rung động rồi cột đá mạnh mẽ nâng lên, nâng cả thân thể Thiên Vũ lên cao, cái cột này cao phải trên m. Uy Chấn Thiên lao tới đấm thẳng vào cột khiến nó vỡ vụn.
Thiên Vũ mất thăng bằng liền nhảy lên rồi lao thẳng xuống đầu Uy Chấn Thiên. Khi lao xuống, hai tay Thiên Vũ chuẩn bị sẵn hai đoàn hỏa cầu rồi ném liên tục xuống dưới Uy Chấn Thiên.
Lại là chiêu này, vô ích thôi, ngươi không còn chiêu nào khác nữa sao? - Uy Chấn Thiên hét lớn nhìn chằm chằm Thiên Vũ và hai đoàn hỏa cầu bay tới.
Bùmmmm, Bùmmmm..... Hai hỏa cầu nổ vang, Uy Chấn Thiên khinh thường tránh né, trực tiếp đưa tay lên ngạnh kháng hỏa cầu. Khán giả phía dưới liền ồ lên, dị biến sảy ra, thân thể Uy Chấn Thiên lún sâu xuống nền lôi đài. Hóa ra Thiên Vũ đã làm nền đất vị trí đó thành một vũng lầy sụt lún, hai đoàn hỏa cầu kia cũng chỉ là tạo áp lực cho thân thể Uy Chấn Thiên lún sâu nhanh hơn mà thôi.
Thiên Vũ cũng đáp xuống ngay sau đó,và lại là một đoàn hỏa diễm phun tới Uy Chấn Thiên đang vùng vẫy chỉ còn mỗi cái đầu nhổ lên khỏi mặt đất. Mặt đất dần cứng lại, màu sắc cũng dần thay đổi. s sau, mặt đất chuyển hoàn toàn sang màu trắng đục, lại có vài cục đá nhỏ nhô lên…
Thiên Vũ nhà ta vừa tạo ra xi măng, hắn lợi dụng Thổ hệ nguyên tố tạo ra xi-măng để vây khốn Uy Chấn Thiên. Và xi măng này hình như còn có cả cốt thép bên trong, khiến Uy Chấn Thiên có vùng vẫy tới mấy thì cũng không thể nào thoát ra được. Nội tâm Uy Chấn Thiên dần hoảng hốt, khuôn mặt hắn dữ tợn hét lên:
- Có giỏi thì thả ta ra, bổn đại gia đấu với ngươi ba trăm hiệp. Tiểu nhân vô sỉ chỉ biết âm mưu quỷ kế, không xứng mặt nam nhân... Thả ta ra, thả ta ra, ta không cam tâm, ta không cam tâm....
Thiên Vũ cười mỉm, vẫn ung dung bước giữ cái phong thái “cao nhân” đó của mình. Hắn nhẹ nhàng hỏi người chủ trì:
- Ta như vậy được coi là thắng không?
Vị chủ trì này lại ngẩn ra, đưa ánh mắt cầu cứu về phía vị gia chủ.
Lâm gia chủ thì mỉm cười gật gù đắc ý lắm, tỏ vẻ không liên quan tới ta, nhưng tiếu ý trong mắt thì hiển lộ rõ ràng. Uy gia chủ bên cạnh thì mặt đỏ bừng, quay ngay mặt đi từ chối cho ý kiến. Dương gia chủ thì lại tủm tỉm nhấp một ngụm rượu rồi gật đầu. Thấy vầy các gia chủ khác cũng nhẹ nhàng gật đầu. Như vậy kết quả đã quá rõ ràng, chủ trì lớn tiếng tuyên bố:
- Trận , Thiên Vũ chiến thắng…
Tiếng vỗ tay rầm rộ vang lên, lần này không ai bất ngờ về chiến thắng của Thiên Vũ. Cái mà họ bất ngờ chính là cách mà Thiên Vũ bẫy tên bò tót Uy Chấn Thiên. Có thể nói là vô cùng đặc sắc, thấu hiểu nhân tâm, thâm thúy tỉ mỉ không có kẽ hở.
Lần đầu Thiên Vũ bẫy Uy Chấn Thiên, nhưng công kích lại vô cùng yếu nhược, ai cũng nghĩ là hắn bỏ lỡ cơ hội. Nhưng như vậy thì Uy Chấn Thiên mới tức giận và coi thường công kích của Thiên Vũ để rồi đứng im tại vũng lầy ngạnh kháng hỏa cầu. Tên Uy Chấn Thiên cũng không thể ngờ là Thiên Vũ sẽ thiết kế cái bẫy nhưng chia làm hai lần khác nhau, hắn vừa bị băng làm trơn trượt ở bẫy thứ nhất, hắn liền cảnh giác với nền lôi đài nhưng lại chỉ cảnh giác với băng hoặc cái gì đó ngáng chân hắn. Đây là phản xạ tự nhiên của con người, chứ không phải vì Uy Chấn Thiên ngu ngốc.
Cái cột đá tưởng chừng vô dụng, nhưng cũng là yếu tố thiếu yếu của bẫy rập này. Thiên Vũ có thể vận Phong quyết trực tiếp bay lên, nhưng như vậy tên Uy Chấn Thiên Cũng sẽ nhảy lên theo làm hỏng kế hoạch. Vậy nên Thiên vũ hao tổn Thần lực tạo cột đá là để cho Uy Chấn Thiên đấm vỡ nó rồi đứng đợi Thiên Vũ xuống và làm thịt. Quan trọng hơn nữa là hắn tính toán thời gian quá chuẩn xác, mỗi nhịp mỗi nhịp liền khớp không kẽ hở khiến Uy Chấn Thiên tuy rơi vào vũng bùn nhưng không hề có khắc nào phân tâm nổi để ý dưới chân mình có điều gì khác lạ…
Có thể nói, Thiên Vũ đã tính trước tất cả mọi chuyện, tính cả việc Uy Chấn Thiên phản xạ ra sao, suy nghĩ như thế nào… Quả là vô cùng đặc sắc, tất cả những người thông minh nhận ra vài điểm tinh tế của bẫy rập này, đều phải công nhận Thiên Vũ là một mầm non đáng sợ. Mới có tuổi mà tâm tư cẩn mật, tinh tế tỉ mỉ, trầm ổn làm việc. Nếu có thể phát triển, hắn sẽ trở mình hóa rồng vượt vũ môn...
Nhưng, Thiên Vũ vẫn còn quá thiếu lịch duyệt, hăn đã chứng tỏ bản thân hơi thái quá, gây nên sự kiêng kị vô cùng lớn trong mỗi vị gia chủ ngồi quan chiến. Đạo lí cây to đón gió mà còn không hiểu được thì không thể nào tồn tại được trong thế giới này. Trong đầu mấy lão hồ ly phía trên đã bắt đầu âm thầm lên kế hoạch dụ dỗ hoặc diệt trừ cái mầm non đáng sợ này của Lâm gia…
(Biên: dụ đi dụ đi, nhớ lấy sắc mà dụ nhé)
Điều gì sắp tới đang đợi chờ Thiên Vũ đây...! Mời các bạn đón đọc!!!
Xincamon
Đúng như Thiên Vũ dự đoán, Dương Thái, Uy Chấn Thiên, và tiểu yêu tinh Huyên Huyên nhẹ nhàng xử lí đối thủ của mình rồi ung dung tiến vào vòng trong.
Vòng này chỉ còn lại người, vậy nên trận kế tiếp hắn bắt buộc phải gặp trong người kia. Trường hợp xấu nhất chính là đụng phải Huyên Huyên, cô nàng này tuy nhỏ tuổi nhất, nhưng lại là người thần bí và khó lường nhất trong người. Cũng là vì hắn không thể ước lượng được sức mạnh thực sự của cây búa kia, nó chắc chắn không phải vũ khí tầm thường.
Chủ trì trận đấu gọi thành viên lên bốc thăm, hắn vớ phải số , đấu trận đầu cùng Uy Chấn Thiên.
- Trận , Uy Chấn Thiên đấu Cao Thiên Vũ.
Trận đấu được bắt đầu ngay sau đó, xung quanh lôi đài im phăng phắc, dường như mọi người đang nín thở ngóng chờ trận đấu này từ đầu.
Như thường lệ, Uy Chấn thiên sẽ gồng mình tích súc, chắc đây là đặc thù của một công pháp của hắn. s trôi qua, bề mặt da của Uy Chấn Thiên chuyển sang màu xanh ngắt, cột sống lưng hắn nhô ra gai nhọn phá vỡ luôn cái áo đắt tiền, hai khuỷu tay khuỷu chân cũng nhô ra chiếc sừng nhỏ, tuy không sắc nhọn nhưng nhìn vô cùng cứng rắn. Khuôn mặt hắn trở nên dữ tợn, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, áp súc sức mạnh vô cùng kinh khủng. Sức mạnh nhục thể này, Thiên Vũ còn xa mới đuổi kịp.
- Hắn định chơi lớn đây nha. Đây có lẽ là thực lực thực sự của Uy Chấn Thiên.
Thiên Vũ thầm nghĩ và cũng ra chiêu ngay sau đó. Vẫn là chiêu gọi sương mù, tuy nhiên Uy Chấn Thiên đâu có ngu để cho Thiên Vũ đủ thời gian chuẩn bị đám mây kia. Hắn lao thẳng tới như một con trâu đực, thân hình to lớn ấy vậy mà nhanh nhẹn lạ thường, bước bước, nhảy bước đã tới phạm vi của Thiên Vũ rồi.
Thiên Vũ cũng không hề nao núng, xung quanh hắn đã có nhiều tầng sương lạnh che tầm mắt. Không biết từ khi nào nền gạch lôi đài xuất hiện tầng băng mỏng làm Uy Chấn Thiên nhảy tới liền mất thăng bằng và trượt ngã.
Thiên Vũ biết là chiêu gọi mây rông của mình chỉ sử dụng được lần thôi, vì thời gian chuẩn bị là quá lớn, Thần lực điều khiển cũng vô cùng kinh người, chỉ một sai sót nhỏ cũng làm mình tiêu hao Thần lực vô ích. Vậy nên hắn ngay từ đầu đã không hề sử dụng chiêu này. Còn sương mù chỉ là nghi binh dẫn dụ Uy Chấn Thiên nhảy vào bẫy.
Ngay khi Uy Chấn Thiên ngã, quả cầu lửa từ trên trời nện xuống thân hình lực lưỡng đó, kèm theo là một đoàn hỏa diễm có sức nóng kinh người.
- Đùng đùng, quả cầu lửa nổ vang, ép chặt Uy Chấn Thiên vào nền gạch, cũng xua tan đi làn sương mù ban đầu.
Công kích bậc này đúng là gãi ngứa cho Uy Chấn Thiên, tuy nhiên nó cũng làm da hắn ửng đỏ, bốc khói nghi ngút. Chứng tỏ tác dụng cũng không nhỏ, chỉ là tên kia quá trâu bò mà thôi.
Uy Chấn Thiên đứng dậy, hắn vừa giận vừa thẹn vì mình mắc một cái bẫy cực kì cơ bản. Hắn nhìn hằm hằm Thiên Vũ đang mỉm cười đứng tại góc lôi đài kia. Liếc nhẹ cái phía dưới chân Thiên Vũ, rồi tiếp tục phi thẳng tới, lần này tốc độ đã gấp đôi lần trước. Uy thế tăng gấp bội, vì di chuyển quá nhanh nên xung quanh hắn cũng hình thành vài cơn gió lốc nho nhỏ.
Thiên Vũ thấy vậy vẫn bất động thanh sắc, đợi tới khi Uy Chấn Thiên lao gần tới nơi thì nền đất phía dưới Thiên vũ bỗng rung động rồi cột đá mạnh mẽ nâng lên, nâng cả thân thể Thiên Vũ lên cao, cái cột này cao phải trên m. Uy Chấn Thiên lao tới đấm thẳng vào cột khiến nó vỡ vụn. Thiên Vũ mất thăng bằng liền nhảy lên rồi lao thẳng xuống đầu Uy Chấn Thiên. Khi lao xuống, hai tay Thiên Vũ chuẩn bị sẵn hai đoàn hỏa cầu rồi ném liên tục xuống dưới Uy Chấn Thiên.
Lại là chiêu này, vô ích thôi, ngươi không còn chiêu nào khác nữa sao? - Uy Chấn Thiên hét lớn nhìn chằm chằm Thiên Vũ và hai đoàn hỏa cầu bay tới.
Bùmmmm, Bùmmmm..... Hai hỏa cầu nổ vang, Uy Chấn Thiên khinh thường tránh né, trực tiếp đưa tay lên ngạnh kháng hỏa cầu. Khán giả phía dưới liền ồ lên, dị biến sảy ra, thân thể Uy Chấn Thiên lún sâu xuống nền lôi đài. Hóa ra Thiên Vũ đã làm nền đất vị trí đó thành một vũng lầy sụt lún, hai đoàn hỏa cầu kia cũng chỉ là tạo áp lực cho thân thể Uy Chấn Thiên lún sâu nhanh hơn mà thôi.
Thiên Vũ cũng đáp xuống ngay sau đó,và lại là một đoàn hỏa diễm phun tới Uy Chấn Thiên đang vùng vẫy chỉ còn mỗi cái đầu nhổ lên khỏi mặt đất. Mặt đất dần cứng lại, màu sắc cũng dần thay đổi. s sau, mặt đất chuyển hoàn toàn sang màu trắng đục, lại có vài cục đá nhỏ nhô lên…
Thiên Vũ nhà ta vừa tạo ra xi măng, hắn lợi dụng Thổ hệ nguyên tố tạo ra xi-măng để vây khốn Uy Chấn Thiên. Và xi măng này hình như còn có cả cốt thép bên trong, khiến Uy Chấn Thiên có vùng vẫy tới mấy thì cũng không thể nào thoát ra được. Nội tâm Uy Chấn Thiên dần hoảng hốt, khuôn mặt hắn dữ tợn hét lên:
- Có giỏi thì thả ta ra, bổn đại gia đấu với ngươi ba trăm hiệp. Tiểu nhân vô sỉ chỉ biết âm mưu quỷ kế, không xứng mặt nam nhân... Thả ta ra, thả ta ra, ta không cam tâm, ta không cam tâm....
Thiên Vũ cười mỉm, vẫn ung dung bước giữ cái phong thái “cao nhân” đó của mình. Hắn nhẹ nhàng hỏi người chủ trì:
- Ta như vậy được coi là thắng không?
Vị chủ trì này lại ngẩn ra, đưa ánh mắt cầu cứu về phía vị gia chủ.
Lâm gia chủ thì mỉm cười gật gù đắc ý lắm, tỏ vẻ không liên quan tới ta, nhưng tiếu ý trong mắt thì hiển lộ rõ ràng. Uy gia chủ bên cạnh thì mặt đỏ bừng, quay ngay mặt đi từ chối cho ý kiến. Dương gia chủ thì lại tủm tỉm nhấp một ngụm rượu rồi gật đầu. Thấy vầy các gia chủ khác cũng nhẹ nhàng gật đầu. Như vậy kết quả đã quá rõ ràng, chủ trì lớn tiếng tuyên bố:
- Trận , Thiên Vũ chiến thắng…
Tiếng vỗ tay rầm rộ vang lên, lần này không ai bất ngờ về chiến thắng của Thiên Vũ. Cái mà họ bất ngờ chính là cách mà Thiên Vũ bẫy tên bò tót Uy Chấn Thiên. Có thể nói là vô cùng đặc sắc, thấu hiểu nhân tâm, thâm thúy tỉ mỉ không có kẽ hở.
Lần đầu Thiên Vũ bẫy Uy Chấn Thiên, nhưng công kích lại vô cùng yếu nhược, ai cũng nghĩ là hắn bỏ lỡ cơ hội. Nhưng như vậy thì Uy Chấn Thiên mới tức giận và coi thường công kích của Thiên Vũ để rồi đứng im tại vũng lầy ngạnh kháng hỏa cầu. Tên Uy Chấn Thiên cũng không thể ngờ là Thiên Vũ sẽ thiết kế cái bẫy nhưng chia làm hai lần khác nhau, hắn vừa bị băng làm trơn trượt ở bẫy thứ nhất, hắn liền cảnh giác với nền lôi đài nhưng lại chỉ cảnh giác với băng hoặc cái gì đó ngáng chân hắn. Đây là phản xạ tự nhiên của con người, chứ không phải vì Uy Chấn Thiên ngu ngốc.
Cái cột đá tưởng chừng vô dụng, nhưng cũng là yếu tố thiếu yếu của bẫy rập này. Thiên Vũ có thể vận Phong quyết trực tiếp bay lên, nhưng như vậy tên Uy Chấn Thiên Cũng sẽ nhảy lên theo làm hỏng kế hoạch. Vậy nên Thiên vũ hao tổn Thần lực tạo cột đá là để cho Uy Chấn Thiên đấm vỡ nó rồi đứng đợi Thiên Vũ xuống và làm thịt. Quan trọng hơn nữa là hắn tính toán thời gian quá chuẩn xác, mỗi nhịp mỗi nhịp liền khớp không kẽ hở khiến Uy Chấn Thiên tuy rơi vào vũng bùn nhưng không hề có khắc nào phân tâm nổi để ý dưới chân mình có điều gì khác lạ…
Có thể nói, Thiên Vũ đã tính trước tất cả mọi chuyện, tính cả việc Uy Chấn Thiên phản xạ ra sao, suy nghĩ như thế nào… Quả là vô cùng đặc sắc, tất cả những người thông minh nhận ra vài điểm tinh tế của bẫy rập này, đều phải công nhận Thiên Vũ là một mầm non đáng sợ. Mới có tuổi mà tâm tư cẩn mật, tinh tế tỉ mỉ, trầm ổn làm việc. Nếu có thể phát triển, hắn sẽ trở mình hóa rồng vượt vũ môn...
Nhưng, Thiên Vũ vẫn còn quá thiếu lịch duyệt, hăn đã chứng tỏ bản thân hơi thái quá, gây nên sự kiêng kị vô cùng lớn trong mỗi vị gia chủ ngồi quan chiến. Đạo lí cây to đón gió mà còn không hiểu được thì không thể nào tồn tại được trong thế giới này. Trong đầu mấy lão hồ ly phía trên đã bắt đầu âm thầm lên kế hoạch dụ dỗ hoặc diệt trừ cái mầm non đáng sợ này của Lâm gia…
(Biên: dụ đi dụ đi, nhớ lấy sắc mà dụ nhé)
Điều gì sắp tới đang đợi chờ Thiên Vũ đây...! Mời các bạn đón đọc!!!
Xincamon