Võ Đạo Đan Tôn

chương 1174: man vương sáo trang (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cửu Long Vương Tiếu giới thiệu Lâm Tiêu:

- Nếu như ngươi bây giờ muốn mua sắm bảo vật thì có thể đi Trân Bảo Lâu, đó là một trong các cửa hàng bán ra bảo vật tốt nhất tại thành Nhân Minh.

Trân Bảo Lâu tổng cộng phân ba tầng, mỗi một tầng đều rất là rộng rãi, diện tích vô cùng to lớn.

Lâm Tiêu và Cửu Long Vương đi vào trong đó, lập tức liền nhìn tấy trong đại sảnh rộng lớn đặt từng dãy quầy hàng, trong quầy càng trải rộng các loại bảo vật, trên những bảo vật kia, còn có các loại văn tự hình ảnh giới thiệu, sau mỗi quầy hàng đều có mấy tên bồi bàn, đều là cấp bậc nửa bước Vương giả, mỗi khi thấy khách hàng có nhu cầu liền nhiệt tình hỏi thăm.

- Bảo vật ở Trân Bảo Lâu là do rất nhiều Vương giả từ các nơi sưu tập được, giá trị kinh người, thường thường giá trị thấp cũng là mấy vạn cực phẩm nguyên thạch, đắt thì càng cao tới mấy chục vạn, trên trăm vạn, trong tầng một tầng hai còn đỡ một chút, nhưng lên đến tầng thứ ba sẽ không có bảo vật thấp hơn một trăm vạn cực phẩm nguyên thạch.

Cửu Long Vương vừa nói liền dẫn Lâm Tiêu đi tới tầng thứ hai.

Quả nhiên, bảo vật ở tầng thứ hai rõ ràng tốt hơn tầng thứ nhất nhiều, trong tầng thứ nhất còn có linh dược cửu giai, các loại bí tịch, tài liệu, nhưng đến tầng thứ hai, trên cơ bản đều là bảo vật Vương Phẩm, Vương giả chi binh, võ học Vương phẩm đều tùy ý có thể thấy được, trừ phi là bảo vật đặc thù thật sự đặc biệt quý trọng, nếu không thấp hơn Vương phẩm rất khó tiến vào tầng thứ hai này.

- Về phần tầng thứ ba, bảo vật càng thêm khoa trương, trong đó một bộ phận có thể dùng cực phẩm nguyên thạch mua sắm, còn một bộ phận khác chỉ có thể dùng bảo vật ngang cấp hối đoái, ngươi cũng biết, một ít bảo vật cũng không phải hữu dụng với tất cả Vương giả, một ít bảo vật trong Trân Bảo Lâu đều là do một ít Vương giả đổi lấy vật vô dùng với mình mà có, cho nên giao cho Trân Bảo Lâu bán ra, thường thường đều thêm vào chút yêu cầu bản thân, phải lấy vật đổi vật.

Lâm Tiêu gật đầu, vừa đi vừa quan sát.

Bảo vật trong tầng hai quả thật thập phần cường đại, trong đó không ít đồ khiến Lâm Tiêu có chút động tâm, bất quá cũng chưa đến mức hắn nhất thiết muốn mua, dù sao bảo vật ở đây động chút là mấy chục, trên trăm vạn cực phẩm nguyên thạch, nếu mua về lại không có tác dụng nhiều lắm còn không bằng không mua.

Lâm Tiêu rất muốn xem một chút, có thể từ chỗ này tìm được đồ vật có quan hệ đến Thái Nhất Hoang Long Phù hoặc là Long Phách không.

Bất tri bất giác, Lâm Tiêu đi tới đầu bậc thang tầng thứ ba .

- Đây không phải là nơi ngươi có thể lên.

Ở đầu bậc thang, đứng hai nữ tử thần sắc lạnh như băng, một người trong đó nhìn thấy Lâm Tiêu trực tiếp lạnh lùng mở miệng nói.

Lâm Tiêu khẽ giật mình.

- Tầng ba Trân Bảo Lâu không phải bất luận kẻ nào cũng lên được.

Một đạo âm thanh chói tai từ phía sau truyền đến, chỉ thấy một nam tử mặc võ bào màu vàng kim nhạt, dung mạo anh tuấn từ phía sau đi tới, ở phía sau hắn còn đi theo hai gã Vương giả, ba người trực tiếp vượt qua Lâm Tiêu đi lên cầu thang tầng thứ ba, trong ánh mắt nhìn qua Lâm Tiêu mang theo một tia cười nhạo.

- Vương giả Sinh Tử cảnh nhất trọng, cũng muốn lên Trân Bảo Lâu tầng thứ ba, sao không xem một chút xem mình có thể mua nổi không?

Một người trong đó mắt nhìn Lâm Tiêu khinh thường nói.

- Lâm Tiêu.

Cửu Long Vương liền đi tới, mắt nhìn bóng lưng ba người biến mất ở tầng thứ ba, nói:

- Đã quên nói với ngươi, muốn lên tầng thứ ba, phải là Vương giả Sinh Tử cảnh nhị trọng hoặc là giao ra một trăm vạn cực phẩm nguyên thạch tiền thế chấp cho Trân Bảo Lâu, đại biểu ngươi có năng lực mua sắm mới có thể đi lên, bất quá Vương giả Sinh Tử cảnh nhị trọng cũng có thể dẫn người đi lên, để ta mang theo ngươi lên.

Cửu Long Vương biết rất rõ tài lực của Lâm Tiêu, những thứ khác không nói, chỉ lần quét ngang khu vực Đế quốc Võ Linh đã có được tám trăm vạn cực phẩm nguyên thạch tuyệt đối giàu hơn mình rất nhiều, bất quá nếu mình đã có thể dẫn người lên thì chẳng cần phí tiền thế chấp làm gì.

Đã có Cửu Long Vương dẫn đầu, hai gã nữ tử ngược lại cũng không ngăn trở, để hai người đi lên tầng thứ ba.

- Tiểu tử kia thật sự lên đây.

Ba người tiến vào tầng thứ ba lúc trước nhìn thấy Lâm Tiêu đi theo lên thì không khỏi cười nói.

- Dẫn hắn đi lên chính là Cửu Long Vương, cũng không quan hệ giữa bọn hắn thế nào.

- Cửu Long Vương?

Nam tử mặc võ bào màu vàng kim nhạt đầu lĩnh nghi hoặc nhìn phía Lâm Tiêu, nhìn khuôn mặt lạ lẫm chưa bao giờ thấy qua, trong nội tâm đã hiện lên suy đoán mơ hồ nào đó.

Đát đát đát.

Đúng lúc này, sau lưng vang mọi người lên tiengs bước chân liên tiếp, một gã trung niên nam tử khí vũ hiên ngang, toàn thân tản ra khí tức lăng lệ ác liệt mang theo hai người bước nhanh tới, vừa đi trên mặt còn mang theo nụ cười mỉm.

- Đây không phải quản sự Tư Tâm Vương sao? Hắn sao cũng tới?

- Hẳn tầng thứ ba chúng ta có nhân vật trọng yếu nào đến sao?

Tầng ba Trân Bảo Lâu có không ít Vương giả Sinh Tử cảnh nhị trọng, hiển nhiên đều biết Vương giả đang bước nhanh tới kia, không khỏi nhao nhao nghi hoặc mở miệng.

- Ha ha.

Dưới ánh mắt của mọi người, Tư Tâm Vương trực tiếp đi tới trước mặt Lâm Tiêu, cười to nói:

- Vị này có lẽ chính là Lâm Tiêu đại danh đỉnh đỉnh của Đế quốc Võ Linh a, tại hạ Tư Tâm Vương, quản sự Trân Bảo Lâu, cửu ngưỡng đại danh.

Tư Tâm Vương này cũng là người đã gởi thiệp mời cho Lâm Tiêu, bất quá Lâm Tiêu lại không đáp lời, lúc trước sau khi đạt được tin tức Cửu Long Vương mang theo một Vương giả lạ lẫm đến đây thì hắn liền đến Trân Bảo Lâu, liếc mắt đã nhận ra Vương giả lạ lẫm kia đúng là Lâm Tiêu gần đây đang huyên náo xôn xao ở thành Nhân Minh.

Dùng lực lượng một người đánh bại ba người Long Trượng Vương, thực lực của Lâm Tiêu ở cả thành Nhân Minh cũng có thể nói là đỉnh tiêm, nhân vật như vậy thường thường thực lực mạnh, bảo vật cũng nhiều, tự nhiên cần Tư Tâm Vương hắn hảo hảo kết giao.

- Cái gì? Hắn chính là Lâm Tiêu của Đế quốc Võ Linh?

Những người khác còn may, nhiều nhất chỉ hiếu kỳ, ao ước nhìn qua Lâm Tiêu, nhưng ba người lúc trước châm chọc khiêu khích Lâm Tiêu lại sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, ba người bọn hắn sợ Lâm Tiêu tìm bọn hắn gây phiền toái vừa bước lên đã tranh thủ xám xịt rời đi.

Vừa ra khỏi đại môn Trân Bảo Lâu, bắp chân ba người còn có chút như nhũn ra, đây chính là một Ma Thần ah.

Đại sảnh tầng ba, Tư Tâm Vương sau khi nói chuyện sơ qua với Lâm Tiêu, hiển nhiên cũng nhìn ra Lâm Tiêu cũng không có muốn trao đổi nhiều với hắn, lúc này cười nói:

- Lâm Tiêu, vậy ta đi xuống trước, nếu có gì cần thì cứ mở miệng, hôm nay vô luận các hạ mua mua bảo vật gì, Trân Bảo Lâu ta đều giảm giá còn % cho ngươi, đương nhiên, về sau các hạ có bảo vật gì cần bán ra, cũng có thể tìm đến Trân Bảo Lâu ta.

Phân phó bồi bàn tầng thứ ba một tiếng, Tư Tâm Vương liền cười cười rời đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio