Vô Địch Dương Oa Oa

chương 4

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Văn phòng xử lý của “Phúc nhĩ ma sa”, bận rộn từ ban ngày đến lúc màn đêm buông xuống.

Những công ty khác trong cùng tòa nhà, đã sớm đều tự tan tầm, chỉ có nhân viên “Phúc nhĩ ma sa”, tất cả đều tự động tăng ca, thẳng đến màn đêm buông xuống mới có thể đem theo cước bộ về nhà.

Lăng Vân đối đãi nhân viên cũng không hà khắc, chính là phi thường nghiêm khắc, trong công ty, không có bất kỳ người nào có thể thoải mái, mỗi người đều là nơm nớp lo sợ, cố gắng làm hết phận sự, mới có thể bảo trụ bát cơm.

Đối với lượng công việc khổng lồ, Oa Oa đã dần dần thích ứng, nàng phụ trách hồ sơ, ước chừng chất đầy hai cái phòng, mỗi lần họp, đều phải lấy tay đẩy xe trang , phí nhiều công sức đưa đến phòng họp.

Có viên chức khác ở đây thì nàng còn có thể nhớ rõ ngụy trang, làm bộ thật sự cố hết sức, cử động như vậy, tổng hội khiến cho nam đồng sự thương hương tiếc ngọc, lập tức bỏ công việc đang làm, vén tay áo lên, giúp nàng chuyển mấy cái hòm lớn tư liệu kia.

Kỳ thật, mấy cái hòm văn kiện này, đối với nàng mà nói chính là chút việc nhỏ, nhưng là các đồng nghiệp nhiệt tâm như vậy, nàng cũng không nên quá kiên trì, chỉ có thể lộ ra cảm kích cười ngọt ngào, nhịn xuống không nhúng tay vào, nhìn bọn họ thở hổn hển đem thùng khiêng đến phòng họp.

Trong phòng hội nghị, có hai nam nhân đang ngồi. Lăng Vân cùng Hướng Cương ngồi ở bên cạnh bàn, đang thảo luận công việc của cửa hàng bán lẻ mới khai mạc ở Đài Loan, cùng với thương vụ bên Anh.

Oa Oa bắt đầu hoài nghi, hai nam nhân này vĩnh viễn cũng không cần nghỉ ngơi.

Ít nhất, từ khi nàng đi làm tới nay, hai nam nhân này liền thủy chung vùi đầu cho công tác, Lăng Vân bận việc quyết sách, mà Hướng Cương bận việc mở rộng nghiệp vụ bên ngoài, phối hợp thiên ý vô phùng, trên hai khuôn mặt tuấn tú kia, chưa bao giờ lộ ra vẻ mỏi mệt.

Lúc Oa Oa mở cửa, đẩy xe tiến vào thì Hướng Cương lập tức đứng dậy.

“Cần ta hỗ trợ sao?” Thái độ của hắn thân thiết mà hiền lành, trên mặt mang theo mỉm cười, đối mỗi người đều ân cần hữu lễ, là một người làm ăn trời sinh.

“Không cần, ta miễn cưỡng rồi cũng sẽ làm được a .” Nàng lễ phép cự tuyệt, không quên thở gấp vài tiếng cho hắn nghe. (Ri: há há há )

Lăng Vân bất động như núi, hai tay vòng ở trước ngực, trong con ngươi đen tràn ngập ý cười, hứng thú nhìn nàng “biểu diễn” .

“Nhìn ra được, ngươi thật sự thực ‘miễn cưỡng ’.” Hắn không dấu vết cường điệu hai chữ cuối cùng.

Oa Oa vụng trộm nắm chặt nắm tay, thừa dịp lấy tư liệu cho hắn thì dùng giày cao gót xinh đẹp, thực dùng sức, thực dùng sức giẫm lên đôi giầy sạch sẽ sáng như tuyết của hắn.

Gót giầy bằng gỗ, thật sâu đâm vào mặt giầy, Lăng Vân chịu khổ hình, phát ra một tiếng đau đớn.

“Dương Tiểu ──”

Hắn dám! ?

Nàng càng dùng sức, còn cố ý đem thể trọng toàn thân, đặt ở gót giầy, quay lưng đưa về phía Hướng Cương, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra biểu tình uy hiếp, lông mày dựng đứng, trừng mắt, nhìn hắn có hay không còn lá gan nói ra chữ “Phì” kia.

Lăng Vân mân lên môi mỏng, giống như muốn khắc chế không kêu thảm thiết, vừa là nuốt xuống tiếng cười sắp cổn xuất ngoài khóe miệng.

Hắn không có chọc giận nàng nữa, chính là chậm rãi đi phía trước xoay người, tới gần bên tai của nàng nói nhỏ.

“Ngươi ‘không cẩn thận’ dẫm lên ta.” Hắn nói rất gần, dựa vào bên tai nàng nói chuyện, hô hấp lười biếng vờn qua tóc của nàng.

Mạch đập của nàng đột nhiên gia tốc, tai phớt qua ngưa ngứa, mang đến ấm nóng khác thường, khoái cảm cấm kỵ nào đó, theo hơi thở nóng rực của hắn, thẩm thấu tiến vào máu của nàng, khiến ngực nàng nóng lên, ngay cả chân tay cũng bắt đầu không nghe lời, trở nên mềm nhũn ──

Oa Oa thở hốc vì kinh ngạc, thùng thùng thùng liền lùi lại ba bước lớn, dùng tốc độ nhanh nhất, rời xa ” phạm vi ảnh hưởng ” của hắn.

Đáng giận, nàng nên muốn trừng phạt hắn, làm cho hắn nếm chút khổ sở mới đúng! Như thế nào tình thế đột nhiên phi biến, ngược lại là nàng bị hắn biến thành chân tay luống cuống?

Nàng bắt đầu hoài nghi, trên người Lăng Vân, có phải hay không mang theo bệnh khuẩn nào đó, bằng không vì sao từ sau khi hắn hôn qua nàng, nàng liền trở nên phá lệ mẫn cảm? Ánh mắt của hắn, giọng điệu của hắn, hoặc là hắn ngẫu nhiên cười yếu ớt, đều đã khiến trái tim nàng nhảy loạn.

Nàng thường xuyên nhớ tới, cảm giác khi hắn hôn nàng, ở trên môi của nàng, như là còn có lưu hương vị của hắn ──

Nha, nàng đang suy nghĩ gì !?

Nụ hôn kia căn bản không có ýnghĩa gì, chỉ có thể coi là là “luyện tập”, nàng phải gắng giữ lòng bình thường, trăm ngàn không thể ngạc nhiên!

Oa Oa một tay đảo ngực, cố gắng bình tĩnh, luôn tự nhủ chính mình, nụ hôn kia chính là quá trình để nàng bước trở thành “Trương phu nhân”, giống như trước khi luyện quyền pháp tốt, đều phải học trung bình tấn.

Vì ngăn lại kiểu nhớ lại làm người ta phiền não này, nàng đi đến xe đẩy, đem văn kiện một chồng một chồng ôm ra , đặt thành núi nhỏ ở trên bàn, quyết tâm chuyên chú làm việc, miễn cho bản thân lại suy nghĩ miên man.

Chính là, quyết tâm của nàng, không đến ba giây đã bị đánh sụp .

Một người nam nhân đẩy cửa phòng họp, bước vào, nàng hồ nghi ngẩng đầu, tò mò là nhân viên nào, cũng giống nàng số khổ, tăng ca đến bây giờ còn chưa đi ──

Là Trương Triệt Nhất!

“Ta tới nói cho các ngươi biết một tiếng, hàng vừa mới lên máy bay.” Hắn không coi ai ra gì đi tới , thô lỗ rớt ra ghế dựa, đặt mông ngồi vào. Ánh mắt của hắn hung ác, khuôn mặt ngăm đen tràn đầy râu ria, xem ra mãnh liệt lỗ mãng, giống phạm nhân mới từ trong ngục giam trốn tới.

Hướng Cương gật đầu, suy tư.

“Tân dẫy gia cụ, có thể tiến vào lượng sinh sao?” Không ít người mua tin tức linh thông, biết “Phúc nhĩ ma sa” ở Đài Loan thiết lập cửa hàng bán lẻ, đều tìm tới cửa, đơn đặt hàng giống như tuyết bay tới.

“Có thể.” Trương Triệt Nhất một hồi đáp đơn giản chặn chỗ hiểm yếu.

“Dương tiểu thư, thỉnh đem đơn đặt hàng lấy tới.” Hướng Cương ra thanh âm, muốn xác nhận lượng đặt hàng cùng mọi chi tiết cặn kẽ khác. Chính là, hắn đợi nửa ngày, vẫn không thấy nàng có bất kỳ động tác nào.

Hắn kinh ngạc ngẩng đầu, lại thấy tiểu mỹ nhân kia, như là bị đông cứng, hai mắt đăm đăm, môi hé mở đứng bên cạnh bàn, cả người cũng không nhúc nhích.

“Ngươi có khỏe không?”

Không phản ứng.

“Dương tiểu thư?”

Vẫn là không phản ứng.

Tầm mắt nhiệt tình, rốt cục khiến cho Trương Triệt Nhất chú ý.

“Ngươi xem cái gì?” Hắn ninh mày rậm, khẩu khí câu hỏi cùng bình thường giống nhau thô lỗ.

A, hắn nói với nàng rồi!

Oa Oa thở hốc vì kinh ngạc, hai má nháy mắt hồng đến giống quả đào chín mọng, nàng không địch lại tầm mắt lợi hại kia, vội vàng lấy tay che khuất khuôn mặt nhỏ nhắn, vô hạn thẹn thùng chạy ra bên ngoài.

“Nàng sợ chạy?” Hướng Cương nhíu mày, nhìn kiều nhỏ bóng dáng biến mất phía sau cửa, hoài nghi nàng nhát gan sợ đối mặt Trương Triệt Nhất, cho nên trốn đi bên ngoài trộm khóc.

Lăng Vân ngồi ở một bên, bí hiểm cười.

“Không phải.” Hắn thản nhiên nói, nhìn kỹ cánh cửa kia, một ngón tay thon dài, không một chút ở trên bàn khinh xao.

Ba phần bốn mươi hai giây sau, cửa lại lần nữa bị đẩy ra, Oa Oa nhẹ nhàng mạn diệu đi tới , bộ pháp tao nhã kia, cùng lúc trước khi rời đi cuống quít hoàn toàn bất đồng.

Của nàng giả dạng cũng bất đồng rồi!

Trong thời gian ngắn ngủn đó, nàng giống như làm ảo thuật, từ nhân viên nữ tiêu trí, biến thân làm tiểu mèo hoang gợi cảm, hai mắt tròn quyến rũ động lòng người, trang phục công sở vừa người, cũng đổi thành váy hở vai, lộ ra hai bờ vai rất tròn, bó sát quanh eo mềm mại, trên mắt cá chân mảnh khảnh, còn đeo vòng bạc mê người .

Hoàn hảo các nhân viên khác, cũng đã tan tầm rời đi, nếu không nếu thấy nàng nóng bỏng xinh đẹp thế này, khẳng định phải truy ở sau lưng nàng, mãnh liệt phun máu mũi.

Con ngươi đen phía sau kính mắt viền vàng, thực thong thả, thực thong thả , đem ” trang bị chiến đấu ” mới tinh này của nàng, cẩn thận đánh giá một lần.

Ánh mắt u ám, cuối cùng dừng ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn.

Tốt, tiểu nữ nhân này cũng quá thiên vị đi, tăng ca cùng hắn thì đều không trang điểm, nhiều lắm là thoa chút son môi. Đợi cho Trương Triệt Nhất vừa xuất hiện, nàng liền thái độ phi biến, phấn lót, son môi, mắt cùng gò má vân vân, tất cả đều trang điểm không tỳ vết, không bỏ sót.

Ở trong cái nhìn soi mói của các nam nhân, Oa Oa nhẹ nhàng tiêu sái bước lên, dùng biểu tình ngượng ngùng, cùng với ánh mắt như si như say, nhìn kỹ Trương Triệt Nhất.

“Trương tiên sinh, ngủ ngon.” Kiều ngọt thanh âm, trở nên thực thẹn thùng.”Muốn uống cà phê sao?” ‘ Hay là muốn ta?’ nàng ở trong lòng yên lặng bổ sung một câu, nhưng không có gan nói ra khỏi miệng.

Con ngươi đen lạnh như băng nhìn nàng.

“Mocha hay Cappuccino?” Nàng tiếp tục truy vấn, so với người bán hàng ở tiệm cà phê càng ân cần.

“Máy pha cà phê trong công ty, có thể nhiều loại đa dạng như vậy a.” Lăng Vân ánh mắt cùng thanh âm ngậm lấy ý cười, ngón tay thon dài khinh xao mặt bàn.

“Dưới lầu có tiệm cà phê hai tư giờ, ta sẽ xuống giúp Trương tiên sinh đi mua.” Nàng cường điệu mãnh liệt gật đầu. “Ta đáp thang máy xuống lầu, không hao phí bao nhiêu thời gian !”

Hướng Cương ngồi một bên, cuối cùng nhìn ra, cô gái đẹp trước mắt này, là đang yêu, Oa Oa đúng đúng là đối với Trương Triệt Nhất nhất tình hữu chung (Ri: nhất tình hữu chung – yêu chung thủy) Nàng lúc trước luôn hỏi, do thám muốn biết hành tung Trương Triệt Nhất, không phải muốn tránh né, mà là vì truy đuổi.

Chỉ tiếc, hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình, Trương Triệt Nhất với tiểu mỹ nhân này, tựa hồ là thiếu hứng thú. “Trang phục lộng lẫy” của nàng cùng với cử chỉ nhiệt tình, đều không có được đáp lại, hắn vẫn là khốc, căn bản mặc kệ không hỏi nàng.

Bên trong phòng họp không khí có chút xấu hổ, Lăng Vân hợp thời mở miệng, giải trừ quẫn cảnh của nàng.

“Hắn thích uống là cà phê Lam Sơn.”

“Nha, hảo, không thành vấn đề!” Oa Oa gật đầu như bằm tỏi, còn giơ lên môi đỏ mọng, cho hắn một cái tươi cười cảm kích.

Xem ở hành động thức thời như thế của Lăng Vân, nàng âm thầm quyết định, lần sau nếu là hắn nói lỡ lời, hoặc là làm cái gì đáng giận, nàng nhất định sẽ nể “biểu hiện hài lòng” này, nhịn xuống không đánh hắn.

Lăng Vân cười nhẹ nhàng, thản nhiên nhận cảm kích của nàng. Hắn thoáng chớp mắt, che lấp con ngươi đen, cố ý xem nhẹ ánh mắt quái dị hai vị bạn tốt quăng đến.

“Muốn thêm mấy viên đường ?” Nàng tiếp tục thu thập tình báo, cảm thấy “quân sư” này coi như có lương tâm, hiểu được hợp thời vươn tay trợ giúp.

“Không cần.” Lăng Vân rất nhiệt tâm trả lời thay.

“Cần sữa đặc không ?”

“Không cần.”

Ừ, nguyên lai, Trương Triệt Nhất thích uống, lại là cà phê đen đắng sao? Nha, quả nhiên là chính nhân quân tử a!

“Để ta đây xuống lầu đi mua.” Nhận được đáp án, Oa Oa lập tức đứng dậy, hướng gót giày ra bên ngoài, căn bản đã quên chưa hỏi lão bản cùng quản lí, có phải hay không cũng cần phục vụ.

Kiều nhỏ thân mình lao ra phòng họp, thẳng đến tiệm cà phê dưới lầu, vì người trong lòng đi mua cà phê, ba nam nhân nhìn kỹ lấy bóng lưng nàng rời đi, bên trong có một trận trầm mặc ngắn ngủi. Sau một hồi lâu, Trương Triệt Nhất quay qua, mặt không chút thay đổi nhìn Lăng Vân.

“Ta không uống cà phê.”

Chỉ cần là người cùng hắn hơi có giao tình, cũng biết hắn uống trà đặc.

“Ta biết.” Lăng Vân dường như không có việc gì mỉm cười.”Đó là ta muốn uống .”

Mười giờ đêm, trong quán cà phê vẫn là kín người hết chỗ.

Oa Oa tựa vào quầy, lo lắng đợi nhân viên cửa hàng pha xong cà phê, rót vào trong cốc, thật cẩn thận giao cho nàng. Nàng nhận cà phê, lấy tay sờ, lúc này mới phát hiện, chính mình khi xuống lầu xông quá nhanh, mà ngay cả ví tiền đều đã quên mang.

Hoàn hảo các nhân viên”Phúc nhĩ ma sa”, thường xuyên thăm tiệm cà phê này, đều xem như quen mặt rồi, nhân viên cửa hàng thân thiết đề nghị nàng trước tiên đem cà phê trở về, lần tới trả tiền.

Oa Oa cười ngọt ngào nói lời cảm tạ, bưng lấy cà phê xoay người, vừa đi tới trước cửa tròn của tiệm cà phê, liền nhìn đến mấy nam nhân đi vào thang máy.

“A, đừng đóng, đợi ta với a! Đừng ──” nàng vội vàng kêu, lao ra khỏi tiệm cà phê, nhưng vẫn chậm một bước, mấy người kia không nghe thấy thỉnh cầu của nàng, cửa thang máy tự đóng, trên đèn biểu hiện con số một đường hướng lên trên.

Đáng giận!

Oa Oa khẽ nguyền rủa một tiếng, không nghĩ lãng phí thời gian chờ đợi, xoay người đi hướng thang lầu, dùng tốc độ nhanh nhất, một hơi xông đi lên, thẳng đến văn phòng “Phúc nhĩ ma sa” ở tầng trệt.

Nàng thể lực siêu quần, chạy mấy tầng thang lầu, đối với nàng mà nói chỉ có thể coi là là làm nóng người, thậm chí không hơn vận động. Chỉ trong một thời gian ngắn, nàng đã chạy lên lầu , chẳng những mặt không đỏ, hơi thở không gấp, chén cà phê trong tay cũng không tràn ra nửa giọt.

Chính là, khi nàng tâm tình khoái trá đẩy cửa ra, không ngờ phát hiện, nguyên bản trong văn phòng xử lý trống rỗng, xuất hiện năm vị khách không mời mà đến.

Bản năng bẩm sinh, khiến nàng lập tức cảnh giác, đoán ra có sự kỳ quái. Nàng nheo mắt, cẩn thận quan sát, phát hiện những người này thần thái đều có chút không thích hợp, đặc biệt chính là, trời rất nóng còn mặc áo khoác, cánh tay trái cử động thì động tác có chút mất tự nhiên, tại trên lưng phía bên phải hiển nhiên có thương tích.

Xem ra, mấy người này cũng không lương thiện!

Năm hắc y nhân kia, vừa nghe đến thanh âm cửa mở, vẻ mặt đều có chút khẩn trương, tay phải lập tức cầm thương ở dưới áo khoác. Nhưng là, đợi cho bọn họ chăm chú nhìn lên, mới phát hiện đi tới, chỉ là một tiểu nữ nhân nũng nịu, năm người trên mặt khẩn trương thở phì phò biến mất, thay vào đó là hảo ý không nghi ngờ nhe răng cười.

“Thật không nghĩ tới, công tác buồn muốn chết này, cũng sẽ có hoạt động hứng thú.” Trong đó một người nhanh nhìn chòng chọc Oa Oa, tầm mắt rõ ràng giống như muốn xuyên thấu quần áo, nhìn trộm dáng người mạn diệu của nàng.

“Đi khóa cửa lại, miễn cho lại có người xông tới.” Một người khác dặn dò, có vẻ bình tĩnh.”Chính sự quan trọng hơn. Trước tiên đem nữ nhân này trói lại, chúng ta đi vào bắt họ Lăng kia.”

Oa Oa mở to mắt, vẻ mặt bất khả tư nghị.

Ông trời, nàng thế nhưng gặp người xấu !?

Ai a, vận khí thật sự quá tệ ──

Ách, bất quá, vận khí không xong không phải là nàng, mà là mấy tên ngu ngốc không biết mở to mắt này, chỉ cần nàng lộn mèo một cái, lập tức là có thể giải quyết xong hai người đằng trước; sau đó, nàng có thể vung quyền, trước đánh gãy cằm gã bên trái, bổ khuyết thêm một cước, khoái công ngực của tên đứng bên phải ──

Oa Oa bận bịu định ra chiến lược, lo lắng giải quyết mấy tên không thức thời này như thế nào, đôi mắt trong trẻo chuyển a chuyển, quan sát hoàn cảnh bốn phía. Chính là, khi nàng chuyển tầm mắt, ngọn đèn trong phòng hội nghị lộ ra thì thân mình đang vận sức chờ phát động lại mềm nhũn ra.

A, không nên không nên, Trương Triệt Nhất nhất còn đang ở trong phòng hội nghị, nàng phải khắc chế bản tính dũng mãnh, nhẫn nhịn không đem những người này đạp đi, chế tạo cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân mới được!

Chủ ý trước, Oa Oa dựa sát ở trên vách tường, cố gắng bày ra biểu tình tuyệt đại mỹ nữ bị đùa giỡn sợ hãi lại điềm đạm đáng yêu phim trong truyền hình.

“Cứu mạng a!” Nàng cao giọng kêu to, trông mong nhìn cửa phòng họp.”Làm ơn , người mau tới a, cứu mạng a!”

Năm hắc y nhân kia, thế nhưng cũng không sợ nàng kêu cứu, ngược lại cười lạnh vài tiếng, lập tức tản ra, một tên kèm ở hai bên Oa Oa, còn lại là đến chắn trước cửa, chuẩn bị trong thời gian ngắn nhất, hoàn thành yêu cầu của cố chủ, bắt cóc lão bản của “Phúc nhĩ ma sa” .

Cửa phòng họp, đang lúc mọi người nhìn soi mói mở ra, bóng lưng cao lớn đưa về nguồn sáng, xem ra phá lệ khổng lồ, có loại áp lực sâu không lường được, chiếm lấy ngực mỗi người, bao gồm cả Oa Oa, nháy mắt đều bị kinh sợ.

Con ngươi đen u ám , lóe sáng có chút dị thường, tầm mắt lợi hại đầu tiên là tại khuôn mặt nhỏ nhắn đang tràn ngập chờ mong kia quét một vòng, xác định nàng không việc gì, ngược lại có vẻ hưng trí bừng bừng thì lệ khí tiềm tàng ở trong con ngươi đen đích mới lặng yên tán đi.

“Vài vị đêm khuya tới chơi, là có cái gì chỉ giáo?” Thuần hậu thanh âm ôn nhu vang lên, Oa Oa thẳng đến phía sau mới phát hiện, người nàng kêu cứu Trương Triệt Nhất không có tới, trước hết nghe tiếng tới rồi , ngược lại là Lăng Vân.

“Chính là nhận ủy thác của người, muốn mời ngươi, tạm thời nghỉ ngơi một thời gian.” Gã đi đầu âm trầm nói, xốc lên áo khoác, lộ ra thương ở bên hông, muốn Lăng Vân ngoan ngoãn hợp tác.

“Xem ra, có người không muốn ngươi quay về Anh.” Hướng Cương cũng đi ra, đối mấy người áo đen kia chau mày, lập tức đoán ra, sự tình cùng Cáp Lạc Tư bách hóa đặc giương thoát không được quan hệ.

Đây thật là biện pháp cái rút củi dưới đáy nồi, một khi thiếu sự chỉ huy người quyết định cuối cùng ở Luân Đôn tọa trấn, công tác chuẩn bị sẽ bị trì hoãn. Đến lúc đó, chỉ cần có người thừa cơ tạo áp lực, cơ hội khẳng định phải rơi xuống trên đầu nhà máy hiệu buôn khác.

Chuyện trên thương trường, Oa Oa cũng không tâm tư để ý tới, nàng trừng mắt, cố gắng nhìn phía sau Lăng Vân, chờ mong có thể thấy bóng dáng cao lớn uy mãnh kia.

“Nha, Trương tiên sinh, cứu mạng a, ta rất sợ hãi a!” Nàng tuyển định đối tượng, cố gắng cầu cứu, còn kiễng mũi chân, tham đầu tham não trong phòng hội nghị mãnh liệt xem.

Lăng Vân dựa ở trên khung cửa, vẫn là nhất phái thành thạo thoải mái bộ dáng.

“Đừng xem, Trương Triệt Nhất vừa đã đi rồi.”

“Đi rồi?” Nàng đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo uể oải tay chân như nhũn ra, sau đó lại bắt đầu hổn hển mãnh liệt dậm chân. “Làm sao ngươi không ngăn cản hắn?” Hắn là khi nào thì rời đi ? Lúc nàng đi mua sao?

“Hắn có công tác phải làm. Mặt khác, lượng ‘luyện tập’ của ngươi cũng không đủ.” Lăng Vân ý vị thâm trường nói, nhẹ giọng, không tiếng động nhắc nhở nàng, con ngươi đen lóe sáng như hai ngọn lửa.

Hướng Cương vặn kỳ truy vấn.

“Chuẩn bị cái gì?”

“Không có gì không có gì!” Mặt oa Oa Oa đỏ bừng, dùng sức lắc đầu, chỉ sợ Lăng Vân hội tiết lộ nội dung”luyện tập”. Nàng hung ba ba trừng mắt liếc hắn một cái, hoài nghi gối thêu hoa này, lá gan lớn như vậy, cư nhiên dám trước mặt người khác nhắc tới ── nhắc tới ── nhắc tới nụ hôn kia ──

Hắc y nhân chờ ở một bên, hiển nhiên đối với bọn họ rất không có hứng thú.

“Xe chờ ở dưới lầu, thỉnh Lăng tiên sinh đừng làm khó dễ chúng ta, ngoan ngoãn đi theo chúng ta.” Đi đầu chính là cái tên lộ ra biểu tình không kiên nhẫn.

“Đúng vậy a, mau đem công tác làm xong, ta sẽ tìm địa phương, cùng tiểu mỹ nhân này tâm sự.” Một hắc y nhân khác nước miếng mặt cười dâm đãng, còn động tay đông chân sờ lên eo nàng, thậm chí sáp đến, vọng tưởng âu yếm.

Uể oải cùng tức giận, ở trong đầu nàng tán loạn, nàng đang lo không có chỗ có thể phát tiết, tên ngu ngốc không biết sống chết này, vừa vặn đưa chính mình tới cửa tìm chết!

Oa Oa nheo nhi, bất động thanh sắc nâng lên tay nhỏ bé, thuận thế đem cà phê dội ra ngoài.

Chất lỏng nóng hầm hập trên không trung vẽ một đường cong, chuẩn xác rơi ở trên “bia vật”, xối lên mặt đối phương, người nọ bị bỏng oa oa kêu to, cổ lập tức trở nên đỏ rừng rực, cũng không biết là bị nóng đỏ, hay là bởi vì tức giận mà khí hồng .

Hắn không nghĩ tới tiểu nữ nhân này dám phản kháng, tức giận đến cơ hồ phát điên, dữ tợn muốn tới bắt nàng.”Gái điếm thúi, ta đánh ngươi!”

Oa Oa hừ một tiếng, một bước xoay người, nhắm bụng của hắn, hung hăng đá xuống.

Phanh!

Một tiếng thật lớn của vang lên, cái tên xui xẻo kia kêu lên thảm thiết, lập tức bay về phía sau, thật mạnh đánh lên vách tường, ngũ quan vặn vẹo ở trên vách tường thiếp đều, lại chậm rãi, chậm rãi trượt xuống.

Kẻ bắt cóc một giây trước còn dữ tợn hung ác, đảo mắt ngây ngất đê mê, chỉ có thể ngồi phịch ở xuống đất, giống con gián chết run rẩy, còn rên rỉ không muốn chết.

“Về sau giữ miệng cho sạch.” Oa Oa cảnh cáo, phát hiện trên chân có điều, cúi đầu ngắm, đột nhiên hoa dung thất sắc. “A, giày của ta!” Nàng vội vàng cởi giày cao gót, nhìn gót giầy gãy rên rỉ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ảo não.

“Chỉ cần ngươi thay ta thu thập những người này, tổn thất đôi giầy, liền ghi vào tiền của công ty.” Lăng Vân đưa ra đề nghị, vẫn là bộ dáng tựa tiếu phi tiếu, những hắc y nhân này xuất hiện, tựa hồ đối với hắn không tạo thành uy hiếp, trong mắt của hắn có cảnh giới, nhưng không có khẩn trương.

Bất quá, đề nghị này hiển nhiên làm cho nhóm hắc y nhân rất không vui mừng.

“Mẹ nó, khinh người!” Tên đi đầu quát, cho rằng Lăng Vân ô nhục bọn họ. Hắn rút thương bên hông, chỉ hướng Lăng Vân, còn muốn trói đầu dê béo này đi đổi tiền.

“Đứng lại!”

Một tiếng quát, rất gần sau tai hắn.

Hắn nhìn lại, rõ ràng phát hiện Oa Oa nguyên bản cách xa mấy mét, thế nhưng nháy mắt tới gần, một bàn tay nhỏ thậm chí đã đặt trên hắn, nhất thời sợ tới mức hồn phi phách tán.

Tiếp theo nháy mắt, hắn đã bị đánh bay đi, thương còn ở lại trên tay Oa Oa.

Nữ nhân này xem xinh đẹp như vậy, giống pho tượng búp bê, bộ dáng mềm mại, như là gió lớn một ít, cũng sẽ bị thổi lên trời. Hắn nằm mơ đều nghĩ không đến, nàng lại luyện công phu, thân thủ cùng thể năng đều tốt đến dọa người, so với bọn hắn kiếm ăn nhờ đao còn lợi hại hơn.

Còn lại ba tên ngắm liếc mắt một cái, chần chờ một chút, vẫn là đánh không lại, chỉ có thể cứng rắn da đầu hướng Lăng Vân đánh tới.

Oa Oa lấy một tay trảo, đem Lăng Vân kéo ra phía sau, xác định hắn an toàn, lại huy động liên tục mấy quyền, rầm rầm rầm phanh đem mấy người kia đánh gục.

Thân hình cao lớn thuận thế dính lên lưng của nàng, nhiệt năng nam tính da thịt, ngăn cách mấy lớp vải, kề sát trên thân thể của nàng, hai bàn tay còn làm càn đặt tại eo của nàng, hơi thở nam tính xa lạ lại quen thuộc, đem nàng bao phủ ở trong đó.

“A, tránh ra, đừng vướng chân vướng tay!” Nàng không tự nhiên né tránh, lại đá không ra cái ôm của hắn, cánh tay vờn quanh ở bên hông, nhuyễn giống như bông vải, nhận giống như cương, dùng là lực đạo vừa đúng, không có làm đau nàng, nhưng cũng khiến nàng không thể giãy.

Hai người kia lại bò dậy, nàng không rảnh nghĩ nhiều, vẫy tay đánh ra hai quyền.

“Ta không dám rời ngươi.” Lăng Vân dính lấy nàng, chẳng những cự tuyệt tách ra, ngược lại nhanh cuốn lấy càng chặt, dùng nhiệt độ cơ thể ủi nóng da thịt nhuyễn nộn của nàng.

Nàng trợn mắt một cái.

“Được rồi, ta biết ta biết, ngươi sợ đau, đúng không?”

Nguyên lai, lực đạo khiến nàng không thoát khỏi được, nguyên lai là do bản năng cầu sinh của hắn? Ai, người này cũng quá không có can đảm đi chứ?

Bất quá, mặc dù đồng “kẹo da trâu” lớn như vậy, hành động hạn chế, nhưng là nàng thân thủ rất cao, đối phó mấy tên công phu mèo ba chân này, chỉ bằng hai tay là dư dả rồi, căn bản không cần dùng đến công phu hạ bàn.

Chợt nghe đến tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng va chạm bên tai không dứt, ngắn ngủn trong vòng phút, có hai vị đã không chịu nổi trọng kích, run run ngã xuống giả chết, miễn cho tiếp tục bị đánh.

“Chỉ còn lại ngươi.” Nàng nhéo cổ áo tên quỷ xui xẻo cuối cùng, chuẩn bị thưởng hắn một quyền, muốn chấm dứt trận đánh nhau đêm nay.

“Đủ, dừng tay đi!”

Lăng Vân đột nhiên mở miệng, vươn ngón tay thô ráp, phác thảo một vòng vén sợi tóc rủ xuống ở trên trán nàng, vì đánh nhau mà tán loạn, thái độ nhàn nhã, cùng tình hình bốn phía khắp nơi kêu rên, đã hình thành mãnh liệt rất đúng so với.

“Như thế nào, ngươi còn tật xấu gì? Nhìn đến máu thì sợ a?” Oa Oa trước vuốt ve tay hắn, lại vù một hơi, thổi mở mắt tiền cái kia túm phát.

“Chỉ cần không phải máu của ta, ta sẽ không sợ.”

Hắn chậm rãi trả lời, nhận thấy được thân thể của nàng tin cậy dựa sát hắn, biết nàng sớm rèn luyện ra bản năng phản ứng, chỉ cần người bên ngoài vừa đụng, sẽ động thủ đánh người, rốt cục đối với hắn liền đầu hàng, dần dần nhận đụng chạm của hắn.

Thân thể của nàng, so với ý thức của nàng, đã sớm tiếp nạp hắn.

Lăng Vân không tiếng động cười yếu ớt, may mắn nàng chưa có quay đầu lại. Nếu không, nếu để cho nàng nhìn thấy biểu tình của hắn lúc này, cho dù nàng trì độn, cũng sẽ hoàn toàn tỉnh ngộ, biết hắn kề sát nàng, cũng không phải bởi vì rất sợ chết, mà là tham luyến thân thể mềm mại của nàng, muốn thừa dịp cơ hội khó được này, nếm thử chút đậu hủ ──

Oa Oa đang bề bộn trợn mắt nhìn kẻ bắt cóc, căn bản không nghĩ muốn quay đầu.

“Nếu không sợ, làm chi còn ngăn trở ta?” Nàng tức giận hỏi.

“Ta chỉ là muốn mời ngươi thủ hạ lưu tình, tránh gây ra án mạng, truyền đi đối với thanh danh của công ty bất lợi.” Hắn giứ lại bàn tay đang ra quyền, liễm ở nàng khí bừng bừng phấn chấn đấu.”Nói đi nói lại, tổng yếu thanh tỉnh một chút , mới mau chóng truy ra, là ai ở phía sau giở trò quỷ.”

Góc truyền đến tiếng vỗ tay, Hướng Cương kìm lòng không đậu vỗ tay, trong mắt tràn ngập khâm phục.

“Thật sự là rất phấn khích rồi, xem ra, công ty không cần thuê vệ sĩ .” Hắn kinh ngạc, cũng không khác gì những hắc y nhân kia. Thân thủ Oa Oa làm cho hắn mở rộng tầm mắt, từ đầu tới đuôi chỉ có thể ở một bên xem cuộc chiến, trơ mắt nhìn nàng đại hiển thần uy, căn bản không cần ra tay.

“Quản lí, trước mặt Trương Triệt Nhất, xin ngươi đặc biệt giữ bí mật.” Nàng không quên lên tiếng dặn dò.

“Ta sẽ .” Hướng Cương cúi đầu, nhìn mấy tên đang hấp hối, hoài nghi mình nếu dám can đảm cự tuyệt, kết cục sẽ cùng những người đó giống nhau.

“Cảm tạ.” Oa Oa cất giọng nói, quay đầu trừng mắt nhìn Lăng Vân liếc mắt một cái.”Uy , không có việc gì rồi, ngươi cũng có thể nới lỏng tay đi? Ta nhưng còn muốn câu hỏi, không thời gian với ngươi dính cùng nhau sưởi ấm.” Nàng theo bốn ca ca, học được không ít ” phương pháp đặc thù ” , tuyệt đối có thể làm cho những người này ngoan ngoãn nói thực.

Tìm “Phúc nhĩ ma sa” phiền toái, chính là tìm Trương Triệt Nhất phiền toái, nàng chuẩn bị bắt được cái kia phía sau màn độc thủ, lại thi triển công phu, đem đối phương cũng sửa chữa kim quang lòe lòe.

Lăng Vân mỉm cười lấy, bàn tay dày rộng nhẹ lướt qua eo của nàng, thân hình cao lớn từng bước, mới rời đi bên cạnh nàng, không cùng nàng gắt gao gắn bó thêm nữa.

Không biết có phải hay không là bởi vì thiếp chặt cũng quá lâu, mất đi nhiệt độ cơ thể của hắn, làm cho đầu vai Oa Oa run lên, đột nhiên cảm thấy có chút lạnh.

Nàng hồ nghi chau lông mày, quyết định quy tội quần áo quá mức mỏng, hoặc là lãnh khí quá mạnh mẽ, mới khiến cho nàng theo bản năng tìm kiếm chỗ ấm. Có như vậy trong nháy mắt, nàng còn muốn vươn tay, đem hắn kéo trở về, ôn lại cảm giác thoải mái ấm áp lúc hắn ôm vuốt ve nàng ──

Đám bắt cóc rên rỉ, gọi thần trí Oa Oa trở về, nàng rõ ràng phát hiện, bản thân thế nhưng thật sự đã muốn vươn tay, đầu ngón tay chỉ kém mấy cm, sẽ gặp phải ngực Lăng Vân . Nàng bỗng dưng mặt đỏ lên, vội vàng lùi bàn tay nhỏ bé, sửa soạn tóm đám bắt cóc, nhốt vào trong phòng hội nghị bức cung.

“Ngươi đã sớm biết, nàng có ‘kỹ năng đặc thù’như thế này?” Hướng Cương nhìn theo nàng một tay xách hai tên, một tay kia đem theo ba tên, còn có thể hành động tự nhiên, nhẹ nhàng đi tới phòng họp “thu thập tàn cục” , trong lòng kính nể nháy mắt tăng thêm ba bậc.

“Đúng vậy.”

Hướng Cương khoanh tay, đánh giá bạn tốt.

“Nguyên lai, ngươi không phải là không có ‘thèm ăn’ a!” Hắn chậm rãi mở miệng.

Vừa mới một màn kia, đã làm cho hắn nhìn thấy nhiều lắm bí mật. Hắn cũng là thông minh tuyệt đỉnh, tự nhiên rất nhanh liền nhìn ra, bạn tốt đối Oa Oa thái độ khác thường.

Lăng Vân lập tức hiểu được.

“Không, ta chỉ là phi thường phi thường ‘kiêng ăn’.” Hắn mỉm cười, từ trước đến nay ôn nhu tươi cười, giờ phút này trở nên có chút giả dối.

Người bên ngoài đều nghĩ, hắn là trăm phần trăm hảo nhân, chỉ có số rất ít người biết, thái độ ôn nhu chính là bề ngoài, chân chính hắn kỳ thật thâm tàng bất lộ, khôn khéo tận xương, thậm chí là vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn ──

Hướng Cương nhíu mày.

“Nhưng là, nàng không phải lòng có người khác sao?”

Con ngươi đen u ám , nhìn cánh cửa phòng họp. Lăng Vân dùng thanh âm mềm nhẹ, nhưng cũng kiên định tuyên bố.

“Yên tâm đi, ta sẽ mau chóng tu chỉnh sai lầm này.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio