Vô Địch Hắc Thương

chương 194: thương vương sống lại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Thổi cái cầu, thổi cái đại khí cầu, thổi cầu lớn chơi bóng cầu…” – Diệp Sảng vui vẻ hát linh tinh login vào game. Nhân vật đang dần hiện ra.

Hôm nay tâm tình Diệp Sảng rất tốt. Được một lúc, bạn bè càng lúc càng login nhiều. Hòm thư đầy tin nhắn. Diệp Sảng mở từng tin đọc lần lượt.

A Nhuế: “Hai ngày nay tôi đang nghiên cứu sản phẩm mới. Có kim loại gì đặc biệt thì cho tôi. Loại gì cũng được. Đừng quên!”

Xem ra gần đây cửa hàng của A Nhuê làm ăn rất thuận. Mấy hôm trước A Nhuế còn chẳng để ý mình. Nhưng mà mình vẫn không thể không đi Nhuế Nhân Kí lêu lổng.

Ma Lạt Trư Đầu: “Người anh em, có muốn làm nhiệm vụ dong binh không? Anh đây tìm thấy rất nhiều nhiệm vụ, đang tìm người. Tất cả đều là nhiệm vụ có phần thưởng tín dụng trở lên.”

Loại nhiệm vụ này hiện tại không gợi hứng thú cho Diệp Sảng nữa. Tuy rằng toàn thân Diệp Sảng cũng chỉ có mấy chục tín dụng, nhưng Ma Lạt Trư Đầu toàn nhận nhiệm vụ khó giải quyết.

Thiếu Gia Túm Túm: “Hà đại ca có hứng thú xem thử con robot mới của em không? Là loại robot viễn trình loại mới. Nếu có nhiệm vụ đừng quên gọi em.”

Đếch có hứng. Lão ca đây còn đang ở thành Thải Hồng, mi lại ở khu Hoàng Kim. Xa bỏ mòe, gọi gọi cái lông!

Ngưu Ngưu Nhi: “Người anh em ở đâu? Anh ở trường hẹn được ba vị mĩ nữ. Đi về hướng đông Giang đại nhé. Có hứng thú không? Anh giới thiệu cho chú một cô!”

Ngưu ca đúng là ngưu ca a. Tán gái vẫn nhanh như vậy a, mà hiệu suất rất cao. Nhưng loại diễm phúc như thế thì cũng quên đi. Gần đây tiểu ca hơi chán gái.

Thần Tài: “Ông nội của tôi, người ở đâu? Con muốn cảm ơn ông, cảm ơn thật nhiều…”

Lôi Lôi: “Sư phụ, con đã level rồi.”

Tinh Tinh: “Lăn ra đây. Người ta đang rất chán, đi luyện cấp đi.”

Nhị Bức Hỷ Hỷ: “Ngân ca, em yêu anh như chuột yêu gạo, như thương thủ yêu AUG…”

Diệp Sảng không nhịn được cười. Ngày hôm qua mình không login, Nhị Bức Hỷ Hỷ chắc chờ đến phát khóc.

Lúc Diệp Sảng đọc tới tin nhắn cuối cùng, hắn hơi kinh ngạc. Nội dung tin nhắn rất đơn giản, vỏn vẹn ba chữ: “Tao đã login!”.

[Người tình của Sảng đã come back!!!!! Mọi người tung bông nào]

Diệp Sảng nhìn người gửi tin. Máu Diệp Sảng như ngừng chảy ---- “Thần Kinh Thương!”

Dụi dụi hai mắt, xác định là ba chữ “Thần Kinh Thương”, Diệp Sảng lập tức reply: “Ở đâu?”

Tin trả lời rất nhanh được gửi tới: “Trung tâm phục vụ thành Thải Hồng!”

Diệp Sảng lấy tốc độc nhanh nhất chạy đi bắt taxi tới cửa thành.

Quảng trường trung tâm phục vụ vẫn náo nhiệt như trước. Nhưng ở một góc hẻo lánh, một thân ảnh cô độc đang đứng bên đài phun nước, lăng lặng chăm chú nhìn dòng nước, như xuất thần mà lại như đang suy nghĩ gì đó.

Trong game, Yến Vân càng thêm oai hùng. Thân hình hắn cao lớn, khuôn mặt anh tuấn, chỉ là trang bị toàn thân tương đối kém: một bộ quân phục cũ nát, trên đùi cột một khẩu sa ưng kiên cường, còn lại hai tay trống trơn. Nhưng phải biết rằng, lúc còn close beta, một thân trang bị này đã đủ uy chấn khu Tịch Tĩnh, ngay cả Kiếm Thập Tam mạnh như vậy vẫn phải kiêng kị hắn vài phần. Chỉ là bản chính thức đã phát hành hai tháng nay rồi. Một thân trang bị này thật sự rất bình thường.

Thấy Diệp Sảng vội vã chạy tới, hai đầu mày Yến Vân đang nhíu chặt mới giãn ra, vẻ mặt nghiêm túc mới xuất hiện một tia tươi cười. Hắn không phải là người hay cười, chỉ khi đối mặt với người anh em tốt nhất hắn mới biết cười. Diệp Sảng vốn là người dễ khiến người khác vui vẻ.

“Lâu quá rồi, xem ra mày đã hoà đồng trở lại không ít!” – Yến Vân có vẻ rất bình tĩnh.

Nhưng Diệp Sảng lại rất kích động: “Mày khỏe rồi?”

Yến Vân thản nhiên: “Bình phục nhiều rồi. Nhưng vẫn không thể xuống giường đi lại. Nhưng vẫn có thể mở miệng nói chuyện. Tay thì vẫn có chút không linh hoạt nên chỉ có thể vào game gặp thằng ngốc là mày. Bác sĩ nói trong vòng nửa năm hẳn có thể hoàn toàn hồi phục.”

“Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi!” – Diệp Sảng như trút được gánh nặng, nhẹ nhàng thở ra. Xuất huyết não mà Yến Vân có thể hồi phục được thế này không thể không nói đây là một kì tích lớn. Nhưng mà vì kì tích này, Diệp Sảng có thể nói đã chịu không ít đau khổ. Cho nên Yến Vân vẫn đạm đạm nói: “Diệp tử!”

“Hử?”

Yên Vân nhìn hắn chăm chú: “Khoảng thời gian này, thật sự để mày phải vất vả rồi!”

Diệp Sảng cũng không có khách khí. Nhiệt huyết hắn sôi trào. Hắn biết Yên Vấn là người không quen biểu đạt cảm xúc của mình. Lời này từ miệng hắn nói ra liền có nghĩa Diệp Sảng đã là người sinh tử chi giao của hắn. Trong khoảng thời gian hắn phát bệnh, Diệp Sảng vì lo tiền thuốc men cho hắn mà chạy ngược chạy xuôi, ăn mì tiết kiệm tiền, từng ngày trôi qua rất thê thảm. Yến Vân biết rõ. Tất cả là vì cái gì? Trên thế gian này, tình bạn của nam nhi là thứ tình cảm mà người ta rất khó có thể lí giải. Thậm chí, nó còn quý hơn tình yêu. Vô luận ai có người bạn như Diệp Sảng này đều là người hạnh phúc.

Yến Vân vỗ vỗ bả vai Diệp Sảng: “Đừng đứng ngốc ra nữa. Quá khứ đã qua, hai người anh em chúng ta lại liên thủ đánh thiên hạ, lo gì không được? Bị bệnh này cũng tốt, hiện tại ở ngoài đời tao không làm được cái gì, nhưng trong Đệ Nhị Thế Giới thì ai có thể ngăn được tao?”

Hiện tại hắn lại có chút kích động.

“Đúng rồi, bây giờ mày chẳng có trang bị gì, nhưng tao có nhiều lắm!” – Diệp Sảng lôi hết AK, M, K, XM ra – “Mày thích cái nào cứ lấy!”

Yến Vân thở dài: “Xem ra mấy tháng không xuất cốc, thời thế thay đổi rồi!”

Diệp Sảng cười hắc hắc: “Đừng có xem thường tao. Bây giờ mấy khẩu súng này là đồ trân quý đấy!”

Yến Vân cũng không khách khí với hắn, lấy AK với XM, tiện thể trao đổi đạn và lựu đạn: “AK không hợp với mày, thương pháp của mày không tốt. Dùng M có ống hám thanh thì thích hợp với khả năng né tránh của mày hơn. Mày hợp đánh phụ trợ, không nên chủ công!”

Yến Vân chính là Yến Vân, vẫn hiểu rõ phong cách của Diệp Sảng như trước.

Diệp Sảng cũng không tiếc. AK và siêu cấp shotgun này trên tay Yến Vân, chắc chắn sẽ khiến nhiều người đêm ngủ gặp ác mộng.

Hai người nói chuyện phiếm bên đài phun nước. Yến Vân cũng hiểu thêm về xu thế hiện tại ở Đệ Nhị Thế Giới, càng biết rõ hiện tại địch nhân của Diệp Sảng như thế nào.

“Lúc ở Giang đại tao cũng nghe qua Phương Nhã Văn!” – Yến Vân thản nhiên – “Loại đàn bà này cũng không đủ gây sợ. Bằng phong cách làm việc của cô ta, cô ta không có tư cách làm đối thủ của mày, xách giày cũng không xứng.”

Diệp Sảng cười cười: “Thực lực cô ta cũng không yếu.”

“Biết rồi!” – Yên Vân cất súng, trêu ghẹo – “Ừ, cô ta không yếu. Chắc năm sau cô ta có thể đấu với mày bây giờ.”

Hai người ngồi hàn huyên mãi. Lôi Lôi và Tinh Tinh cũng chạy tới. Diệp Sảng chưa chào hỏi, Tinh Tinh chạy ở tận xa xa đã kêu lên: “A Ngân, cô này là ai?”

Hiện tại Lôi Lôi đã lên level , toàn thân thay đổi sang bộ áo giáp gọn nhẹ, Tuyết Lãng Kiếm đeo ở bên người, lại thêm mái tóc lượn sóng, đứng bên cạnh Tinh Tinh cũng không hề kém cạnh gì.

Tinh Tinh lại bắt đầu ăn giấm chua: “A, cô nhìn ta chằm chằm làm gì?”

Khẩu khí Tinh Tinh rất bất thiện nhưng Lôi Lôi cũng không tức giận. Lúc Lôi Lôi còn làm ở Lam Thiên đã biết Tinh Tinh. Đây là cô gái cùng Diệp Sảng hăng hái chiến đấu từ lúc Diệp Sảng còn ở tân thủ thôn. Nghĩ cũng thấy bình thường. Dựa vào phong cách đàn ông của Diệp Sảng, vô luận đứng chỗ nào trong đám con gái cũng là đom đóm giữa trời đêm. Mị lực rất lớn. Nên Lôi Lôi chỉ đi đến trước mặt Diệp Sảng: “Sư phụ!”

“Sư phụ?” – Tinh Tinh trợn tròn mắt – “Mi thu đồ đệ từ bao giờ? Sao người ta không biết?”

“Khụ khụ… cái này…” – Diệp Sảng giả vờ bị cảm, ho khan.

Yến Vân hỏi: “Mày có bạn gái trong game à?”

Diệp Sảng chưa trả lời, Tinh Tinh đã bắt đầu bắn rap: “A, anh này trông thật suất a. Chẳng lẽ A Ngân có bạn gái ngoài đời thật? Anh là bạn ngoài đời của A Ngân à? Dám nói dối chị, chị thiến!”

Yến Vân cũng làm bộ cảm mạo, ho khan, nhỏ giọng nói: “Diệp tử, mày tìm thấy cô bạn gái dã man thế này từ bao giờ?”

Diệp Sảng cảm thấy chuyện này càng tẩy càng bẩn, may sao lúc này Nhị Bức Hỷ Hỷ lại chạy tới.

“Ngân ca a~~~ em rất nhớ anh!!! Em mang cho anh một chai Louis XIII này!” – Nhị Bức Hỷ Hỷ khóc ròng, lau nước mắt đi đến ôm đùi Diệp Sảng.

[khục, một đám oanh oanh yến yến, toàn gái xinh Ø_Ø]

Diệp Sảng cười hắc hắc: “Hỷ Hỷ tỷ, một ngày không thấy tỷ, trong lòng em cũng rất nhớ tỷ.”

Nhị Bức Hỷ Hỷ vừa thấy Diệp Sảng lôi AUG ra, suýt nữa thì vỗ hai trái đào C của mình như vỗ hai quả bóng rổ: “Ngân ca có chuyện gì cứ việc phân phó. Cho dù có phải nhảy qua biển lửa Hỷ Hỷ cũng không từ. Chuyện của Ngân ca chính là chuyện của Hỷ Hỷ. Nghe nói việc thuê phòng của ca có chút chuyện?”

Hỏa Thương Thiêu Dược rõ ràng là hiểu chuyện hơn lão bà của mình, lập tức đi lên mời Yến Vân điếu xì gà, là loại Romeo.

Yến Vân nhận điếu xì gà, thầm cười ha ha. Quả nhiên tên Sảng ngốc này đã hoà đồng trở lại. Mấy người này đều có trang bị và cấp bậc không kém nha.

Diệp Sảng nói: “Người anh em của ca đây hiện tại level thấp, muốn đi luyện level. Mấy người có muốn đi cùng không?”

“Không thành vấn đề!” – Nhị Bức Hỷ Hỷ lấy lại AUG, vỗ ngực binh binh. Diệp Sảng nghi ngờ bộ ngực bự của cô là đồ giả, chẳng khác quả bóng đá là mấy.

Tinh Tinh vừa nghe liền cao hứng: “Được được được. Tiểu tử A Ngân thực hiểu chuyện. Người ta đang muốn đi luyện level. Nhiệm vụ Đi Tây Chúc Thỉnh Kinh quá khó. Level không đủ cao căn bản là không thể qua được!”

Lôi Lôi cũng vui vẻ. Luyện level một mình thực sự rất mệt. Đi cùng sư phụ lại có thể nhận phúc lợi sư đồ. Rất có thể qua level trong mấy ngày.

“Đợi thêm một người nữa rồi đi!” – Yến Vân nói.

“Còn chờ ai?” – Diệp Sảng tò mò.

Yến Vân: “Chị Yến Vụ cũng muốn chơi.”

“A?” – Diệp Sảng vừa mừng vừa sợ - “Cô ấy bình thường rồi?”

Yến Vân: “Thực ra ngày hôm qua tao có dẫn cô ấy lên đây. Ở trong này cảm xúc của chị ấy khá hơn không ít. Bác sĩ nói phương pháp này rất tốt. Thực ra game cũng có tác dụng trị liệu rất lớn!”

Diệp Sảng gật gật đầu. Điều này cũng đúng. Yến Vụ không thể đi. Đệ Nhị Thế Giới chính là nơi tốt nhất để chị ấy có thể đi. Nói không chừng hai chị em Yến Vân có thể viết lên truyền kì trong Đệ Nhị Thế Giới.

“Chị Yến Vân bao nhiêu cấp rồi?” – Diệp Sảng hỏi.

Yến Vân: “Tân thủ level , chức nghiệp triệu hoán sư.”

“Sao lại chọn chức nghiệp này?” – Diệp Sảng hỏi.

“Vốn chị ấy không thích hoạt động, lại có chướng ngại tâm lí, chỉ có thể luyện chức nghiệp viễn trình. May là trong túi Càn Khôn của tao vẫn còn mấy cuốn sách kĩ năng từ lúc close beta. Tất cả đều là của triệu hoán sư.”

Tinh Tinh tò mò: “Lúc close beta anh có thể đánh ra sách kĩ năng của triệu hoán sư? Nhưng vừa nãy anh nói level mình thấp, muốn luyện cấp mà?”

Yến Vân nhìn cô một cái: “Có vấn đề gì à?”

Tinh Tinh chần chờ hỏi: “Rốt cục anh level bao nhiêu?”

Yến Vân lại nhìn Diệp Sảng một cái. Diệp Sảng nhanh chóng tổ đội mọi người lại. Bảng đoàn đội vừa mở ra, Tinh Tinh đã chấn kinh: “Hoá ra anh là top lúc còn close beta, người có thể V với Kiếm Thập Tam và Tiêu Dao Tán Tiên, một trong ngũ đại cao thủ, thương vương Thần Kinh Thương?”

Yến Vân cười khổ nói: “Nhưng bây giờ tuỳ tiện một người bọn họ muốn giết tên Thần Kinh Thương cũng không thành vấn đề.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio