. ()
Người đến là Quận chúa Đông Phương Nguyệt Linh Quy Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong. Trước khi rời khỏi đế đô, Đông Phương Hiên Viên có dự cảm giữa đường gặp chuyện nên kêu Đông Phương Nguyệt Linh âm thầm đi theo, không ngờ thật sự có người ra tay.
Trên lưng Cụ Phong Ưng, Lâm Tiêu cắt đứt tinh thần lực nối với Thương Long Tí, thở phào nhẹ nhõm:
- Phù.
Đông Phương Nguyệt Linh biểu tình trầm trọng lạnh lùng nhìn hai người đối diện. Thực lực của Đông Phương Nguyệt Linh là Quy Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, nếu chỉ có một kẻ địch, dù là cường giả Quy Nguyên cảnh trung kỳ thì Đông Phương Nguyệt Linh nắm chắc có thể ngăn cản. Nhưng phe địch trừ cường giả Quy Nguyên cảnh trung kỳ ra còn một cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ nữa, hai người hợp sức làm Đông Phương Nguyệt Linh thấy áp lực rất lớn. Chút nữa chiến đấu nếu Đông Phương Nguyệt Linh chỉ bị ngăn một thoáng thôi thì đám người Lâm Tiêu sẽ là toàn quân hủy diệt ngay.
Đối phương cũng biết điều này, sợ lần thứ hai xuất hiện biến cố, không chút do dự tấn công.
Nam nhân trung niên thực lực đến Quy Nguyên cảnh trung kỳ lạnh lùng quát:
- Ha ha ha! Nhãi ranh Quy Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong mà cũng dám ra mặt. Cũng tốt, tiên thể giết luôn cả ngươi!
Nam nhân trung niên bay ra tấn công.
Đông Phương Nguyệt Linh hít sâu, vỗ chưởng:
- Muốn giết bọn họ phải hỏi ta đã.
- Ngọc Nữ Phiên Tiên Chưởng!
Ầm ầm xẹ xẹt ầm ầm!
Chân nguyên rực rỡ xẹt qua không trung hợp thành chưởng ảnh màu xanh biếc bao la. Chưởng ảnh lóe qua bao phủ hai người trong dó.
Nam nhân trung niên quát to:
- Quy Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong cũng dám càn rỡ trước mặt ta? Ngươi đi giết đám tiểu tử kia, còn ta sẽ chặn nàng lại!
Nam nhân trung niên giơ tay phải lên, nắm đấm tỏa vầng sáng màu đen đập vào chưởng ảnh xanh đầy trời.
Ầm ầm ầm!
Chưởng ảnh xanh lần lượt biến mất. Đông Phương Nguyệt Linh và nam nhân trung niên thụt lùi trăm, thước, lực lượng ngang nhau.
Nam nhân trung niên kinh ngạc hỏi:
- Ngươi thật sự là Quy Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong? Vì sao có thực lực như vậy? Không tệ.
Biểu tình Đông Phương Nguyệt Linh trầm trọng, trong khi thụt lùi thì vẫn cố gắng vỗ chưởng về phía nam nhân gầy gò Quy Nguyên cảnh sơ kỳ.
Nam nhân trung niên lạnh lùng quát:
- Đối thủ của ngươi là ta!
Nam nhân trung niên lần nữa lao tới Đông Phương Nguyệt Linh.
Đông Phương Nguyệt Mính ở trên Cụ Phong Ưng kinh kêu:
- Nguy rồi, một mình tỷ tỷ không ngăn được hai người bọn họ.
Nam nhân gầy gò Quy Nguyên cảnh sơ kỳ bắt chặt cơ hội, vẻ mặt âm trầm, đôi tay gầy gò vươn ra chộp hướng đám người Lâm Tiêu trên lưng Cụ Phong Ưng. Năm ngón tay như đang bốc cháy, phát ra từng đốm lửa bao phủ Cụ Phong Ưng.
Nam nhân khô gầy cười lạnh lẽo:
- Chết hết đi!
Đông Phương Nguyệt Mính hét to:
- Cùng xông lên!
Đông Phương Nguyệt Mính định tụ tập mọi người đánh trả thì Lâm Tiêu trên Cụ Phong Ưng đột nhiên nhảy ra, sau lưng giương đôi cánh như thực chất. Chiến đao treo bên hông Lâm Tiêu rút khỏi vỏ, đao ý vô tận lục phẩm phóng lên cao bắn ra đao quang chói lòa chém vào hỏa trảo của nam nhân khô gầy.
Nam nhân khô gầy lộ vẻ mặt khinh thường cười to bảo:
- Tiểu tử nhà ngươi muốn ngăn chặn ta? Chết đi!
Hỏa trảo to lớn tỏa ánh sáng càng chói lòa, như hỏa thần vươn vuốt chộp vào Thái Huyền đao Lâm Tiêu chém ra.
Hỏa trảo và Thái Huyền đao va chạm nhau, từng đợt sóng kình nổ tung khuếch tán bốn phía. Hai bên thụt lùi mấy chục thước, lực lượng ngang nhau.
Đám người Đông Phương Nguyệt Mính sợ hãi định tấn công bỗng chốc xoe tròn mắt.
Biểu tình nam nhân khô gầy trầm trọng:
- Ủa? Nửa Bước Quy Nguyên?
Sau đó nam nhân khô gầy khinh thường nói:
- Là ta sơ sẩy. Nửa Bước Quy Nguyên thì sao? Một chiêu giết ngươi!
Chân nguyên bùng nổ, nam nhân khô gầy khua bàn tay, từng đợt ánh lửa ngưng tụ giữa hư không hóa thành một đám lửa to lớn công kích Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu mặt không biểu tình, ánh mắt sắc bén:
- Diệt!
Nửa Bước Quy Nguyên vận chuyển cực hạn, đôi cánh giương ra. Lâm Tiêu như biến thành chiến thần chém ra đòn công kích mạnh nhất.
Trong chiến đao chứa Nửa Bước Quy Nguyên, Lâm Tiêu thêm vào một tia chân nguyên.
Thái Huyền đao rực rỡ tỏa sáng chém mạnh vào ánh lửa. Trong tiếng nổ, Thái Huyền đao chém nát ánh lửa, lực lượng đáng sợ đánh bay nam nhân khô gầy ra xa trăm thước.
Nam nhân khô gầy lộ vẻ khó tin, há mồm phun một búng máu.
Nam nhân khô gầy kinh ngạc kêu lên:
- Sao có thể như vậy? Ngươi là võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong không thể nào mạnh như thế được!
Nam nhân khô gầy biết Lâm Tiêu là số một Phong Vân bảng Đế quốc Võ Linh, nhưng gã cảm thấy đệ nhất Phong Vân bảng đại biểu cho thiên phú, trước khi chưa trưởng thành thì vẫn chỉ là con dê yếu ớt, không chịu nổi một kích của cường giả Quy Nguyên cảnh. Nhưng hôm nay Lâm Tiêu hoàn toàn đảo điên ý nghĩ của nam nhân khô gầy.
Lâm Tiêu lạnh lùng nói:
- Không có gì là không thể. Nếu ngươi muốn giết ta vậy hôm nay đừng mong sống mà rời đi!
Lâm Tiêu bước ra một bước, tinh thần lực đáng sợ hóa thành lốc xoáy ngưng tụ trên chiến đao, khí thế của hắn càng mạnh mẽ hơn. Hai tay Lâm Tiêu giơ cao Thái Huyền đao chém mạnh xuống.
Nam nhân khô gầy kinh hoàng vội chống đỡ, nhưng kết quả không hề thay đổi bị Lâm Tiêu chém một nhát bay xa mấy chục thước, khóe môi lại tràn máu. Lực lượng Lâm Tiêu mạnh mẽ làm nội tâm nam nhân khô gầy rung lên, dáng vẻ của gã vô cùng chật vật.
Đám người Lý Dật Phong trợn mắt há hốc mồm:
- Cái gì? Lâm Tiêu từ khi nào mạnh như vậy?
Không khí căng thẳng đã biến mất, chỉ còn lại giật mình.
Địch thủ là cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, vậy mà đánh nhau với Lâm Tiêu thì liên tục thụt lùi, bị thương hộc máu, trái ngược hẳn với tưởng tượng.
Đông Phương Nguyệt Mính thẫn thờ:
- Nhanh vậy đã vào Nửa Bước Quy Nguyên, chẳng lẽ Thần Nguyên Trì có công hiệu lớn vậy sao?
Lúc đại tái Phong Vân bảng Lâm Tiêu mới đột phá Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, không ngờ hai tháng ngắn ngủi hắn đã chuyển hóa Nửa Bước Quy Nguyên. Đông Phương Nguyệt Mính cũng trong quá trình chuyển hóa nhưng còn kém Nửa Bước Quy Nguyên thành hình một bước.
Tất cả đệ tử Trại huấn luyện thiên tài Quận Hiên Dật tham gia đại tái Phong Vân bảng kinh kêu:
- Lâm Tiêu mạnh thật, đáng sợ quá.
Đám người ngồi trên lưng Cụ Phong Ưng trố mắt líu lưỡi, không dám tin vào mắt mình.
Không chỉ bọn họ giật mình, Đông Phương Nguyệt Linh, nam nhân trung niên đang đánh nhau túi bụi cũng ngây ra như phỗng.
Võ giả Hóa Phàm Cảnh và Quy Nguyên cảnh cách biệt quá xa, tuy chỉ một đẳng cấp nhưng đó chính là khoảng cách một trời một vực. Nửa Bước Quy Nguyên và chân nguyên tuy chỉ kém một bước nhưng giống như cuộc chiến giữa Lâm Tiêu và La Thiên Đô, không thể sánh ngang. Hôm nay Lâm Tiêu biểu hiện phá vỡ thường thức của mọi người.
Nam nhân trung niên rống to:
- Ba La, ngươi còn định giữ sức đến bao giờ? Không giết nổi một võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong nho nhỏ, thì ngươi còn có ích gì? Nếu bị quận vương Tương Thiên Thần biết thì ngươi nên hiểu hậu quả của mình.
Nam nhân khô gầy nổi giận:
- Đáng ghét!
Không chỉ vì mặt mũi võ giả, mà còn mệnh lệnh quận vương Tương Thiên Thần ban ra không thể chống lại.