- Long Trảo Toái Thiên.
Không đợi Lâm Tiêu hồi thần, Long Trượng Vương lại lần nữa đối bính tới, một trượng đánh ra, phảng phất Cự Long vươn ra móng vuốt sắc bén của mình, bắn ra kình khí lợi hại như Long trảo.
- Trở về.
Lâm Tiêu nhìn cũng không nhìn, đối với phía sau một chiêu Không gian phong bạo, oanh ra ngoài.
Nắm giữ mười đạo Không Gian Đạo Văn, lý giải của Lâm Tiêu đối với không gian phong bạo đã càng thêm thấu triệt.
Rầm Ào Ào
Trong chốc lát, hư không trong phạm vi mấy ngàn thước tất cả đều nát bấy, hóa thành không gian loạn lưu bạo loạn, nuốt lấy Long Trượng Vương vào trong, thân hình Long Trượng Vương không ngừng phiêu tán bên trong, phịch một tiếng, cuối cùng bay ra ngoài.
Đối binh mấy chiêu, bốn người vẫn ngạo lập thiên không, thần sắc lạnh lùng.
- Lâm Tiêu vậy mà có thể đánh ngang tay với tam đại Vương giả đỉnh phong như Long Trượng Vương.
Cửu Long Vương kinh hãi.
Bọn người Thiên Ưng Vương, Tiêu Càn cũng khiếp sợ không thôi, hắn không thể tưởng được thực lực Lâm Tiêu đã đạt đến tình trạng như thế, khó trách lại có dũng khí đấu với đám Long Trượng Vương. Phải biết rằng, ba người Long Trượng Vương trong số Vương giả ở thành Nhân Minh tuyệt đối bài danh Top , ba người liên thủ lại ngay cả thập đại Vương giả nhị trọng đỉnh phong ở thành Nhân Minh cũng không dám nói có thể thắng hắn, trong trận chiến mấy năm trước, Long Trượng Vương từng một trượng đánh cho gã Yêu vương nhị trọng chia năm xẻ bảy.
Động tĩnh lớn như thế, đã không phải tiểu đả tiểu nháo như trước nữa, chẳng những Vương giả trong khu vực Đế quốc Võ Linh biết được, coi như là Vương giả ở các khu vực phụ cận cũng đã bị kinh động, chỉ sau chốc lát, nơi đây đã tụ tập ngày càng nhiều Vương giả.
- Chuyện gì xảy ra, kẻ này là ai, tại sao lại đánh nhau với đám Long Trượng Vương thế?
Có người không biết tình huống hỏi thăm, người bên cạnh lúc này giải thích cho hắn.
- Cái gì? Cửu Long Vương bọn hắn vậy mà quét ngang toàn bộ phủ đệ trong khu vực Đế quốc Võ Linh? Hiện giờ chỉ còn lại đám Long Trượng Vương?
- Thạch Ảnh Vương dưới tay tiểu tử này không qua được một chiêu, ngay cả Thiết Diện Vương cũng bị hắn hai chiêu đánh bại, hiện giờ lại chống lại đám Long Trượng Vương?
- Đế quốc Võ Linh đến cùng ở đâu xuất hiện một cường giả nghịch thiên như vậy?
Mọi người nhao nhao nghị luận, cảm thán sự cường đại của Lâm Tiêu.
Bất quá, cảm thán thì cảm thán, trong mọi người ở đây coi trọng Lâm Tiêu lại không có một người.
- Thực lực kẻ này tuyệt đối đã tiến nhập Vương giả Sinh Tử cảnh nhị trọng đỉnh phong, không kém gì bất kỳ người nào trong ba người Long Trượng Vương.
- Đúng vậy, trong giao phong vừa rồi, kẻ này chỉ bị ba người Long Trượng Vương áp chế, ngay cả một chút yếu thế cũng không hiện ra, ít nhất cũng là hai mươi tám đạo Không Gian Đạo Văn.
- Đáng tiếc, hắn dù mạnh thế nào, cũng chỉ là một người, mà đối thủ của hắn lại là ba người Long Trượng Vương, kết quả chỉ có thể bại.
Lâm Tiêu có thể kiên trì đến bây giờ, theo bọn hắn thấy đã là cực hạn, kết cục tất nhiên sẽ bại, về bại thảm thế nào thì phải xem thủ đoạn và át chủ bài của hắn rồi. Về phần chiến thắng? Căn bản không có khả năng, trừ phi đối phương là loại cường giả Vương giả Sinh Tử cảnh nhị trọng cực hạn nắm giữ ba mươi đạo Không Gian Đạo Văn, ở Vương giả Sinh Tử cảnh nhị trọng đỉnh phong đắm chìm mấy trăm năm, cách Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng chỉ có một bước ngắn. Cường giả như vậy toàn bộ đại lục Thương Khung cũng không có bao nhiêu, nếu như ở thành Nhân Minh, tuyệt đối là một trong thập đại Vương giả nhị trọng đỉnh phong nổi tiếng.
Trong khi mọi người nói chuyện với nhau, song phương đã lần nữa đối bính mấy chiêu.
Ánh đao, bóng trượng va chạm với nhau, Lâm Tiêu còn phải phòng bị đánh lén từ Bạo Châm Vương và Kim Phiến Vương, trong lúc nhất thời phải liên tiếp ứng phó, bị áp chế ở hạ phong.
- Bại cho ta.
Bắt lấy thời cơ ngắn ngủi, ba người đồng thời ra tay, công kích cường đại phong tỏa mỗi một góc hư không, căn bản không có không gian tránh né.
Bạo
Quát lạnh một tiến, thân thể Lâm Tiêu vỡ ra, hướng bốn phương tám hướng bắn ra trên trăm đạo tàn ảnh, bản tôn tránh thoát sát chiêu, rồi sau đó liên tục chém ra ba đao.
Oanh một tiếng.
Bốn người từng người tách ra, lùi nhanh lại vài trăm mét.
Không vội tiến công tiếp, ba người Long Trượng Vương kiêng kị nhìn Lâm Tiêu, con mắt híp lại. Chiến lực của Lâm Tiêu đã vượt quá tưởng tượng của bọn hắn, vốn tưởng rằng rất nhanh có thể chấm dứt chiến đấu, không nghĩ tới căn bản không phải như bọn hắn nghĩ, cho tới bây giờ, bọn hắn chỉ là chế trụ đối phương, nhưng không cách nào tạo thành tổn thương chính thức cho hắn, năng lực phản ứng của kẻ này quá mạnh mẽ, coi như là đang chiến đấu với một người cũng có thể bắt được rõ ràng hướng đi của hai người khác, quả thực khó chơi đến cực điểm, đổi thành Vương giả nhị trọng đỉnh phong bình thường, đã sớm bại dưới tay ba người bọn họ rồi.
Sự cường đại và khó chơi của Lâm Tiêu, khiến bọn hắn cảm thấy giật mình.
- Xú tiểu tử, không nghĩ tới có thể ngăn cản chúng ta nhiều chiêu như vậy, không thể không nói, ngươi là người trẻ tuổi đáng sợ nhất mà Long Trượng Vương ta gặp được trong mấy năm gần đây.
Long Trượng Vương dần dần buông lỏng thân thể, thần thái bình tĩnh, nhưng lực lượng trong cơ thể hắn lại đang điên cuồng ngưng tụ, từ mặt khí tức, đối phương tựa như một đầu lão Long đang dần thức tỉnh, lực lượng không ngừng kéo lên trong cơ thể, tùy thời đều có thể phun trào ra năng lượng đã tích xúc hồi lâu.
- Các ngươi cũng rất không tồi, khó trách dám chiếm lấy phủ đệ trong khu vực hạch tâm Đế quốc Võ Linh ta nhiều năm như vậy, đáng tiếc, cường đạo chính là cường đạo, các ngươi cường thịnh đến mấy, cũng không cách nào thay đổi sự thật các ngươi là cường đạo.
Lâm Tiêu đôi mắt sắc bén, phảng phất như đao thép tỏa ra.
Đối thủ là một người và đối thủ là ba người quả nhiên không giống nhau, giao chiến với một người, chỉ cần phòng bị một người là đủ rồi, nhưng giao chiến với ba người, nhất định phải nắm lấy biến hóa của mỗi một người, đặc biệt khi đối thủ đều mạnh mẽ như vậy lại càng không thể có chút sai sót, một khi sai lầm, sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục ngay.
Nếu như không phải Lâm Tiêu còn thân phận Luyện Dược Sư, Vương Phẩm tinh thần lực cường đại kết hợp với năng lực cảm giác cường đại của Thông Thiên Nhãn thì chiến đấu lúc trước Lâm Tiêu cho dù không bại thì cũng đã ăn không ít thiệt thòi rồi.
- Ha ha ha, tiểu tử cuồng vọng.
Long Trượng Vương đôi mắt lạnh như băng, giận quá thành cười:
- Ngươi sẽ không thực cho rằng ba người chúng ta không đối phó được ngươi đấy chứ?
Trong chiến đấu lúc trước, thực lực hắn bày ra chỉ mới bảy tám phần.
- Thử xem sẽ biết, ta bảo đảm, kết cục nhất định vượt ngoài dự liệu các ngươi đấy.
Cho tới bây giờ, sát chiêu chính thức của Lâm Tiêu còn chưa được thi triển ra, vừa rồi chỉ là chút khởi động, chỉ là vì thể nghiệm xem cường giả đỉnh cao ở thành Nhân Minh mạnh bao nhiêu thôi.
- Tiểu tử cuồng vọng, kế tiếp, ta sẽ toàn lực ứng phó, hi vọng ngươi sẽ không khiến ba người chúng ta thất vọng.