Võ Đạo Đan Tôn

chương 483: song tử đao pháp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bồng!

Thân thể Lâm Tiêu né qua, tránh thoát một đao cường đại này.

- Xảy ra chuyện gì?

Ánh mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm vào vào song tử huynh đệ, Lâm Tiêu nhíu mày, nội tâm nghi hoặc.

Căn cứ lần giao thủ trước, Lâm Tiêu có thể cảm giác được Tương Nhị tuy mạnh hơn đại thủ lĩnh Huyết Phong Đạo gấp đôi, nhưng thực lực của chính mình trong những ngày qua đột nhiên tăng mạnh, đối phương tuyệt đối không có ngăn cản hắn được, nhưng mới rồi hắn liên tục ra tay hai lần, vậy mà bị Tương Nhị ngoài ý định ngăn cản được, quả thực làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- Không đúng, đây là đao pháp cổ quái, nguyên lực của hai huỵnh đệ này trong lúc chiến đấu cộng hưởng với nhau, có tác dụng tấn công và phòng ngự.

Đột nhiên Lâm Tiêu nhạy cảm cảm giác được cái gì, trong nội tâm ăn cả kinh, Tương Đại cùng Tương Nhị hai người thi triển đao pháp cực kỳ cổ quái, lúc chiến đấu đao khí kết nối với nhau, khiến cho bộ phận nguyên lực tăng lên thật mạnh, nói cho đúng tuy một đao vừa rồi của Lâm Tiêu là tấn công Tương Nhị, nhưng kì thực là Tương Đại cùng Tương Nhị liên thủ, đối phương lúc này mới có thể dùng thực lực Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong ngăn cản công kích của Lâm Tiêu.

- Thì ra là thế.

Lâm Tiêu cuối cùng hiểu nguyên nhân trong đó.

- Hai người này công phòng nhất thể, muốn đánh tan bọn chúng, trừ khi có thực lực tuyệt đối đánh chết hai người, hoặc là phải đánh vỡ liên hệ giữa hai người, chỉ có như vậy mới giết được chúng.

- Thực lực hai huynh đệ này, một tên là Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong, một tên khác là Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, đơn đả độc đấu ta cũng cố hết sức, lại càng không cần phải nói là hai người liên thủ, xem ra phải tìm cơ hội phá vỡ liên thủ của hai người, trước chém một người.

Lâm Tiêu trong thời điểm dây dưa với đối phương vẫn suy tính phản công, trong nội tâm chẳng những không có khẩn trương, ngược lại ẩn ẩn trở nên hưng phấn hơn.

Trước kia Lâm Tiêu gặp được đối thủ trên cơ bản thực lực không bằng hắn, dễ dàng đánh bại đối phương, làm cho Lâm Tiêu cũng không có được bao nhiêu kinh nghiệm, hôm nay gặp phải song tử huynh đệ thì khác, bởi vì như vậy cho hắn cảm giác thế lực ngang nhau, chuyện này làm cho Lâm Tiêu không sợ mà còn làm mừng, còn có chút chờ mong..

So với việc Lâm Tiêu giật mình, song tử huynh đệ trong nội tâm kinh hãi càng lớn.

Song Tử Đao Pháp của bọn họ cực kỳ cường đại, uy lực vô cùng, đúng như Lâm Tiêu suy đoán, nguyên lực và khí cơ của hai người có thể dung hợp làm một thể, kể từ đó sinh ra uy lực cũng không đơn giản là hai người liên thủ, mà là có một loại tăng lên về chất. Nương tựa vào Song Tử Đao Pháp, hai huynh đệ đã từng đánh chết qua không ít đối thủ mạnh hơn bọn họ, nhưng mà Lâm Tiêu chỉ là một gã Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ lại thành công ngăn cản hai người, mà lại còn liên tục tiến công Tương Nhị, nếu như không phải hai người công phòng nhất thể, chỉ sợ Tương Nhị hiện tại đã chết trong tay Lâm Tiêu.

- Không nghĩ tới tiểu tử này lại khó giải quyết như vậy, mới Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đã có lĩnh ngộ đao đạo tinh thâm như vậy, khó trách có thể quan hệ tốt với đệ tử dòng chính Trần gia, lúc này ngàn vạn không thể để hắn đào tẩu, bằng không sau này hai huynh đệ chúng ta sẽ nguy hiểm.

Sát cơ trong lòng Tương Đại sôi trào, âm thầm cắn răng, quyết định.

Vù vù...

Ở trên bình nguyên, song tử huynh đệ hóa thành hai đạo tàn ảnh không ngừng vây quanh Lâm Tiêu, bước chân chẳng khác gì hình thành liên hệ nào đó, làm cho người ta hoa mắt.

Đương đương đương đương!

Tiếng chiến đao va chạm không ngừng vang lên, song phương mỗi một khắc đều ra tay, trong nháy mắt đã giao thủ hơn trăm triêu.

- Chết!

Đột nhiên song tử huynh đệ đồng thời quát chói tai, chiến đao trong tay kéo lê hai ánh sáng hình vòng cung, phân biệt bổ về sườn dưới và hậu tâm của Lâm Tiêu.

Ánh mắt Lâm Tiêu ngưng tụ, vội vàng né tránh.

Tán!

Đúng lúc này, hai người bổ chiến đao lại đồng thời nổ tung, vốn là sương mù che chắn đao quang, hiện tại đao quang bao phủ toàn thân Lâm Tiêu, làm cho hắn không cách nào né tránh..

Phốc phốc!

Lâm Tiêu gian nan tránh né rất nhiều đao quang trong đó, nhưng vẫn là có vài đạo đánh chúng người Lâm Tiêu.

- Tốt!

Song tử huynh đệ mừng rỡ trong lòng, nhưng mà biểu lộ sau đó cứng lại, thân thể Lâm Tiêu bị chém trúng đã nổ bung, chỉ còn lại tàn ảnh mà thôi, mà cách đó không xa, chân thân Lâm Tiêu lại đột nhiên xuất hiện, một đao chém thẳng về phía Tương Nhị.

Đương!

Tương Nhị phi tốc lui về phía sau, đồng thời ngăn cản một đao của Lâm Tiêu..

Một đao chưa trúng, Lâm Tiêu cũng không truy kích, cúi đầu nhìn vào hông của mình, võ bào màu xanh bị bổ ra một đao.

- Đao pháp thật lăng lệ!

Lâm Tiêu âm thầm kinh hãi:

- Nếu không phải tinh thần lực của ta thời khắc chú ý bốn phía, trên người lại mang Thanh Nguyên Giáp, chỉ sợ vừa rồi đã bị thương nhẹ.

Nghĩ như vậy, thân thể Lâm Tiêu đột nhiên hóa thành một đầu chim bay, tiến thẳng vào trong rừng cây, so sánh với bình nguyên, địa hình trong rừng cây càng phức tạp, Lâm Tiêu một thân một mình sẽ không chịu bao nhiêu ảnh hưởng, nhưng song tử huynh đệ thì khác.

- Đuổi!

Song tử huynh đệ liếc nhau, theo sát Lâm Tiêu tiến vào trong rừng.

- Trảm!

Lâm Tiêu quay ngược lại chém ra một đao.

Ầm ầm...

Đao mang màu xanh xẹt qua hư không, chặt đứt vài cây đại thụ đang ngăn cản, cổ thụ quanh người bọn họ gãy đổ thanh thế kinh người, trong đó có hai cây vừa vặn ngã về phía song tử huynh đệ.

- Phá cho ta!

Song tử huynh đệ không tránh không né, hai người bảo trì khoảng cách liên hệ nhất định, chiến đao chém ra, vô số ánh đao phóng lên trời, hai cây đại thụ cao mấy chục mét này bị chém tan nát, hóa thành mãnh gỗ vụn bay tứ tung.

Sưu sưu...

Thân ảnh hai người như điện, lao ra khỏi bụi mù.

- Ân? Tiểu tử kia đâu?

Chỉ trong nháy mắt, song tử huynh đệ lại không phát hiện thân ảnh của Lâm Tiêu.

- Đại ca, chẳng lẽ tiểu tử này trốn rồi?

Giọng lạnh lùng của Tương Nhị vang lên, ánh mắt cảnh giác bốn phía.

- Không nên chủ quan, ta có dự cảm, tiểu tử này nhất định nấp ở gần đây, tuyệt đối sẽ không dễ dàng rời khỏi.

Ánh mắt Tương Đại tỉnh táo, nhạy cảm cảm giác và nghe ngóng chung quanh.

- Tại đây!

Đột nhiên Tương Đại chém ra một đao, ở phía sau hắn có nguyên lực chấn động..

Phốc phốc!

Bóng dáng sau lưng trực tiếp vỡ vụn, là phân thân Lâm Tiêu.

Rầm Ào Ào!

Cùng lúc đó, phía sau một cây đại thụ gần Tương Nhị, thân hình Lâm Tiêu đột nhiên hiện ra, một đạo hàn quang bộc phát tấn công Tương Nhị.

- Nhị đệ coi chừng.

Tương Đại quát chói tai, thả người nhào tới, sát cơ vô hình bao phủ Lâm Tiêu, trường đao hình bán nguyệt chém thẳng vào hư không, hiện lên xu thế chém giết tất cả những gì ngăn cản.

- Cút ngay!

Tương Nhị cũng quát một tiếng, vận chuyển nguyên lực tới cực hạn, kết hợp nguyên lực khí cơ của đại ca, chém mạnh vào Lâm Tiêu.

Đao mang đáng sợ quét qua hư không, tỏa ra uy lực không gì sánh kịp, một hồi phong bạo nhỏ sinh ra trong hư không, mấy cây đại thụ chung quanh rụng hết lá, thân cây run bần bật.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio