“Ha ha ha, anh Lâm, là ngọn gió nào lại đưa anh đến nơi này của tôi vậy? Thật sự là quý hóa quá, quý hóa quá! Ha ha ha!”
Đứng trước cổng chính của quán bar Sky, một nười đàn ông trung niên để đầu trọc, mặc một bộ áo dài cách tân màu đỏ, hai tay không ngừng xoa xoa vào lại với nhau, trong miệng còn liên tục phát ra từng trận tiếng cười nịnh nọt.
Nếu như không phải biết rõ đối phương là đại ca Hai Long, người đứng đầu của bang Chợ Cá.
Mấy người Võ Hoàng Yến còn thật sự không có nhận ra, đây là một trong số những nhân vật đứng đầu của thế giới ngầm thành phố Tân Hải.
Bất quá, trên mặt của Trần Lâm lúc này hoàn toàn không có biểu tình gì, anh chỉ hơi liếc mắt nhìn qua Hai Long một chút, sau đó liền một đường bước thẳng vào bên trong quán bar.
Thấy thế, mấy người Võ Hoàng Yến cũng vội vàng theo ở phía sau lưng của anh.
Mà lúc này, nụ cười ở trên mặt của Hai Long vẫn chưa hề tắt, ông ta thậm chí còn hơi cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng về phía Trần Lâm.
“Anh Long, người vừa rồi là ai vậy? Làm sao bọn họ có vẻ hách dịch như vậy? Còn không xem anh em chúng ta ra gì?!”
Lúc này, đứng ở bên cạnh của Hai Long là một gã thanh niên vẫn còn rất trẻ, trong lòng có chút khó chịu, lên tiếng hỏi thăm.
Thế nhưng, sắc mặt của Hai Long lúc này lập tức liền đen xuống, còn vung tay lên tát cho đối phương một bạt ta.
“Mẹ nó, anh Lâm là người mà mày có thể hỏi thăm được sao? Cút đi cho tao, lần sau đừng có xuất hiện ở trước mặt của tao nữa! Biến!”
Nói xong, dường như vẫn còn chưa có hả giận, Hai Long lại vung chân lên đạp mạnh, đem gã thanh niên đứng ở bên cạnh đạp bay ra ngoài, té nhào ở trên mặt đất, lăn lộn tới mấy vòng.
Sau đó, ông ta mới lần nữa khôi phục lại tâm tình, đưa tay phủi nhẹ lên trên vạt áo của mình.
Cuối cùng, ông ta mới chậm rãi, đi vào bên trong.
“Ha, anh Lâm, không biết hôm nay anh gọi tôi đến đây là có việc gì? Có cần tôi gọi người đến để phục vụ cho anh hay không?”
Lúc này, trong quán bar ngoài mấy người Trần Lâm thì cũng chỉ có một mình Hai Long đứng ở bên trong.
Nhìn thấy bộ dáng nhiêm túc của mấy người bọn họ, trong lòng của Hai Long có chút nhịn không được, liền lên tiếng đề nghị.
“Ông ngồi xuống đi, tôi có mấy việc cần phải bàn giao với ông, cũng không có tốn bao nhiêu thời gian!”
Vừa nói, Trần Lâm vừa chỉ tay về phía vị trí ghế ngồi ở phía đối diện.
Thấy bộ dáng của Trần Lâm như vậy, trong lòng của Hai Long có chút xoắn xuýt.
Nhưng mà, ông ta lại không dám cãi lại mệnh lệnh của Trần Lâm.
Thế nên, trên mặt của Hai Long lúc này mới lộ ra một nụ cười miễn cưỡng, sau đó liền chậm rãi ngồi xuống.
“Anh Lâm…”
Vừa mới ngồi xuống không có bao lâu, Hai Long lần nữa mở miệng ra nói chuyện.
Nhưng mà, Trần Lâm đã trực tiếp đưa tay lên để ra hiệu cho ông ta ngừng lại.
Sau đó, ánh mắt của anh nhìn về phía Võ Hoàng Yến, vốn vẫn luôn đứng ở ngay bên cạnh.
“Là như thế này, ông chủ của tôi có một số chuyện không thể tự mình ra mặt làm việc được.
Thế nên, ông chủ của tôi muốn để ông ra mặt làm việc giúp cho ông chủ.
Chỉ cần ông có thể hoàn thành được nhiệm vụ mà ông chủ tôi giao phó, ông chủ của tôi sẽ trợ giúp để cho ông leo lên, đứng ở vị trí đầu lĩnh của thế giới ngầm thành phố Tân Hải.
Thậm chí, cho dù là toàn bộ miền bắc, ông chủ của tôi cũng có thể làm được.”
Mới đầu, nghe Võ Hoàng Yến muốn để cho mình trợ giúp Trần Lâm đi làm việc, trong lòng của Hai Long còn có một chút cảm giác khó chịu.
Nhưng khi nghe được Võ Hoàng Yến nói ra, có thể để cho mình leo lên vị trí đứng đầu của thành phố Tân Hải, thậm chí là cao hơn, hai mắt của Hai Long từng thì liền tỏa sáng.
“Thật… thật sao?”
“Tất nhiên là thật rồi, ông chủ của tôi cần thiết phải lừa gạt ông hay sao? Thế nào? Nếu như ông chịu đồng ý, thì ký vào bảng hợp đồng này.
Nếu không, ông chủ của tôi có thể tìm đến người khác.”
Nhìn thấy Trần Lâm vậy mà con chuẩn bị sẵn hợp đồng để đưa ra, mí mắt của Hai Long không khỏi trực nhảy một chút.
Bất quá, lúc này ông ta cũng đã nhìn ra, kỳ thật từ lúc ban đầu mình chẳng qua chỉ là một quân cờ mà Trần Lâm muốn dựng lên, đem khống chế thế giới ngầm ở thành phố Tân Hải mà thôi.
Tất nhiên, cho dù là đã hiểu rõ, ông ta vẫn không cảm thấy thua thiệt.
Thậm chí, lúc đó nếu như ông ta đám lên tiếng từ chối, sợ rằng lúc này cũng đã không có ngồi đây nói chuyện với mấy người bọn họ.
Nhưng mà, lúc này Hai Long vẫn nhịn không được, đưa mắt liếc nhìn nội dung ở trong hơp đồng.
Vừa nhìn thì cảm thấy không sao, nhưng nhìn một hồi, hai mắt của ông ta không khỏi trở nên trừng lớn.
“Cái này… cái này cũng quá mức rồi đi?!”
…
“Đội trưởng, chuyện ở bên này đã giải quyết xong, hiện tại chúng ta phải nên làm gì tiếp theo?”
Rời khỏi quán bar Sky, Võ Hoàng Yến vừa lái xe chở Trần Lâm trở về, vừa có chút lo lắng hỏi thăm.
“Tạm thời không cần phải làm gì.
Mọi việc cứ như vậy đi, tôi còn phải về tổ chức sinh nhật cho con gái tôi… a, cô dừng lại một chút.”
Đang ngồi thả lỏng ở trên ô tô, lúc này Trần Lâm đột nhiên hô khẽ một tiếng, để cho Võ Hoàng Yến có chút giật mình, vội vàng đem thắng xe đạp mạnh.
Kít…
“Đội trưởng, thế nào? Có chuyện gì sao?”
Thấy được bộ dáng của anh gấp gáp như vậy, Võ Hoàng Yến có chút lo lắng, đưa mắt nhìn qua bốn phía xung quanh.
Nhưng trong phạm vi cảm giác của cô, cũng không có bất kỳ đồ vật gì nguy hiểm.
Thế nên, vẻ mặt của cô lúc này không khỏi lộ ra mấy phần cổ quái.
“Không có việc gì, phía trước vừa vặn có một tiệm bánh kem, tôi muốn đi mua bánh kem cho con gái tôi!”
Nói xong, anh cũng không có tiếp tục giải thích, mà trực tiếp đẩy cửa xe bước nhanh xuống, hướng thẳng về phía một chỗ tiệm bánh ở gần đó đi tới.
Thấy được một màn này, Võ Hoàng Yến có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
Bình thường, cô cũng không có nhìn thấy qua bộ dáng của anh gấp gáp như vậy.
Thế nhưng, lúc này cô cũng không có dự định đi theo xuống.
Bởi vì cô biết rõ, nếu như Trần Lâm thật sự cần, thì đã kêu cô theo cùng.
“Dạ, chào anh, không biết anh muốn mua gì?!”
Đi tới trước cửa tiệm bánh kem, vừa nhìn thấy được Trần Lâm từ phía bên ngoài đi vào, nhân viên ở trong tiệm bánh đã rất lịch sự, hướng về phía anh cúi chào.
Lúc này Trần Lâm cũng gật đầu đáp lại, nhưng rất nhanh ánh mắt của anh liền để ý đến một chiếc bánh kem màu hồng, phía trên có in hình của chú mèo Hello Kitty vô cùng xinh đẹp, vội vàng chỉ tay nói ra.
“Giúp tôi đóng hộp lại chiếc bánh này.
Tôi muốn mua bánh để làm sinh nhật cho con gái tôi!”
Thấy Trần Lâm đưa tay chỉ đến, nhân viên cửa hàng chỉ hơi nhìn qua một chút, liền mỉm cười gật đầu, đáp lại.
“Dạ vâng, vậy anh chờ em một chút!”
Dứt lời, nữ nhân viên cửa hàng liền dự định đem chiếc bánh kem lấy ra đóng gói.
Nhưng vào lúc này, một trận âm thanh có phần gấp gáp vang lên.
“A, khoan đã, cửa hàng của mình còn chiếc bánh nào giống hệt như vậy không ạ?! Con gái của tôi cũng thích Hello Kitty!”
Nghe được âm thanh có phần quen thuộc, Trần Lâm không khỏi giật mình, vội vàng xoay người nhìn lại.
Mà lúc này, người phụ nữ ở phía sau lưng của anh cũng trừng to hai mắt, hơi hơi có vẻ khó tin, nhìn về phía anh.
“Anh… anh làm sao lại ở đây?!”
“Cô chẳng phải đang còn ở trong công ty hay sao?”
Sau đó, cả hai đều liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng không nói thêm một lời nào.
Mà lúc này, ánh mắt của nhân viên cửa hàng có chút xoay chuyển, nhìn về phía hai người bọn họ.
“Xin lỗi chị, hiện tại cửa hàng của chúng tôi chỉ còn lại có một mẫu loại bánh kem này.
Nếu như chị không gấp, có thể chờ đợi một chút, chúng tôi sẽ trực tiếp làm thêm cho chị một chiếc bánh khác.”
“Vậy thì không cần, tôi với cô ấy cùng mua một chiếc bánh này! Cô giúp tôi đóng gọi lại đi!”
Lúc này, Trần Lâm rất nhanh liền mở miệng lên tiếng để nói chuyện.
Mà Châu Ngọc Ánh nghe nói như vậy, chỉ hơi nhíu nhíu mày một chút, sau đó cũng không có nói thêm lời nào.
Lúc hai người bọn họ bước ra tiệm bánh, lúc này Châu Ngọc Ánh mới nhịn không được, nói ra.
“Làm sao anh biết được hôm nay là sinh nhật của con gái tôi?!”
Nghe Châu Ngọc Ánh hỏi đến, Trần Lâm không khỏi liếc mắt nhìn sang cô một chút.
Bất quá, anh cũng không có nói thêm lời nào, mà chỉ lẳng lặng trở về lại chỗ ô tô của mình.
“Này, anh còn chưa có trả lời câu hỏi của tôi, làm sao lại đi như vậy rồi?”.
Trong lòng của Châu Ngọc Ánh hơi có chút gấp, vội vàng hô to đuổi theo.
Nhưng khi thấy Võ Hoàng Yến từ bên trong ô tô đi ra ngoài, đem cửa xe mở ra, bước chân của cô không khỏi ngừng lại.
“Đây là?!”.