Võ Đạo Chi Lộ

quyển 4 - chương 147: chap 37 đại chiến ma thần

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ma Thần sau khi đánh bật Dương Tử đã dừng lại trên không trung, hắn hô lên:

- Ma Cổ Chi Thân!

Dương Tử sau khi bị đẩy lùi đi khá xa, hắn đứng dậy mà gào lên:

- Hỗn Độn Thần Thể! Vạn Đạo Chi Luân!

Rồi ngay tắp lự hắn lao vào tấn công đến phía tên Ma Thần, tên Ma Thần cũng chẳng kém thế mà đỡ đòn đánh của Dương Tử. Sau đó hắn lại đẩy lùi Dương Tử ra mà nói:

- Đừng tưởng mình ngươi có Cổ Luân!

Ngay sau đó hắn liền gào lên:

- Vạn Ma Chi Luân!

Một luồng ma khí như tràng giang đại hải bộc phát ra từ người hắn, nó gần như bao trùm cả Vực Địa của Sát Thần Thương. Dương Tử thấy vậy liền hô lớn:

- Vô Cực Thương Kĩ! Liệt!

Hàng vạn mũi thương từ từ xuất hiện sau lưng Dương Tử, tên Ma Thần cũng không chậm trễ mà hấp thụ số ma khí kia vào ngươi. Dương Tử lại hô lên:

- Tru!

Lập tức nhưng mũi thương ấy lại đâm đến phía tên Ma Thần, hắn vẫn đang trong quá trình hấp thụ ma khí nên không thể tránh né chỉ đành phải dùng thân đỡ nhưng mũi thương ấy. Dương Tử cũng lập tức ngồi xuống, vẫn chuyển Cổ Luân của mình. Một luồng sức mạnh như vô cùng đến vô tận trào ra một cách đầy mãnh liệt. Sau một hồi hấp thụ ma khí tên Ma Thần liền gào lớn:

- Cổ Luân của ta đã hoàn thành! Xem ngươi còn có gì đánh lại ta!

Dương Tử liền từ từ mở mắt ra, cũng hấp thụ lại luồng sức mạnh kia. Hắn đừng dậy rồi nói:

- Chẳng phải sẽ sớm biết thôi sao?

Ngay lập tức Dương Tử chém một nhát thẳng vào lưng tên Ma Thần. Đòn ấy khiến hắn bị bay đi rất xa, hắn cắm kiếm xuống đất rồi gào lên:

- Thứ đó là bộ pháp quái quỷ gì chứ?

Dương Tử đáp lời hắn:

- Cũng có thể gọi nó là vậy mà cũng không hẳn, đây vừa là đạo vừa là bộ pháp của ta!

Nói xong cũng là lúc mũi thương của Dương Tử đâm tiếp vào lưng hắn. Nhưng ngay lúc đâm đến hắn đã kịp quay lại lấy tay bắt lấy ngọn thương. Cũng chỉ chờ có thế Dương Tử lập tức dùng Cửu Địa Liên Công Thân mà đánh liên tục chín cú đấm dồn liên tục vào người tên Ma Thần. Khiến hắn vừa bay đi vừa hộc máu, Dương Tử cũng rút Tru Đế ra rồi từ từ bay lên. Cầm cả Sát Thần Thương và Tru Đế Kiếm, hắn để Tru Đế làm mũi Sát Thần làm thân. Tạo ra một ngọn giáo có uy lực vô cùng lớn mạnh, Dương Tử thở hắt ra một hơi rồi nói:

- Nó là đòn mạnh nhất của ta! Đỡ lấy! Phá Diệt Mâu!

Phi thẳng ngọn giáo tới người tên Ma Thần, hắn lúc này có vẻ như cảm nhận được nhọn giáo ấy có thể gây ra vết thương không nhỏ cho mình nên liền có ý định bỏ chạy. Dương Tử cũng lập tức dùng Kỳ đạo giữ chân mà nói:

- Mà muốn chạy ư? Đừng hòng!

Trong nháy mắt hắn xuất hiện trước mặt Ma Thần rồi gào lớn:

- Tuyệt Ô Toả Long Trận!

Rồi lập tức thuấn di đi, để lại Ma Thần với ngọn giáo đao vù vù lao đến. Một tiếng nổ lớn phát ra, nó khiến cả Vực Địa của Sát Thần Thương không chịu đựng được mà sụp đổ. Sau sự sụp đổ Vực Địa của Sát Thần Thương thì Dương Tử và Ma Thần đã được đưa ra ngoài. Tên Ma Thần thì bị đứt một bên cánh tay, Dương Tử cũng không ngoại lệ. Ngay trong cái lúc hắn bị đống đất đá làm cản trở tầm nhìn, tên Ma Thần đã lập tức tung đến hắn sát chiêu. Khiến tay của Dương Tử đi về miền cực nhọc, hắn thở dốc rồi nói:

- Vậy mà cũng chỉ lấy đi được một tay ngươi thôi à?

Dương Tử cũng thở dốc rồi đáp:

- Cái danh Ma Thần cũng chỉ có thế mà thôi!

Dương Tử lập tức gào lên:

- Vạn Đạo Chi Luân!

Cùng lúc đó Ma Thần cũng gào lên:

- Vạn Ma Chi Luân!

Hai luồng sức mạnh từ từ tràn ra rồi tràn ra như thác đổ, chúng đối trọi với nhau không dứt, khiến cả Hư Không Giới như chia thành hai nửa trắng đen. Cả Hư Không Giới cũng vì hai luồng sức mạnh này mà bắt đầu rung lắc. Thiên Đạo cũng đến góp vui mà đánh sét xuống, nhưng bị Dương Tử và Ma Thần đồng thanh hét lên:

- Cút!

Thiên Đạo cũng lập tức rời đi, chấn động của Hư Không Giới càng ngày càng lớn. Mấy vị Võ Đế ở Hỗn Độn Thánh Địa cũng cảm nhận được chấn động ấy. Cổ liền quay sang nhìn Thông Tuệ mà hỏi:

- Nàng có thấy được lý do của chấn động này không?

Thông Tuệ lắc đầu nói:

- Rất mơ hồ, nhưng có lẽ là do Vô Cực huynh mà ra.

Cơ Minh đang ngồi thì mắt bỗng đau nhói, hắn gào lên:

- Lập tức di chuyển Thánh Địa đi! Mau lên!

Dương Tử lúc này cũng từ từ hấp thụ lại luồng sức mạnh kia, Ma Thần cũng như vậy. Mới chỉ toả ra sức mạnh mà mặt đất hai người đứng đã gần như không còn. Bấy giờ cả Hư Không Giới nơi nào cũng có thiên tai không ngớt. Long Tổ trong Thức giới của Dương Tử gào lên:

- Mẹ kiếp! Đưa tên kia vào Vực Địa của Tru Đế đi! Nếu không cả cái hư không giới này sẽ bị hủy trong tay ngươi mất!

Dương Tử nghe xong lập tức đẩy nhanh tiến trình hấp thụ, có mặt ngay sau lưng tên Ma Thần. Dương Tử nói:

- Tru Đế Kiếm! Vực Địa! Vạn Kiếm Chi Mộ!

Lập tức tên Ma Thần cũng bị hút vào trong, Dương Tử thở hắt ra một hơi rồi gào lên:

- Kiếm Triều!

Cả ngàn cả vạn thanh kiếm từ dưới đất bay lên, tập hợp lại, to lớn như thủy triều. Một đường hướng thẳng đến phía tên Ma Thần kia.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio