Diệp Thiên Vân kỳ thực không muốn đưa Hứa Tình về nhà, bời vì đó là nơi mẫn cảm, thế như chỉ cần ở cùng hắn, vậy đều không an toàn. Cha mẹ tới, hắn đưa họ về nhà cũng là chuyện bất đắc dĩ, chung quy cũng không thể để cha mẹ ở nhà Hứa Tình, như vậy đừng nói là an toàn hay không, có thể ở hay không cũng là vấn đề lớn, đây coi như không còn biện pháp nào khác.
Thực sự có kẻ thù muốn gây bất lợi thì chạy cách nào cũng không thoát, ngoài cảnh giác phòng ngừa, còn lại cũng không còn biện pháp khác.
Hứa Tình cũng dưới tình huống này mà đi tới nhà Diệp Thiên Vân, căn phòng rộng dọn dẹp mất hai ngày, hơn nửa đấy mới chỉ là dọn dẹp chút bề bộn bên ngoài.
Kỳ thực Diệp Thiên Vân vốn định thuê người làm, gian nhà lớn như vậy dọn dẹp rất khó khăn, nhưng lại bị Hứa Tình cự tuyết. Nói theo lời của nàng, chỉ là tự mình dọn dẹp mới thấy sống thoải mái, Hứa Tình hoàn toàn coi nhà của Diệp Thiên Vân thành nhà mình, chạy tới chạy lui dọn dẹp như chú chim nhỏ. xem tại TruyenFull.vn
Đã đến giờ, Diệp Thiên Vân cùng Hứa Tình lên xe, trực tiếp đến sân bay. Hứa Tình hôm nay cố ý ăn mặc một phen, mái tóc phiêu dật, trên mặt trang điểm phớt qua nhìn rất ý nhị, Băng thành lúc này đang là buổi tối lạnh, Diệp Thiên Vân mặc áo khoác vào, quần tay màu xanh trông rất bảnh, rất đẹp trai.
Hứa Tình lái xe, Diệp Thiên Vân ngồi ngẫm nghĩ một chút, quan hệ hai người cũng phát triển nhanh, bởi vì hay tiếp xúc, vì vậy cũng không ngừng tăng lên. Diệp Thiên Vân trong lòng luôn có một giải giới tuyến, tới một mức độ nhất định sẽ sinh tác dụng.
Hứa Tình lái xe, còn nhìn vào kính chiếu hậu, phát hiện Diệp Thiên Vân nhìn chằm chằm mình, ngại ngùng nói: "Đừng nhìn nữa, giúp em nhìn xe phía trước xem, không khéo tai nạn."
Diệp Thiên Vân thấy Hứa Tình xấu hổ, không khỏi mỉm cười, sau đó quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tới sân bay vừa kịp thời gian, hai người đến chỗ đón khách, từ xa Diệp Thiên Vân đã thấy cha mẹ mình, vẫy tay, tình thân đã lâu ẩn dấu mất lại trỗi dậy trong lòng.
Diệp mẫu cùng Diệp phụ lần thứ hai đến đây, hẳn là đã có chuẩn bị, toàn thân ăn mặc rất dầy, nhưng khi họ đến thời tiết cũng không lạnh đến vậy.
Diệp mẫu không quản mặc nhiều hay ít, bước nhanh về phía trước, Diệp phụ kéo va ly, nói: "Chậm một chút, bình thường không thấy bà đi nhanh như vậy, đều già cả rồi, sao lại đi nhanh như vậy."
Diệp Thiên Vân bước nhanh tới đón Diệp mẫu, vừa muốn nói, không ngờ Diệp mẫu căn bản không thèm để ý hắn, mà tiếp tục đi tới, mục tiêu là Hứa Tình đi cùng Diệp Thiên Vân.
Tình huống như vậy khiến Diệp Thiên Vân một trận xấu hổ, hắn không thể làm gì khác là nhận lấy đồ trong tay cha, cười nói: "Cha, gần đây thân thể có khỏe không?"
Diệp Thụ vui mừng vỗ vai Diệp Thiên Vân, cười nói: "Ngày càng già đi, nhưng thân thể lại khỏe, mỗi ngày đều ra ngoài đi dạo, tâm tình cũng thoải mái, già rồi, không ngờ vẫn có thể hưởng phúc."
Hai cha con đi tới, Diệp mẫu đã hỏi tới hỏi lui Hứa Tình, thân thiết vô cùng, Diệp Thiên Vân nhìn bộ dạng nóng ruột của bà, cười nói: "Mẹ, đây là bạn gái con, nàng tên..."
Diệp mẫu tươi cười khoát tay, nói: "Biết tên Hứa Tình, nhà ở kinh thành, lớn lên thật xinh đẹp, tình tình cũng tốt, ha ha."
Chỉ sau vài phút thời gian, liền có thể biết rõ tư liệu của Hứa Tình, Diệp Thiên vân thật không biết nói sao cho tốt, hắn đối với mẹ rất là bội phục.
Hứa Tình mỉm cười, ngại ngùng nói: "Bác trai bác gái, chúng ta lên xe nói đi, ở đây trời rất lạnh, hay là mặc thêm một bộ quần áo đi, không đến lúc đó lại bị cảm." nói xong thừa dịp Diệp mẫu không chú ý, nháy mắt với Diệp Thiên Vân.
Diệp Thiên Vân ừm một tiếng, sau đó nói: ''Đúng vậy, ở đây khác phía nam, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm rất lớn, lấy một chiếc áo nữa mặc vào vậy mới đủ, thân thể là quan trọng."
Diệp mẫu nắm bàn tay bé nhỏ của Hứa Tình, cười đến tít cả mắt, Hứa Tình không chỉ xinh đẹp, quan trọng là Diệp Thiên Vân thích, lại tính tình tốt, điểm nào cũng làm bà thỏa mãn, vì vậy Diệp mẫu cười ha ha nói: "Được được được, chúng ta về nhà nói."
Về tới nhà, cha mẹ Diệp Thiên Vân đều thất kinh, nhà của Vương Trác Kỳ mua tất nhiên là cao cấp, quan sát mọi nơi một lát, Diệp mẫu chép miệng nói:"Lần trước anh không phải đi bàn chuyện làm ăn, Vương Trác Kỳ còn bảo chúng ta tới đây xem, nhưng lần trước không tới, lúc này thấy được, nhìn quá tuyệt, chờ anh có việc làm là kết hôn được rồi."
Diệp Thiên Vân nghe Diệp mẫu nói, cười ha ha: "Việc này không vội, đường dài mệt mỏi, cha mẹ nghỉ ngơi đi, có chuyện gì tối nói chuyện."
Diệp mẫu ngồi xuống sofa, lắc đầu nói: "Đường dài cái gì, tôi với cha anh mỗi ngày đi làm còn đài hơn, lúc này rảnh rỗi, so với đi làm thì thoải mái hơn nhiều." Bà chớp mắt mặt mày rạng rỡ nói với Hứa Tình: "Tiểu Tình, đến đây ngồi đi, chúng ta nói chuyện một chút."
Hứa Tình vô luận là giả bộ giỏi cỡ nào cũng chỉ là lần đầu, vì vậy trong lúc nhất thời không quen, nàng len lén trừng mắt với Diệp Thiên Vân, sau đó ngồi lên sofa nói: "Bác gái, trước tiên cởi bớt quần áo ra a, trong phòng ấm hơn bên ngoài, mặc lâu quá dễ ra mồ hôi."
Diệp mẫu gật đầu như gà mổ thóc, sau đó liếc mắt nhìn Diệp Thiên Vân nói: ''Thiên Vân xem anh còn kém hơn cả bạn gái anh, anh hiện tại làm việc ở đâu?"
Diệp Thiên Vân nhìn tình hình, cha mẹ không có khả năng đi nghỉ, không thể làm gì khác là ngồi xuống, Diệp phụ nhìn Diệp Thiên Vân nói: "Thân thể anh thật ra rất khỏe, chỉ là cũng cần phải chú ý nghỉ ngơi, việc buôn bán lấy thân thể khỏe mạnh là chính, không nên tham lam công việc, nếu không về già lại sinh bệnh."
Diệp Thiên Vân vâng một tiếng, mới hỏi: ''Cha, các người gần đây hay đi đâu?"
Diệp phụ suy nghĩ cả nửa ngày, sắc mặt vui vẻ nói: "Đi thực ra cũng không ít, trong nước cũng đi gần hết, chúng ta còn mua chiếc máy ảnh, đi đâu, cũng đều chụp lại ảnh, nghe nói còn có thể mở trên máy tính."
Diệp Thiên Vân nghe xong cười, nói: "Yên tâm, lúc nào con rửa ảnh ra, lúc đó đưa cho cha mẹ xem."
Một nhà đoàn tụ nói mãi không hết chuyện, nhất là Diệp Thiên Vân có bạn gái, khiến Diệp mẫu cứ dài dòng không dứt, thật giống chiếc radio, hận không thể một ngày nói tiếng.
Hứa Tình nhìn đồng hồ một chút, sau đó nói: "Dì, dì với chú chưa ăn cơm nhỉ? Con đi chuẩn bị chút đồ ăn cho dì với chú ăn nha, một nhà tụ thật đáng chúc mừng." Một hồi nói chuyện từ bác gái biến thành dì, cảm tình tiến triển nhanh thật.
Diệp mẫu hiển nhiên còn chưa tận hứng, nhưng Hứa Tình cũng không chạy mất, liền cười ha ha nói: "Được, chúng ta một nhà ăn bữa cơm đoàn viên, đi, bác với cháu cùng làm, mua đồ ăn chưa..."
Người một nhà ăn cơm đoàn viên, vừa ăn vừa nói chuyện hòa thuận vui vẻ, sau khi thu dọn bát đĩa xong, Diệp mẫu thỏa mãn nói: "Thiên Vân, bạn gái anh thật rất vừa mắt, vóc dang đẹp, mà cũng xứng đôi với anh, anh gặp qua cha mẹ nàng chưa?"
Hứa Tình chỉ có cha, mẹ đã qua đời từ lâu, vì vậy hắn gật đầu nói: "Vâng, có gặp qua, còn ở đó hai ngày."
Diệp mẫu hiền lành nhìn Diệp Thiên Vân, xoa đầu hắn nói: ''Ông à, xem Thiên Vân cũng lớn rồi, chúng ta có lẽ cũng yên tâm được rồi."
Diệp Thu cười ha ha nói: "Đúng thế, như vậy cũng ta xuống đất nằm cũng không còn gì lo lắng nữa."
Diệp mẫu liên tục phi vài tiếng, sau đó chỉ vào mũi Diệp thụ nói: "Lão già nói cái gì hả, một nhà đoàn tụ, lão lại nói chuyện gở, vạn nhất xảy ra chuyện gì không may tôi sẽ khâu miệng ông lại."
Hứa Tình lúc này dọn dẹp xong đi ra, Diệp mẫu như đột nhiên nghĩ tới chuyện gì, ngoắc tay với Hứa Tình nói: "Tình Tình, tới đây, dì có cái này cho cháu."
Diệp Thiên Vân còn tưởng vật kỉ niệm, ai ngờ Diệp mẫu cởi vòng tay trên tay ra, một tay bắt lấy bàn tay Hứa Tình, cười nói: "Dì đưa cái này cho con, là Diệp gia truyền xuống, mong con với Thiên Vân có kết quả mĩ mãn."
Hứa Tình nhất thời có chút kinh hoảng nhìn Diệp Thiên Vân, trong mắt có chút ngại ngùng, cho tới bây giờ nàng với Diệp Thiên Vân vẫn chưa có bất cứ quan hệ gì, tuy rằng nói tình cảm hai người có tiến triển, nhưng Diệp Thiên Vân thủy chung không mở miệng nói câu kia, vì vậy trong lúc nhất thời không biết làm sao, muốn Diệp Thiên Vân xử lí.
Hứa Tình lúc này rất động nhân, tựa như một con nai ngơ ngác khiến người khác yêu mến, Diệp Thiên Vân thật ra không có gì do dự, nhàn nhạt nói: "Mẹ anh tặng em vậy em cứ nhận lấy đi."