- Đông Phương Hiên Viên, xem ra quận Hiên Dật các ngươi lần này rất chói mắt ah.
Trên đài hội nghị, ngay cả Võ Vương cũng chú ý tới Lâm Tiêu, quay đầu cười nói.
- Võ Vương quá khen, chính thức chói mắt vẫn là tuổi trẻ cự đầu La Thiên Đô bọn hắn, chút thực lực này của hắn trong hàng đệ tử bình thường còn được, ở trước mặt cự đầu trẻ tuổi thì vẫn kém một bậc.
Quận vương Đông Phương Hiên Viên lắc đầu, hắn cũng không phải diệt uy phong mình làm tăng chí khí người khác, mà là dùng ánh mắt của hắn tự nhiên có thể nhìn ra Lâm Tiêu tuy mạnh, nhưng kỳ thật so với cự đầu trẻ tuổi vẫn còn chút chênh lệch, hơn nữa Lâm Tiêu còn trẻ, danh tiếng quá thịnh không phải là chuyện tốt, khó tránh khỏi sẽ đưa tới một ít ánh mắt lòng dạ khó lường.
Ở trong mắt võ giả Hóa Phàm cảnh Lâm Tiêu đã là tồn tại đăng phong tạo cực, nhưng ở trong mắt cường giả Quy Nguyên cảnh, Lâm Tiêu chỉ là một con kiến nhỏ bé mà thôi.
Quận vương Đông Phương Hiên Viên trong nội tâm nói thầm:
- Xem ra sau Phong Vân Bảng đại tái lần này, phải bảo Lâm Tiêu trở về hảo hảo bế quan khổ tu, trước khi trở lên mạnh mẽ hơn không thể danh tiếng quá chói mắt được, cây lớn trong rừng gió vẫn thổi bật rễ ah.
- Lâm Tiêu thắng.
Trước lôi đài số , trọng tài cũng đang khiếp sợ rốt cục tuyên bố kết quả trận đấu.
- Ngươi thắng, bất quá ngươi chờ xem, không bao lâu nữa ta sẽ vượt qua ngươi, một lần nữa đoạt lấy vinh quang thuộc về ta.
Ánh mắt Mạnh Tinh Hồn sắc bén, cắn răng đi xuống lôi đài, trận chiến với Lâm Tiêu đã khiến hắn tỉnh ngộ, thu hồi kiêu ngạo của mình lại, thu ánh mắt cao ngạo từ trên người những cự đầu trẻ tuổi kia về.
Lâm Tiêu hồn nhiên không để ý, trước đây đã từng rất nhiều người nói với hắn những lời này, nhưng chưa từng có ai làm được, nếu như Mạnh Tinh Hồn biết được chuyện này sẽ biết đuổi theo bước chân mình là chuyện vô lực cỡ nào, cuối cùng chỉ có thể nhìn bóng lưng hắn càng ngày càng xa, mà không thể níu kéo được.
Trong quá trình đi xuống lôi đài, ánh mắt Lâm Tiêu lơ đãng liếc tới chỗ Bách Lý Huyền, sát ý của hắn dấu diếm được người khác, nhưng không dấu diếm được hắn thân là người trong cuộc, đối phương thân là Tứ hoàng tử đế quốc Võ Linh, thủ đoạn rất nhiều, Lâm Tiêu không thể không cẩn thận một chút.
Trở lại chỗ tuyển thủ lôi đài số , tuy rằng trận đấu đã chấm dứt, nhưng ánh mắt của mọi người và tiêu điểm vẫn dừng ở trên người Lâm Tiêu, mà ngay cả ánh mắt hai vị trọng tài nhìn Lâm Tiêu cũng đầy thưởng thức, hiển nhiên đối với việc tổ mình có thể xuất hiện một gã thiên tài như vậy cảm thấy rất vui mừng.
Dưới lôi đài tổ , Tuyệt Vô Danh cầm trong tay trường thương màu đen cũng rất hứng thú nhìn Lâm Tiêu, trong ánh mắt có loại cảm giác kích động, chỉ tiếc trận đấu ở tổ đã tiến hành đến mười hai lượt cuối, hai người ở hiệp đấu vòng loại không thể nào có cơ hội gặp nhau được, về phần trong trận đấu sau này có thể gặp nhau không còn phải xem vận khí.
Thời gian trôi qua, đấu vòng loại hiệp của từng tổ cũng dần dần tiến vào khâu cuối.
Tổ , Đoạn Hồng một vòng cuối cùng bất hạnh gặp phải Đoạn Thiên Cừu.
- Ta nhận thua.
Hoàn toàn không lên đài, Đoạn Hồng trực tiếp nhận thua, dù sao hắn đã thắng liền mười lượt, đến vòng tiếp đã là chuyện ván đóng thuyền sự tình, nếu quả thật lên đài đánh một trận với Đoạn Thiên Cừu, dùng quan hệ giữa hai quận mình chưa hẳn có thể bình yên xuống lôi đài được.
Trần Tinh Duệ ở tổ thì là gặp một gã tuyển thủ Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong, nhẹ nhõm chiến thắng, cuối cùng đã lấy được thành tích mười một thắng một bại, duy nhất một lần thua trên tay Trần Diệu Quang.
Tổ , Chu Chỉ cũng vận khí không tệ, gặp một cường giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ, thực lực của gã không tính quá mạnh mẽ, nhẹ nhõm giành được thắng lợi, cũng là mười một thắng một bại.
Ngược lại Đông Phương Nguyệt Mính, vậy mà ở vòng cuối cùng gặp phải Tần Khinh, đưa tới một ít oanh động, cuối cùng lực chú ý đặt trên người Lâm Tiêu cũng bị phân tán qua.
Đao pháp Tần Khinh cực kỳ đáng sợ, nàng có được đao ý tứ phẩm cùng với đao ý băng tuyết thực lực không giống bình thường, không thể khinh thường, đao mang lăng lệ ác liệt huy động, bông tuyết phấp phới, nhao nhao bay lả tả, vô cùng xinh đẹp đồng thời cũng tràn ngập Hàn Băng chi khí, trải rộng sát cơ, khiến cho người phát lạnh.
Chỉ tiếc, nàng gặp phải Đông Phương Nguyệt Mính.
Binh khí của Đông Phương Nguyệt Mính cực kỳ cổ quái, chính là một đôi Nhật Nguyệt song câu, Nhật câu thành viên, Nguyệt câu như loan, tuyển thủ trước kia còn không ai có thể khiến nàng nghiêm túc, ngay cả binh khí cũng chưa từng lấy ra, hiện giờ gặp Tần Khinh mới lần đầu chính thức thấy nàng ra tay.
Nhật Nguyệt song câu nhỏ bén nhanh nhẹn vầng sáng ngàn vạn, trong khi huy sái hào quang lóng lánh, vẻn vẹn chỉ một kích đã đánh vỡ tiến công của Tần Khinh, kích thứ hai nhẹ nhõm bài trừ ý cảnh băng tuyết của đối phương, kích thứ ba đánh nát hộ thể nguyên lực của nàng, khiến nàng bại trận.
Thấy một màn như vậy, khán giả ngoại trừ cảm thán ra, cũng không còn lời nào khác để nói cả.
Một đời trẻ tuổi ổn nhập top chiến đấu với thập đại cự đầu trẻ tuổi cao cấp nhất, trước mắt ngoại trừ Lý Thừa Phong có thể kiên trì hơn mười chiêu dưới tay Hoàng Phủ Chân ra, tuyển thủ còn lại không ai kiên trì quá ba chiêu, tất cả đều nhanh chóng bị thua, có thể thấy chênh lệch giữa một đời trẻ tuổi và cự đầu trẻ tuổi đỉnh tiêm đáng sợ thế nào, phảng phất như một cái hào rộng, khó có thể vượt qua.
Trước mắt xem ra, Lâm Tiêu người duy nhất có thể bài trừ ma chú này, bất quá còn cần trận đấu để nghiệm chứng.
Trận đấu tổ này vừa mới kết thúc, ở tổ lại bạo phát ra tin tức càng thêm kinh thiên.
- Tổ hiệp , , Thiến Mộng Vũ đấu Vương Thái.
Một viên đá tạo lên ngàn tầng sóng, trên toàn bộ khán đài đều triệt để nổ vang, thanh âm kinh hô như biển gầm hủy thiên diệt địa, triệt để lấn át cuộc tranh tài giữa Lâm Tiêu và Mạnh Tinh Hồn trước kia.
Thiến Mộng Vũ, thiên tài Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong quận Vân Long, một trong thập đại cự đầu trẻ tuổi.
Vương Thái, thiên tài Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong quận Định An, cũng là một trong thập đại cự đầu trẻ tuổi.
Trong đấu vòng loại hiệp , tổ là tiểu tổ duy nhất có hai gã cự đầu trẻ tuổi, ngay từ trận đầu mọi người đã nghĩ qua có thể nào gặp phải tình huống lưỡng cường tương ngộ hay không, bất quá theo trận đấu tiến hành, hai người một mực không gặp nhau, loại ý nghĩ này cũng dần phai nhạt, không nghĩ tới ngay khi đấu vòng loại hiệp sắp kết thúc, chỉ còn lại hai cuộc tranh tài cuối cùng vậy mà có kinh hỉ như vậy.
Chiến đấu giữa hai đại cự đầu trẻ tuổi tuyệt đối hấp dẫn hơn chiến đấu giữa một đời trẻ tuổi rất nhiều, trận đấu này chẳng những có thể khiến khán giả thấy một màn chiến đấu đặc sắc, lại có thể lần đầu tiên hiểu rõ được thực lực đáng sợ của cự đầu trẻ tuổi, dù sao chiến đấu lúc trước còn không có bất kỳ một gã võ giả nào có thể bức bách thập đại cự đầu trẻ tuổi phải nghiêm túc cả, một đời trẻ tuổi cũng không thể.