Võ Đạo Đan Tôn

chương 950: thuộc hạ của tứ hoàng tử (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong đầu Lâm Tiêu suy nghĩ nhanh, thả lỏng thần kinh, nói:

- Đương nhiên mấy vị đại nhân rất khỏe, nhưng gần đây bế quan nên không tới.

- Hay mấy vị đại nhân sắp đột phá?

Xích Loan Hỏa Phượng ngây người:

- Hèn gì lần này Sinh Tử Quỳnh Lâu mở ra mà mấy vị đại nhân Sơn mạch Liên Vân không đến, nhưng sinh mệnh chi tinh quan trọng như thế, nếu mấy vị đại nhân không rảnh tại sao không phái yêu vương đại nhân khác đến?

Xích Loan Hỏa Phượng lắc đầu cảm thán rằng:

- Suy nghĩ của các yêu vương đại nhân thật khó hiểu.

Xích Loan Hỏa Phượng liếc trộm Phân thân Toản Địa Giáp, thầm nghĩ:

- Vị huynh đệ giáp vàng này là cửu tinh đỉnh phong vậy mà biết tung tích của mấy vị đại nhân Sơn mạch Liên Vân, vậy chắc có địa vị khá cao trong Sơn mạch Liên Vân. Hơn nữa lực lượng huyết mạch đáng sợ như thế, chắc chắn là hậu đại của vị đại nhân nào đó, cần làm thân mới được.

Yêu Lang Mắt Bạc, Tử Tê Một Sừng liếc nhau, cùng chung suy nghĩ với Xích Loan Hỏa Phượng.

Lâm Tiêu không biết ba yêu thú xem Phân thân Toản Địa Giáp là con ông cháu cha thuộc mạch yêu thú Sơn mạch Liên Vân.

- Ha ha, vị huynh đệ này, gặp mặt tức có duyên. Ta tên Xích Loan, bọn họ là Tử Tê, Ngân Mâu. Nếu mọi người cùng nhau vào Sinh Tử Quỳnh Lâu vì mục đích chung tìm sinh mệnh chi tinh, hay vị huynh đệ này tham gia chung với chúng ta đi? Khi nào có sinh mệnh chi tinh thì chia đều, chịu không?

Lâm Tiêu ngạc nhiên thầm nghĩ:

- Sinh mệnh chi tinh, trong Sinh Tử Quỳnh Lâu thật sự có sinh mệnh chi tinh?

Lâm Tiêu không lộ ra ngoài mặt, truyền âm trả lời:

- Ta tên Kim Giáp, nếu Xích Loạn muội muội đã nhiệt tình mời thì Kim Giáp ta cung kính không bằng tuân mệnh.

- Hì hì.

Xích Loan Hỏa Phượng cười khúc khích, lông chim lửa bừng sáng:

- Kim Giáp ca ca quá khách sáo. Nếu vậy chúng ta xuất phát đi, đây là Hoạt Lực Chi Châu mới lấy được, có một phần cho Kim Giáp ca ca.

Miệng Xích Loan Hỏa Phượng phun ra một viên hạt châu màu xanh to cỡ ngón cái rơi vào tay Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu thầm nghĩ:

- Thứ này quả nhiên là Hoạt Lực Chi Châu.

Lâm Tiêu không khách sáo, cất hạt châu màu xanh đi, dù sao đồ miễn phí, không lấy cũng uổng.

Vù vù vù!

Bốn luồng sáng xé gió bay đi.

Dọc đường Lâm Tiêu vừa bay vừa giao lưu với ba yêu thú, biết được ít tin tức. Xích Loan Hỏa Phượng, Yêu Lang Mắt Bạc, Tử Tê Một Sừng đến từ Tử Vong Chi Sâm. Trong mắt võ giả nhân loại thì Tử Vong Chi Sâm là nơi ngày hủy diệt, thú triều bắt đầu, nên xem nơi đó là đại bản doanh của yêu thú. Yêu thú trong Tử Vong Chi Sâm vô cùng đáng sợ, yêu thú vương giai hoành hành. Đặc biệt tận cùng Tử Vong Chi Sâm là cấm địa mà Vương giả Sinh Tử cảnh nhân loại không thể đặt chân vào.

Xem giọng điệu, thái độ của Xích Loan Hỏa Phượng, Yêu Lang Mắt Bạc, Tử Tê Một Sừng thì Lâm Tiêu đoán Sơn mạch Liên Vân có địa vị rất cao trong yêu tộc, không dưới Tử Vong Chi Sâm, trụ cột một phương.

Lâm Tiêu vừa dùng Phân thân Toản Địa Giáp giao lưu với ba yêu thú Xích Loan Hỏa Phượng, bản tôn Lâm Tiêu bay nhanh vào sâu trong tầng thứ hai nơi phát ra hơi thở sinh mệnh đậm đặc.

Trung tâm tầng thứ hai nhóm Xích Loan Hỏa Phượng và Lâm Tiêu một đường chạy như bay, từ xa có thấy được khí đậm đặc mông lung bốc lên cao hình thành cột dược khí thô to đâm mây, cách xa mấy ngàn dặm vẫn thấy rõ ràng, vô cùng rung động.

Lâm Tiêu lòng máy động:

- Dược khí thật đậm, hay nơi đó có linh dược phẩm cấp cao gì?

Lâm Tiêu bay nhanh hơn.

Vù vù vù!

Mỗi hướng quanh cột dược khí có khá nhiều võ giả bay nhanh hướng trung tâm tầng thứ hai. Phát hiện cảnh tượng kỳ lạ này, đám người tăng tốc lao đến.

Lâm Tiêu tới trước cột dược khí, hắn giương mắt nhìn, mắt xoe tròn. Bên dưới là hồ nước sóng lăn tăn, giữa hồ có một hòn đảo, trên đảo mọc một đống linh dược. Vòng ngoài cùng là một ít linh dược thất giai, bát giai. Vị trí trung tâm có hơn mười linh dược hình dạng kỳ lạ, trung tâm dược khí thông thiên phát ra từ linh dược kỳ lạ này. Các linh dược có hình rồng, như muốn phá không mà đi. Có hình phượng, bay lượn cửu thiên. Có hình nhân sâm, đi tới đi lui trong địa mạch làm người ta hoa mắt.

Lâm Tiêu trợn to suýt rớt tròng mắt, há to mồm:

- Kỳ Mạch quả, Hóa Long Thảo, Cửu Phượng Hoa, Tham Vương vạn năm . . .

Hơn mười gốc linh dược trung tâm hòn đảo toàn là linh dược cửu giai, nếu ở bên ngoài thì một gốc đã xứng là báu vật cực phẩm, giá trị không dưới bất cứ chân nguyên thượng phẩm nào. Càng khiến Lâm Tiêu giật mình hơn là những linh dược này toàn là vị thuốc chính, phụ cần thiết cho Vương Thể đan, trừ sinh mệnh chi tinh ra, không chỉ một loại linh dược. Tâm tình Lâm Tiêu kích động.

Mắt Lâm Tiêu sáng rực:

- Phải ra tay nhanh, nếu không sẽ không có cơ hội nữa.

Xung quanh có nhiều võ giả xé gió bay đến, đều là cường giả đến từ các phương thế lực. Cái gọi là song quyền khó địch lại bốn tay. Chờ bọn họ chạy đến, Lâm Tiêu muốn hái mớ linh dược này sẽ rất khó khăn.

Lâm Tiêu vừa lao nhanh xuống dưới và lòng máy động khống chế Phân thân Toản Địa Giáp dụ Xích Loan Hỏa Phượng, Yêu Lang Mắt Bạc, Tử Tê Một Sừng bay hướng này. Bay một thời gian dài, Phân thân Toản Địa Giáp và bản tôn cách nhau mấy ngàn dặm.

Cột dược khí bắn lên cao đã hấp dẫn nhiều võ giả xung quanh chú ý, bọn họ cũng lao hướng cột sáng.

Lâm Tiêu nhanh hơn bọn họ một bước, hắn vọt tới hòn đảo, liền vung tay. Gió lốc nổi lên, một đống linh dược bị cuốn vào không gian Thương Long Tí.

Lâm Tiêu lo hút linh dược, vừa thu đống linh dược bát giai vừa tới gần hơn mười gốc linh dược cửu giai. Hai tay Lâm Tiêu nhanh như đang đánh đàn, vèo vèo từng luồng sáng vàng xé gió bay đến. Hàng đống linh dược như sóng biển ập vào Thương Long Tí trên tay phải của Lâm Tiêu. Chỉ vài giây Lâm Tiêu đã đến chỗ linh dược cửu giai.

- Thu!

Lâm Tiêu vung tay chộp Hóa Long Thảo cao cỡ một thước.

Hóa Long Thảo như con thanh long sắp xé gió bay đi, ngửa đầu gầm rống. Dược khí đậm đặc ngăn cản bàn tay chân nguyên khổng lồ Lâm Tiêu tung ra.

- Dược khí thật mạnh mẽ, quả nhiên là linh dược cửu giai, thu!

Lâm Tiêu không rảnh cảm thán, hắn gầm rống, vận dụng tinh thần chân nguyên Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đến mức tận cùng. Bàn tay chân nguyên to lớn công phá phòng ngự dược khí hình rồng, Hóa Long Thảo và bùn đất bị bỏ vào không gian Thương Long Tí.

Lâm Tiêu không ngừng tay, hắn chộp hướng gốc Sâm Vương vạn năm bên cạnh. Vèo một tiếng, Sâm Vương vạn năm chui xuống địa mạch muốn né bàn tay Lâm Tiêu. Nhưng Sâm Vương vạn năm nhanh làm sao mau bằng chân nguyên của Lâm Tiêu? Phụt một tiếng, Sâm Vương vạn năm và mảnh đất to cỡ nửa người bị Lâm Tiêu ném vào không gian Thương Long Tí.

Tiếp theo là Cửu Phượng Hoa, Kỳ Mạch quả, Sinh Tử đằng . . . Các gốc linh dược cửu giai bị Lâm Tiêu liên tục bỏ vào trong Thương Long Tí. Thoáng chốc bảy, tám linh dược cửu giai đã bị Lâm Tiêu ném vào không gian Thương Long Tí, hắn tiếp tục hái linh dược cửu giai khác.

Mấy cao thủ đến sau thấy linh dược chính giữa hòn đảo thì mắt tỏa sáng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio