Vô Địch Hắc Quyền

chương 228: quái thú khủng bố

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Thiên Vân thấy cô gái này rất có phong vận, đồng thời nàng lại là một người lính đánh thuê kiệt xuất, bởi vậy hắn đi tới gần cười cười dùng tiếng Anh nói rất lưu loát: "CRYSTAL sao cô lại đến đây, chẳng lẽ không có công tác à?"

CRYSTAL gỡ kính xuống lộ ra đôi mắt thâm thúy mê người, sau đó nói với Diệp Thiên Vân: "Bạn thân ái, anh đã quên quan hệ của chúng ta rồi à? Lúc đi sao không nói cho tôi biết một tiếng, báo hại tôi ngày nào cũng ở trong nhà chờ điện thoại. Anh thật chẳng có phong độ gì cả, thiệt thòi này tôi nhất định nhớ kỹ!"

Diệp Thiên Vân hơi áy náy, hắn cười nói rất tự nhiên: "Thực xin lỗi. Lúc ở Mỹ quả thật là vì có chuyện nên mới phải vội vã rời đi, lúc đó vội quá, sau này lại xảy ra rất nhiều chuyện, cho nên mới không gọi điện cho cô!"

CRYSTAL cong môi: "Chỉ một cuộc điện thoại, cùng lắm thì cũng chỉ năm phút, thật là. Hôm nay gặp lại không so đo nữa, chúng ta là bạn bè, lần này tới địa bàn của anh. Ha ha, anh phải có trách nhiệm đấy!"

Diệp Thiên Vân bây giờ quả thật bất đắc dĩ, võ quán này cũng không phải của mình, nhưng khách trọ đi theo mình lại càng ngày càng nhiều, một hai người còn có thể, nhưng bây giờ lại tận năm sáu người. Mặc dù Thạch Thanh Sơn không nói gì cả, nhưng trong lòng hắn lại có chút băn khoăn, bởi vậy mới định sớm chuyển ra ngoài.

Trương Lượng vừa thấy có nữ nhân tới, hơn nữa là một cô gái nước ngoài xinh đẹp, liền từ trên lôi đài nhảy xuống, gã huých huých Thạch Thanh Sơn nói: "Thanh Sơn, sư phụ đang nói gì thế? Cậu phiên dịch thử coi!" Text được lấy tại Truyện FULL

Thạch Thanh Sơn cười hắc hắc lắc đầu nói: "Những câu này không thể nói ra được, đây là bí mật của sư phụ, cậu không nên tò mò nghe!"

Trương Lượng nhếch miệng nói: "Bí mật gì, trong mấy người bọn mình chỉ có cậu là hiểu tiếng Anh, nhanh dịch cho bọn mình nghe, nếu không mình gọi mấy người bọn hắn cùng xông lên!" Nói xong vẫy vẫy ba anh em Triệu thị, mấy người lập tức xoa xoa tay.

Thạch Thanh Sơn ho khan hai tiếng rồi nói: "Không nói gì cả, sư phụ không phải luôn như vậy à. Hàn Băng cũng ở võ quán chúng ta, đến lúc đó xem thử sau khi chạm mặt nhau sẽ có kết quả gì!"

Trương Lượng sửng sốt một chút, rồi mới hắc hắc nói: "Cậu thật gian ác, hóa ra trong lòng cậu chứa những suy nghĩ bỉ ổi này..."

Diệp Thiên Vân nghĩ một lát rồi nói: "CRYSTAL, tôi tìm một gian phòng cho cô trước, sau đó đợi đến tối sẽ an bài nơi ở cho cô, tạm thời cô nghỉ ngơi ở đây vậy".

CRYSTAL nghe Diệp Thiên Vân nói xong tựa hồ rất hài lòng, nàng rất dè dặt mà gật đầu nói: "Diệp, tôi biết rồi. Chúng ta là bạn tốt. Tôi tin anh, mà anh vẫn còn nhớ mấy chuyện lúc ở Mỹ đó chứ?" Lời này hoàn toàn trái ngược với biểu tình của nàng, nhiệt tình tràn trề trước sau như một.

Vừa dứt lời, Thạch Thanh Sơn đang uống nước liền phun vào người Trương Lượng. Gã rất lâu sau mới bình thường lại. Nói với mấy người Trương Lượng: "Quá tuyệt vời, thông thạo một thứ ngoại ngữ có rất nhiều trọng yếu, các cậu hiểu không?"

Diệp Thiên Vân kêu Thạch Thanh Sơn tới nói: "Đây là bạn tôi tiểu thư CRYSTAL, cậu giúp tôi an bài một gian phòng cho nàng trước, sáng mốt tôi dẫn nàng đi".

CRYSTAL gỡ kính râm cỡ lớn kia xuống, sau đó cười quyến rũ một tiếng nói: "Chào anh! Tôi là người bạn tốt nhất của Diệp".

Thạch Thanh Sơn bị lộng đến đầu váng mắt mờ, gã vô thức nói: "Chào cô, tôi an bài phòng cho cô trước. Mời đi theo tôi!"

CRYSTAL trừng mắt nhìn Diệp Thiên Vân nói: "Diệp. Tôi bỏ đồ xong sẽ tới tìm anh, ở chỗ này chờ tôi đó!" Nói xong liền đi với Thạch Thanh Sơn.

Diệp Thiên Vân đi tới nói Dương Thiên Long: "Rốt cuộc chuyện là thế nào? Sao nàng tìm tới được?"

Dương Thiên Long áy náy nói: "Vốn là tôi định gọi điện hỏi thăm nàng một câu. Ai ngờ nàng lại biết tôi ở cùng cậu, hơn nữa còn uy hiếp tôi, bảo tôi phải dẫn nàng tới chỗ cậu. Nếu không sẽ công bố hành tung của tôi ra ngoài, tôi cũng không còn cách nào, chỉ đành làm phiền cậu".

Diệp Thiên Vân đành chịu. Dù sao cũng không phải lỗi của Dương Thiên Long: "Anh định không đi nữa à?"

Dương Thiên Long khẽ gật đầu nói: "Ở đây rất tốt cũng rất an toàn, mấy hôm trước tôi đi ra ngoài chơi một vòng, trong nước kiến thiết rất tốt. Ở đây mới là nhà của tôi, sống ở đâu cũng không quen bằng ở đây".

Diệp Thiên Vân cười ha hả nói: "Vậy cứ từ từ hưởng thụ nha, tôi đã chuẩn bị phòng xong, chúng ta có thể phải dọn đi rồi, đến khi đó anh cũng phải đi cùng tôi đó".

Dương Thiên Long xem ra không hề quan tâm đến những chuyện này, gã nói: "Cứ tùy tiện, ở đâu cũng được, chỉ cần có chỗ ở là được".

Diệp Thiên Vân lấy điện thoại ra gọi cho Vương Trác Kỳ không lâu sau liền bắt máy, Vương Trác Kỳ có chút kinh ngạc nói: "Thiên Vân, sao cậu lại gọi điện cho tôi thế?"

Diệp Thiên Vân cười nói: "Tôi không phải từng bảo anh chuẩn bị một nhà ở sao, tôi muốn qua đó xem thử một chút, sau này chúng tôi đến đó ở, tôi sợ chỗ không đủ lớn!"

Vương Trác Kỳ cười ha hả nói: "Hẳn là không có vấn đề gì, ngôi nhà này năm sáu người ở cũng đủ, tôi cố ý chọn chỗ cách võ quán Thành Phong không xa".

Diệp Thiên Vân nghe xong cũng yên tâm không ít, nói: "Vậy lúc nào thì anh có thời gian, chúng ta cùng đi xem".

Đợi một lúc Vương Trác Kỳ mới lên tiếng: "Buổi chiều đi. Bây giờ tôi đang bận, không thể về ngay được".

Diệp Thiên Vân nói thêm hai câu nữa rồi cúp điện thoại, phòng ốc đã sắp xếp xong xuôi, vậy là có thể an tâm hơn nhiều rồi, sau đó còn có rất nhiều vấn đề phải xử lý.

Không lâu sau, CRYSTAL đã thay một bộ quần áo từ trên đi xuống, nàng đến cạnh hai người, vừa cười vừa nói: "Gần đây tôi cứ nghĩ mãi có phải là nên về hưu hay không, không ngờ Dương về hưu còn sớm hơn tôi, xem ra nhóm lính đánh thuê sắp không duy trì được nữa rồi".

Dương Thiên Long trầm mặc một hồi rồi nói: "Tôi thấy cô cũng nên chọn lúc thu tay lại thôi, nhóm mình bây giờ quả thật rất thảm, nhất là tôi còn bị người ta đuổi giết, hy vọng cô có thể khá hơn một chút!"

CRYSTAL nghịch tóc, sau đó xoay người cười nói với Diệp Thiên Vân: "Diệp, anh thấy đẹp không, bộ áo quần này tôi mua ở đây mấy hôm trước đó". Nói xong đôi mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Diệp Thiên Vân, tựa hồ ý kiến của hắn rất quan trọng.

Diệp Thiên Vân nhìn thoáng qua, thật ra bộ áo quần này cũng không có gì đặc sắc, rất bình thường, chỉ là do thân hình của CRYSTAL rèn luyện lâu dài nên rất thon gọn, bởi vậy mới vô cùng mỹ cảm, hắn rất chân thành nói: "Cô mặc gì cũng đều đẹp cả".

CRYSTAL nghe câu đó rất cảm động, nàng dùng ánh mắt khác thường kia nhìn Diệp Thiên Vân nói: "Những lời này tôi từng nghe vô số lần, nhưng từ miệng anh nói ra tôi lại cảm thấy rất vui, thật sự rất vui!" Nói xong hai tay đột nhiên ôm cổ Diệp Thiên Vân, khuôn mặt từ từ áp lại gần.

Diệp Thiên Vân rất không quen với động tác này, bởi vậy hơi phát lực, gỡ hai tay CRYSTAL ra, cau mày nói: "Đây là Trung Quốc, phong tục tập quán hoàn toàn khác Mỹ, hy vọng cô có thể để ý một chút".

CRYSTAL lộ vẻ mờ mịt, sau đó có chút ủy khuất nói: "Lần sau tôi không vậy nữa!"

Diệp Thiên Vân không muốn dây dưa tiếp với nàng, bởi vậy nói với Dương Thiên Long: "Anh dẫn nàng đi một lúc nha, hôm nay tôi còn chưa luyện tập!"

Dương Thiên Long biết rõ tính cách của Diệp Thiên Vân, bởi vậy dẫn CRYSTAL đi nói chuyện phiếm.

Diệp Thiên Vân cởi quần áo trên người ra, sau đó bắt đầu luyện tập, mấy ngày nay trên cơ bản là toàn nằm ngủ, khiến hắn lại lần nữa sinh ra cảm giác tội lỗi, một ngày không luyện đã cảm thấy tụt dốc rất nhiều, bây giờ đã qua ba ngày. Lòng hắn cũng sốt ruột vô cùng, bởi vậy đi tới một góc nhỏ bắt đầu luyện Hình Ý Quyền.

Hắn vừa mới đánh được hai chiêu, đột nhiên cảm giác có chút không đúng. Hình như tốc độ nhanh hơn nhiều, liền dừng lại chuyển sang luyện Thiên Vân Bộ, sau khi luyện ba lần lòng hắn mừng như điên, tốc độ bây giờ lại đề thăng lên một tầng.

Chuyện này đối với hắn giống như là được trọng sinh lần nữa, ưu thế tầng thứ năm của Kim Chung Tráo lập tức thể hiện rõ, tốc độ, tiến độ luyện đang tăng nhanh không ngừng, sau khi luyện thêm mấy lần trên người bất đầu rịn chút mồ hôi, hắn dừng lại nhìn đồng hồ, sau đó lại nhanh chóng luyện tiếp Thiên Vân Bộ.

Đánh xong một bộ hắn lại nhìn đồng hồ, một phút năm mươi giây, tay đeo đồng hồ của hắn có chút run rẩy, lúc trước luyện xong cả bộ Thiên Vân Bộ cần phải hai phút mười giây, mà bây giờ lại rút ngắn thời gian gần một phần ba. Điều này cũng đại biểu cho cơ năng của cơ thể lại tiến thêm một bước.

Trước kia vì muốn đề cao một giây mà khổ luyện rất lâu, còn bây giờ một lần đề cao tốc độ liền rút năm mươi giây, hiện tại hắn hoàn toàn nắm chắc có thể đánh một trận với Lý Thiên Kiêu, tốc độ và lực lượng như vậy, có thể nói khiến thực lực toàn thân của hắn tăng thêm một bậc.

Kim Chung Tráo không chỉ cải biến thân hình, mà còn thay đổi cơ năng của cơ thể, lần lượt đột phá cực hạn của thân thể, lúc này nội tâm hắn cực kỳ kích động. Lại bắt đầu quá trình luyện tập đơn điệu và buồn tẻ, mỗi một quyền mỗi một cước đều cực kỳ nghiêm túc, hắn muốn bù lại mấy ngày nghỉ ngơi trước đó.

Người chung quanh thấy quá trình luyện tập của Diệp Thiên Vân đều có một loại cảm giác khắc nghiệt. Nếu một tiếng còn có thể chấp nhận được, mà hắn lại luyện liên tục như vậy đến tận bốn năm tiếng, hơn nữa mỗi tiếng đều tương đương với sự luyện tập của người khác cả ngày. Người thường căn bản không bao giờ đạt tới.

CRYSTAL nhìn thấy liền hoa dung thất sắc, nàng vội nói với Dương Thiên Long: "Diệp bị sao vậy? Chẳng lẽ hắn muốn tự sát sao? Cứ tiếp tục luyện như thế sẽ có tổn thương rất lớn đối với thân thể đó!"

Dương Thiên Long khẽ mĩm cười nói: "Hắn là một quái thú khủng bố!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio