Võ Đạo Đan Tôn

chương 1050: nhiệm vụ dẫn đội (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong phủ đệ, Lâm Tiêu cũng không biết chuyện phát sinh tại đảo thứ năm, hắn đang nghiên cứu bốn viên bảo thạch màu tím kia, tinh thần lực cường hãn thẩm thấu vào bên trong bảo thạch, Lâm Tiêu cảm nhận được một cỗ lực lượng hỏa hệ nồng đậm ba động, tuy cực nhỏ nhưng thuộc tính thật đáng sợ, không kém gì Thiên Ma Phệ Hồn Diễm cùng Cửu U Huyền Tâm Diễm, thuộc về thiên hỏa không nghi ngờ.

- Xem ra trong cổ thành thâm uyên rất có thể có thiên hỏa tồn tại.

Lâm Tiêu nghĩ ngợi, hiện tại hắn đã có hai thiên hỏa tạo thành nhị muội chân hỏa, một khi hấp thu được loại thứ ba thành tam muội chân hỏa, uy lực càng tăng lên, căn cứ theo ghi chép trong Phần Viêm quyết, tam muội chân hỏa có thể đốt cháy hết thảy vạn vật thế gian, siêu thoát thiên hỏa bình thường, đặc biệt trong phương diện luyện đan, lực hấp dẫn cực lớn.

- Trước không nóng nảy, đem chuyện cổ thành thâm uyên tìm hiểu rõ ràng rồi tính sau.

Lâm Tiêu thân là trưởng lão, địa vị cao thượng, chỉ cần ra lệnh tự nhiên có người đem tin tức hắn cần đưa tới.

Nguyên lai tuy Đảo Mê Thất bị vây kín trong không gian mảnh nhỏ, nhưng bên dưới hải vực lại có nhiều di tích thượng cổ, những di tích này vô cùng nguy hiểm, mà cổ thành thâm uyên là một trong số đó.

Cổ thành thâm uyên nằm tận đáy biển sâu hai vạn dặm phía nam Đảo Mê Thất, là một tòa thành trì thượng cổ chìm dưới đáy biển, bên trong tràn đầy nguy cơ, nơi trung tâm nguy hiểm trùng điệp, nơi nơi đều có hải yêu, thậm chí đảo chủ Đảo Mê Thất cũng không dám hoàn toàn xâm nhập bên trong.

- Không nghĩ tới chỉ là một cổ thành lại nguy hiểm như vậy.

Lâm Tiêu lẩm bẩm.

Cả Đảo Mê Thất, ngoại trừ cổ thành thâm uyên tận sâu trong đáy biển còn có không ít di tích, một ít di tích bình thường cơ hồ đã bị võ giả Đảo Mê Thất tìm qua mấy lần, nhưng địa phương như cổ thành thâm uyên chỉ mới tìm kiếm một phạm vi mà thôi.

Thoạt nhìn cổ thành thâm uyên thật sự có chút bất phàm.

Từ bên trong di tích này, Lâm Tiêu có thể nhìn ra được một ít điểm phi phàm của Đảo Mê Thất, có lẽ ở thời xa xưa nơi này là một mảnh đất vô cùng phồn hoa, đáng tiếc Long gia đã ngủ say, nếu không có lẽ sẽ biết tin tức gì đó.

Liên tục vài ngày Lâm Tiêu đều thu thập tư liệu về cổ thành thâm uyên.

Trong quá trình này các chủ Tụ Bảo Các Lưu Diệp đã tới giải thích, Lâm Tiêu hoàn toàn không để trong lòng, hơn nữa cũng không có ý định hỏi thăm tin tức về cổ thành với hắn, dù sao song phương có cừu oán, nếu đối phương cố ý báo một ít địa phương nguy hiểm cho mình lầm lẫn cũng không phải là không có khả năng.

Một ngày này có hộ pháp đi tới thông báo.

- Ngày mai là ngày tuyên bố nhiệm vụ hai tháng một lần, muốn ta đến tổng điện lĩnh nhiệm vụ?

Lâm Tiêu hỏi.

- Dạ.

Hộ pháp gật gật đầu.

- Ta đã biết.

Ở trong Đảo Mê Thất, bình thường trưởng lão không cần làm việc gì, nhưng cần hoàn thành nhiệm vụ, hàng năm ít nhất hai lần, mà mỗi cách hai tháng sẽ có một lần, phân rất nhiều chủng loại, có thể tự do đi tiếp nhận, so sánh mà nói vẫn thật nhân tính hóa cùng thoải mái.

Sáng sớm hôm sau Lâm Tiêu đi vào tổng điện.

Trong đại sảnh phân phối nhiệm vụ, không ít trưởng lão đã tới, khoảng sáu bảy mươi người, mỗi người đều có cảnh giới Nửa Bước Vương Giả, khí tức cường đại tung hoành khắp đại điện.

- Nhìn xem, đó là Lâm Tiêu trưởng lão mới gia nhập không lâu.

- Là hắn? Nghe nói hắn mới gia nhập Đảo Mê Thất không lâu, gây ra động tĩnh thật lớn trong đảo thứ ba, cách đây không lâu lại chặt đứt tay Từ Thành tại Tụ Bảo Các, làm Từ Mạc trưởng lão đang tìm kiếm linh dược khắp nơi, cố gắng khôi phục lại cánh tay cho con của hắn.

- Hắc hắc, Từ Mạc cũng thật sự xui xẻo, con của hắn gây với ai không tốt, lại đi gây chuyện với Lâm Tiêu, chỉ đành nghiến nát răng nanh nuốt vào bụng, ta nghe nói thực lực Lâm Tiêu cực kỳ đáng sợ, thậm chí từng đánh bị thương Trần Bân phân đảo chủ.

- Thật hay giả vậy?

- Có lẽ là thật sự, ngươi không thấy được Lâm trưởng lão đánh bị thương Lưu Diệp trưởng lão của Tụ Bảo Các, sau đó Trần Húc phân đảo chủ chẳng những không ra mặt, ngược lại còn buộc Lưu Diệp trưởng lão quay về giải thích, không tầm thường ah.

Nhìn thấy Lâm Tiêu, không ít trưởng lão nhỏ giọng nghị luận, cẩn thận đánh giá hắn đồng thời trong lòng đều quyết định chủ ý, phải đem dung mạo Lâm Tiêu nhắn xuống với cấp dưới của mình, nếu không vô ý trêu chọc đối phương, mình sẽ không ra mặt giúp bọn hắn.

Lâm Tiêu mặc kệ người khác nghị luận về mình, ánh mắt dừng lại trên vách tường thông báo nhiệm vụ.

Nhiệm vụ thứ nhất là trấn thủ thuyền tầm bảo của Đảo Mê Thất, tìm kiếm nguồn gốc cùng biên giới của không gian mảnh nhỏ, bởi vì không gian mảnh nhỏ bao phủ bên ngoài Đảo Mê Thất luôn thay đổi, bởi vì cần phải truy tìm tung tích thật chính xác, đương nhiên nếu có thể phát hiện thông đạo rời khỏi nơi này càng tốt hơn.

Nhiệm vụ này cần ba cường giả cấp bậc trưởng lão, người của Đảo Mê Thất cũng từng hi vọng có một ngày mảnh nhỏ không gian sẽ hoàn toàn biến mất, làm cho họ có cơ hội kiến thức thế giới bên ngoài.

Nhiệm vụ thứ hai là thanh lý hải yêu cửu tinh đi vào đường biển an toàn.

Vì đạt được đủ tài nguyên, Đảo Mê Thất mở ra không ít đường biển an toàn, nhờ vậy dân chúng mới có thể đưa thuyền rời bến, mang về nhiều tài nguyên, bởi vậy đường biển an toàn cực kỳ trọng yếu đối với dân chúng Đảo Mê Thất.

Mà chấp pháp điện cần định ngày thanh lý những con đường biển này, tiêu diệt những hải yêu cửu tinh cường đại ngộ nhập vào những địa phương đó.

Nhiệm vụ này cần năm cường giả cấp bậc trưởng lão, số lượng đường biển an toàn không ít, nhưng nhiều khi không phải đường biển nào cũng có hải yêu cường đại ngộ nhập, xem như một việc khá thoải mái.

Nhiệm vụ thứ ba…

Ánh mắt Lâm Tiêu lướt qua các nhiệm vụ, ở bên cạnh hắn có không ít trưởng lão rất nhanh đã quyết định nhiệm vụ của mình.

- Nhiệm vụ thứ nhất thật đơn giản, chỉ lãng phí chút thời gian, dù sao ở lại trên thuyền tầm bảo cũng có thể tu luyện, ta tiếp nhận.

- Ta cũng tiếp.

- Ha ha, những nhiệm vụ ở đây đều tương tự, ta đón nhiệm vụ thứ tư đi, tìm kiếm nguyên quáng dưới biển sâu, có ai nguyện ý đi với ta không?

Mọi người trò chuyện với nhau, đôi khi là vài bằng hữu kết bạn cùng làm chung nhiệm vụ.

- Di?

Đột nhiên, ánh mắt Lâm Tiêu rơi lên một nhiệm vụ.

- Dẫn dắt một đội võ giả đi vào cổ thành thâm uyên, sau đó trở về, cần ba người.

Nguyên lai cổ thành thâm uyên nằm tận địa phương sâu trong dưới đáy biển, trong những di tích này thật nhiều bảo vật, sẽ hấp dẫn không ít ánh mắt võ giả, nhưng khi nghĩ lại muốn đi vào cổ thành cũng không thuận buồm xuôi gió, có đôi khi sẽ gặp một ít hải yêu cường đại, cần phải có người đi theo hộ vệ, mà chấp pháp điện luôn làm nhiệm vụ này, để cho võ giả muốn vào cổ thành phải nộp phí tổn kếch xù, họ chỉ cần tuyên bố nhiệm vụ là tốt nhất.

Ngoại trừ đi cổ thành thâm uyên còn có nhiệm vụ đi vào vài bí cảnh nguy hiểm khác.

- Tiếp nhiệm vụ này.

Lâm Tiêu đi tới làm đăng ký với nhân viên công tác.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio