Võ Đạo Đan Tôn

chương 846: ma khí hải

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Đây là do ma sát khí tạo thành hải dương ah.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Tiêu cau mày.

Trải qua nửa tháng lặn lội đường xa, hắn rốt cục theo cỗ lực lượng triệu hoán thần bí đi tới trước Ma Khí Hải, giờ phút này cảm giác triệu hoán càng thêm mãnh liệt, khiến cho hắn biết được bảo vật gọi mình nằm bên trong hải dương tối đen trước mắt.

Sau thoáng do dự, Lâm Tiêu nắm chặt chiến đao xông vào bên trong Ma Khí Hải.

- Nơi này ma sát khí hình thành thật kỳ quái, tuy thành vụ khí hóa thành hải dương, nhưng trên thực tế lực ăn mòn lại không mạnh, còn kém tầng thứ tư, nhưng lại có tác dụng trở ngại cảm giác cùng tinh thần lực của võ giả.

Đứng bên trong hải dương, tâm tư Lâm Tiêu chuyển động, ma sát khí biến thành hải dương thoạt nhìn thật đáng sợ, kỳ thật còn không bằng tầng thứ tư Chiến trường Ma Uyên, dù sao ma sát khí trên tầng thứ tư dù là Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng phải tử vong, bởi vì bị ma sát khí xâm lấn nổ tan xác mà chết, nếu dùng so sánh, ma sát khí tầng thứ tư phải nhiều hơn tầng thứ ba gấp mười lần.

Mà Ma Khí Hải tuy nhìn đáng sợ, nhưng cũng chỉ nhiều hơn những địa phương khác trong tầng thứ ba gấp hai lần, cũng gây trở ngại với cảm giác cùng tinh thần lực của Lâm Tiêu, khiến sự phân hình của hắn thấp xuống chín thành.

- Đi vào sâu hơn nhìn xem.

Lâm Tiêu đi tới thật nhanh, hắn giật mình phát hiện độ dày ma sát khí đang nhanh chóng tăng lên, sau một nén nhang ma sát khí chung quanh đã nhiều hơn gấp ba, mà cảm giác cùng tinh thần lực bị hạn chế còn tám phần.

- Thật nhiều khí tức ma đầu.

Đồng thời Lâm Tiêu cũng cảm nhận được bên trong Ma Khí Hải có không ít khí tức ma tộc che giấu bên trong, bồi hồi bốn phía, những đôi mắt tà mị đang nhìn hắn chằm chằm.

Lúc này một đạo lưu quang từ tận sâu trong Ma Khí Hải phá không mà đến, bị Lâm Tiêu nháy mắt chộp vào trong tay.

Đó là một bộ hộ giáp màu đỏ hồng, bên trên điêu khắc trận văn huyền ảo, tản mát ra khí tức nóng rực, trên đầu vai hộ giáp còn có một hàng chữ nhỏ “Lưu Hỏa bảo giáp”.

- Là một kiện hạ phẩm nguyên khí bảo giáp.

Lâm Tiêu vui mừng, mới đi vào Ma Khí Hải chưa đầy nửa canh giờ hắn đã cảm nhận được ba cỗ khí tức hạ phẩm nguyên khí, nhưng hai kiện khác cách chỗ của hắn khá xa, hắn cũng không tùy tiện đi qua, duy nhất một kiện nằm gần hắn nhất lại là một hạ phẩm hộ giáp.

Trong cấp bậc nguyên khí, nguyên khí phòng ngự tuyệt đối là sang quý nhất, mà hộ giáp nguyên khí càng giá trị hơn cả Huyền Kim thuẫn, gần như vô giá.

- Trước mặc vào nói sau.

Xóa bỏ khí tức chân nguyên lưu trong hộ giáp, Lâm Tiêu mặc vào bên trong người, lập tức có cảm giác nóng hôi hổi bao quanh thân thể hắn, dán chặt người hắn, Lâm Tiêu khẽ gật đầu.

- Không hổ là hộ thể bảo giáp, tuy chỉ là hạ phẩm nguyên khí nhưng lại giúp chân nguyên phòng ngự của ta gia tăng hai thành.

- Nơi này quá mức cổ quái, phải tìm hiểu rõ ràng rồi lại đến thì tốt hơn.

Cũng không tiếp tục xâm nhập, Lâm Tiêu trầm tư một lát lại xoay người rời đi.

Lâm Tiêu cũng không vì chính mình có được tâm hỏa thì dám xem thường toàn bộ ma tộc, nếu là thượng vị ma tướng bình thường đối với hắn mà nói cũng không là gì, đáng sợ chính là thượng vị ma tướng đứng đầu, hắn đã lĩnh giáo qua trên tầng thứ tư Chiến trường Ma Uyên.

- Nhân loại kia muốn rời khỏi Ma Khí Hải!

Ngay trong nháy mắt Lâm Tiêu xoay người…

Chí ít có mấy đạo ma khí từ bốn phương tám hướng thổi quét về phía Lâm Tiêu.

- Chết, Man Vương Hóa Thân!

Hai đấm tung ra, hư ảnh đáng sợ hiện lên, quét ngang bốn phương tám hướng, bên trong ẩn chứa tâm hỏa thiêu đốt tiêu diệt thân thể ma tướng tấn công.

Một viên ma sát tinh cùng vài viên ma hạch rơi vào trong tay Lâm Tiêu, đại biểu hắn đánh chết một thượng vị ma tướng cùng vài trung vị ma tướng.

- Võ giả nhân loại cường đại!

Những ma tộc còn lại ngừng thế công, đôi mắt khiếp sợ vội vàng lui vào Ma Khí Hải ẩn nấp, mặc kệ cho Lâm Tiêu rời đi.

- Tìm võ giả hỏi thăm một chút tình huống của Ma Khí Hải là thế nào.

Lao ra Ma Khí Hải, Lâm Tiêu dọc theo hải dương tìm kiếm.

- Ân?

Bay hơn ngàn dặm, thân hình Lâm Tiêu khựng lại, cúi đầu nhìn xuống một khe núi bên dưới.

Bên dưới một mảnh khe núi ngoài Ma Khí Hải thậm chí có một thành trấn nho nhỏ, từng ngôi nhà nằm san sát nhau, từ trên nhìn xuống có thể phát hiện càng đi vào trong càng thêm xa hoa, bên trong người tới người đi, là nơi đóng quân của võ giả nhân loại.

- Thú vị, tầng thứ ba Chiến trường Ma Uyên lại có nơi đóng quân của nhân loại sao!

Phiến thành trấn này thật bất đồng, thật nhiều võ giả nhân loại tập hợp đủ làm toàn bộ ma tướng phải tránh lui, nhân loại có thể tiến vào bên trong nghỉ ngơi hoặc tu luyện, thật sự là không kém.

Hạ xuống bên ngoài thành trấn, Lâm Tiêu đi vào, đưa mắt quan sát bốn phía.

Thành trấn chỉ có hai con đường, hình chữ thập, xỏ xuyên qua cả trấn nhỏ, người lui tới không nhiều, hai bên là từng dãy phòng ốc, Lâm Tiêu có thể cảm nhận được từng luồng lực lượng khó hiểu vây quanh, hiển nhiên có không ít võ giả ở lại.

Lâm Tiêu lần đầu tiên đi tới nơi đây, không hiểu rõ quy củ nơi này, lúc hắn đi vào cũng không ai yêu cầu hắn nộp lên nguyên thạch, giống như trong trấn căn bản không hề có quy củ gì.

Nhưng trong lòng Lâm Tiêu rõ ràng, địa phương có người tất nhiêu sẽ có quy tắc, dù sao võ giả vào Chiến trường Ma Uyên đều là từ bên ngoài tới, toàn bộ người tụ tập một chỗ sẽ có xung đột, chỉ là vì hắn chưa biết mà thôi.

- Tìm người hỏi thăm tình huống nơi này.

Lâm Tiêu nhìn lướt qua võ giả đi trên đường, đang chuẩn bị tùy tiện tìm người hỏi một chút, ánh mắt đột nhiên sáng ngời, khóe môi lộ nụ cười đi về hướng một nữ võ giả.

- Là ngươi!

Nữ võ giả nhìn thấy Lâm Tiêu liền biến sắc, chính là ba người mà Lâm Tiêu đã cứu hơn nửa tháng trước, nhưng lần này không thấy trung niên áo xanh cùng người còn lại, chỉ còn một mình nàng.

Thiếu phụ nhìn thấy Lâm Tiêu, ánh mắt thật cảnh giác, hỏi:

- Công tử ngăn cản ta không biết có gì chỉ giáo?

- Không dám chỉ giáo, chỉ muốn hỏi thăm vài vấn đề.

Sắc mặt thiếu phụ thoáng thư giãn, nói:

- Không biết công tử muốn hỏi chuyện gì?

- Ta vừa nhìn thấy một mảnh hải dương ma khí, không biết bên trong có đặc thù gì, còn nữa, sao nơi này còn có một thành trấn của nhân loại?

Lâm Tiêu hỏi thăm.

Thiếu phụ không khỏi ngẩn ra, hiển nhiên không ngờ Lâm Tiêu hỏi chuyện đơn giản này, nhưng nghe câu hỏi nàng cũng biết Lâm Tiêu là lần đầu tiên đi vào Chiến trường Ma Uyên, vì vậy hoàn toàn không biết gì cả.

- Thật là một biến thái, khí tức mới là Quy nguyên cảnh trung kỳ, thực lực lại đáng sợ như thế, hơn nữa hoàn toàn không biết gì về Chiến trường Ma Uyên, không biết là thiên tài đứng đầu của thế lực nào, trưởng bối cùng sư tôn hắn làm sao yên tâm cho hắn đi một mình vào đây.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio