“Ngươi định làm gì?” – Yến Vân mở miệng trước.
Ta Vốn Ngạo Mạn chỉ chỉ Bắc Thần Tuyết, sau đó lại chỉ chỉ bậc thang ở góc đông bắc: “Súng ngắm SVD của Bắc tiểu thư có năng lực phá giáp rất mạnh, nhưng phải chú ý an toàn!”
Xem ra hắn chẳng những nắm rõ tình hình nơi này mà hiểu biết về thực lực và trang bị của mỗi người càng tỉ mỉ hơn. Chắc chắn là nhóm Dương Ca sau khi chết trở về nói cho hắn biết.
“Tốt nhất là cô nên làm theo lời của hắn!” – Mặt Diệp Sảng không chút thay đổi, nói.
Bắc Thần Tuyết ngẫm nghĩ, vẫn là cầm súng đi ra đó. Không đi thì còn có thể làm gì đây? Chẳng lẽ một mình chống lại ba người họ? Hiển nhiên là không sáng suốt.
Ta Vốn Ngạo Mạn lại chỉ góc đông nam: “Thần huynh đã lâu không login, hiện giờ mặc dù đã có hiểu biết nhất định về tình hình hiện tại nhưng e là cũng hữu tâm vô lực. Tôi thấy huynh ở chỗ đó tương đối thích hợp!”
Người này quả thật có phong cách quý phái của cao thủ. Hắn am hiểu rất sâu về cách phối hợp thương thủ. Hỏa lực đan xen là cách phối hợp vương đạo của thương thủ. Mà trọng yếu hơn là hắn biết rất rõ về Yến Vân, có thể nói là thấu tận xương. Kể từ khi chính thức open beta, Yến Vân không hề xuất hiện, mới gần đấy mới tái xuất tại Đệ Nhị Thế Giới nên rất không có khả năng khôi phục trạng thái điên phong của ngày xưa. Lời này của hắn chẳng những uyển chuyển mà còn bảo toàn thể diện cho Yến Vân.
Không biết vì sao, Yến Vân đột nhiên cảm thấy lạnh cả sống lưng. Nói thật, ở trong Đệ Nhị Thế Giới, hắn chưa sợ ai bao giờ, cho dù khi trước thực lực của hắn và Ta Vốn Ngạo Mạn sàn sàn ngang nhau. Về chiến lược Ta Vốn Ngạo Mạn chiếm ưu thế nhỉnh hơn một chút. Nhưng hôm nay lại khác, hắn cảm thấy thực lực của Ta Vốn Ngạo Mạn đã vượt hắn quá xa. Một người “không biết sợ” và một người “dám động thủ” hoàn toàn khác nhau. Ở trước mặt đối thủ có thực lực tuyệt đối cường đại, anh nhất định phải học được cách nhẫn nại, học được cách khắc chế. Điều đó không có nghĩa là anh yếu đuối, ra vẻ đáng thương mà là chờ đợi thời cơ. Nếu anh vì khí phách nhất thời, cậy mình mạnh, vậy thì thường thường, kết quả dẫn đến chính là chết một cách cực kì khó coi. Đàn ông phải hiểu đạo lí có thể khuất cũng có thể thân. Nên bão tố phản kháng thì đừng có nương tay. Lúc không nên mạnh thì đừng có thể hiện mình là một trang anh hùng. Cho nên Yến Vân không nói gì, chủ động đi về góc phía đông nam, đồng thời đem theo K của Diệp Sảng. Hai súng tỉa kết hợp lại, hỏa lực phi thường đáng sợ.
Ta Vốn Ngạo Mạn đưa mắt nhìn về phía Diệp Sảng: “Tôi cũng nghe người ta nói, ở tổng khu Châu Âu có một công hội tên là Thưởng Kim Liệp Nhân. Nghe nói bọn họ chỉ làm nhiệm vụ đánh thuê. Chỉ cần ai ra giá trở lên, bọn họ liền nguyện cống hiến sức lực. Xác suất thành công của họ cao tới % trở lên. Công hội này có rất nhiều cao thủ, đều là cao thủ thực lực rất mạnh. Họ cũng là công hội có thể lọt vào top toàn cầu…”
Diệp Sảng lẳng lặng lắng nghe.
Ta Vốn Ngạo Mạn cười cười, tiếp tục nói: “Demon chính là một tay sniper vương bài của công hội này. Người ta gọi hắn là thợ săn ác ma. Nghe nói lần trước hắn ở Đệ Nhị Chiến Khu khu Tiêu Dao bị một người chơi Trung Quốc thần bí giết chết. Trùng hợp là mấy ngày đó, nghe nói Hà huynh cũng làm nhiệm vụ ở bên đó. Tôi nghĩ, nếu đoán không sai thì, cao thủ này hẳn là bị chôn vùi dưới súng của Hà huynh.”
Bắc Thần Tuyết nghe xong âm thầm kinh hãi. Ngay từ đầu cô cảm thấy Diệp Sảng thực sự có chút thực lực. Nhưng cô không ngờ năng lực thật sự của Diệp Sảng lại mạnh như thế.
Diệp Sảng cười cười, biết mình giấu diếm trước mặt hắn cũng vô ích, gật đầu nói: “Đúng vậy, là tôi xử lí!”
Ta Vốn Ngạo Mạn dựng thẳng một ngón tay cái về phía hắn: “Làm rạng danh người Trung Quốc chúng ta. Bội phục!”
Diệp Sảng thở dài: “Có thể làm cho đại bang chủ khen ngợi, ở Tịch Tĩnh, Hoàng Kim được có mấy người? Đại bang chủ nói quá rồi!”
Ta Vốn Ngạo Mạn chỉ tấm ván gỗ ở trung tâm: “Tôi cần Hà huynh khống chế cái vị trí nguy hiểm này. Hà huynh không có ý kiến gì chứ?”
Diệp Sảng: “Không thành vấn đề!”
Ta Vốn Ngạo Mạn nói: “Vậy được. Bây giờ chúng ta có thể bắt đầu rồi. Phiền mọi người cẩn thận một chút. Lát nữa sẽ không ai có thể chiếu cố lẫn nhau đâu.”
Nói xong, hắn vung tay lên. Một thanh đoản kiếm xuất hiện trên tay hắn. Thanh kiếm này rất độc đáo, không có tạo hình thẳng tắp như truyền thống mà giống với loại song nhận lợi khí. Hơn nữa thanh kiếm này toàn thân lóe hắc quang khiến cho người ta cảm giác nó giống như Ta Vốn Ngạo Mạn, bề ngoài đê điều, trầm ổn, thuần khiết nhưng mơ hồ lại lộ ra khí phách tự tin, mạnh mẽ.
Hệ triệu hoán sư vốn là một chức nghiệp đa diện về cả viễn lẫn cận, chuẩn mà nói là chiết trung cân bằng. Ở cự li xa, nó không mạnh được như hệ du hiệp. Khi cận chiến tất nhiên nó cũng không thể so được với chiến sĩ. Tuy nhiên, tất cả đều là trên lí thuyết. Tất cả các chức nghiệp, khi cao thủ luyện đến chung cực đều sẽ phá vỡ cái gọi là lí thuyết.
Ngón trỏ và ngón giữa của tay trái của Ta Vốn Ngạo Mạn chập lại, khe khẽ mơn trớn trên lưỡi kiếm như đang thường thức một tác phẩm nghệ thuật tuyệt thế. Ánh mắt hắn trầm ổn mà tự tin. Ta Vốn Ngạo Mạn vung kiếm lên. Lỗ hổng triệu hồi được mở ra.
Diệp Sảng, Yến Vân, Bắc Thần Tuyết đồng thời kinh ngạc. Không ngờ tên này cùng một lúc có thể triệu hồi ra ba con Thần Ưng to lớn. Chỉ nhìn một cách đơn giản về độ sáng bóng và kích cỡ của Thần Ưng cũng biết mạnh hơn Thần Ưng của Phú Gia Thiên Kim và Kim Tổng Quản rất nhiều.
Trong Đệ Nhị Thế Giới, kĩ năng của triệu hoán sư rất đơn giản, thực dụng, cũng dễ dàng phân biệt sự khác biệt của các đẳng cấp khác nhau. Lấy ví dụ như kĩ năng level Triệu Hồi Diều Hâu. Trình độ sơ cấp: điều kiện trụ cột là có điểm thuộc tính cảm giác, cần điểm mana để khởi động, thời gian duy trì là giây, phạm vi công kích lớn nhất là m, lực công kích là điểm. Trình độ trung cấp: điều kiện là có điểm cảm giác, cần điểm mana để khởi động, thời gian duy trì là giây, phạm vi công kích lớn nhất là m, lực công kích điểm. Trình độ cao cấp: có điểm cảm giác, cần mana để khởi động, thời gian duy trì là giây, phạm vi công kích lớn nhất là m, lực công kích là điểm… Có thể thấy cấp bậc kĩ năng càng cao thì bản thân kĩ năng đó cũng không có sự thay đổi lớn nhưng các điều kiện sử dụng sẽ thấp xuống, ngược lại hiệu quả càng mạnh. Kĩ năng cấp thấp Triệu Hồi Diều Hâu nếu càng được luyện cao lên, thử nghĩ các chức nghiệp chiến sĩ, thương thủ nếu công kích triệu hoán sư thì sủng vật của hắn sau khi chết lại không ngừng được gọi ra, gắt gao cuốn lấy anh, sớm muộn mài anh đến chết. Từ góc độ đánh lâu dài mà nói, hệ du hiệp thật sự là sợ hãi sự tồn tại của triệu hoán sư cao cấp.
Kĩ năng level Triệu Hồi Thần Ưng này liền một lúc gọi ra con chứng tỏ nó đã được Ta Vốn Ngạo Mạn luyện đến ít nhất là cao cấp trở lên. Kim Tổng Quản, Phú Gia Thiên Kim cũng đã đủ mạnh, không tưởng được hắn còn mạnh hơn hai người này mấy bậc. Điều này thật sự là làm người ta không thể không cảm thấy kính sợ.
Dưới sự chỉ huy của Ta Vốn Ngạo Mạn, hai trong ba con Thần Ưng tách ra bay về phía mặt Faraoh. Hai tia kim quang xẹt qua giữa không trung. Hai con Thần Ưng chia nhau đâm vào hai mắt của Faraoh. Faraoh liền mở hai mắt ra, “phanh” một tiếng khuếch tán ra ngoài một đạo quang hoàn chói mắt. Quang hoàn khuếch tán ra bên ngoài ít nhất cũng m có thừa. Diệp Sảng từng được chứng kiến kĩ năng này khi đấu với Tinh Tinh giả. Nếu bị quang hoàn bắn trúng chắc chắn chết không thể nghi ngờ. Ta Vốn Ngạo Mạn hiển nhiên rất quen thuộc nội điện này.
Yến Vân cùng Bắc Thần Tuyết toát mồ hôi lạnh toàn thân, thầm nghĩ may sao lúc trước không động thủ đi mở cơ quan, nếu không thì đảm bảo là xong đời rồi.
Thanh âm hệ thống: “Game thủ tôn quý, các ngài đã mở ra cấm địa di chỉ Faraoh Stuart. Cấm địa mở ra trong vòng giờ, sau đó mở ra trong giờ. Trước mắt mỗi người tăng thêm % exp!”
Diệp Sảng cúi đầu nhìn thanh exp trên bảng thuộc tính của mình: level %, sắp thăng cấp rồi.
Lúc này sau khi quang hoàn khuếch tán ra, phiến đá trên mặt đất trước mặt Faraoh vỡ ra, từ phía dưới nhô lên một quan tài hoa lệ màu hoàng kim. Nắp quan tài tự động mở ra. Từ bên trong bay ra một làn khói màu bích nhạt. Làn khói hội tụ giữa không trung. Không cần nói cũng biết là boss đang thành hình.
Ta Vốn Ngạo Mạn trầm giọng nói: “Không được dùng binh khí cận chiến. Thứ này thuộc hệ độc, hệ hỏa và cả hệ thủy. Độc tính của nó phi thường mãnh liệt. Không cẩn thận là nguy hiểm cả đội.”
Ba người Diệp Sảng không trả lời vì boss đã thành hình xong. Không ngờ con boss này cũng có hình người, mà căn bản nó là một người sống, toàn thân mặc một bộ áo giáp hoàng kim đế vương, cánh tay và chân lõa lồ ra ngoài, đầu đội vương miện, dưới vương miện là một khuôn mặt Faraoh, trên tay cầm một đại phủ chuôi dài, toàn thân uy phong lẫm liệt, đằng đằng sát khí. Nếu không phải là tận mắt nhìn thấy, ba người Diệp Sảng sẽ cho rằng đây là một game thủ trọng giáp chiến sĩ. Boss nghiễm nhiên là đế vương Faraoh của hoàng cung dưới đất, ngủ say trong quan tài mấy ngàn năm nay sống lại.
“Ngao~”
Boss giơ búa ngửa mặt lên trời rống to một tiếng. Toàn bộ nội điện bị chấn động, “ong ong” rung động. Rất nhanh hắn đã phát hiện ra bốn vị khách không mời mà đến, tự tiện xông vào lãnh địa của mình.
“Oanh ba!”
K dẫn đầu khai hỏa. Đạn bão tố bay về phía khải giáp của boss. Nhưng ngay cả hỏa tinh cũng không xuất hiện một hạt. Đoán chừng là đạn bị khả năng phòng ngự cường đại của áo giáp làm bay tứ tung.
Hồng thương trị số: “!”
Yến Vân kinh ngạc nói: “Miễn dịch?”
Ta Vốn Ngạo Mạn: “Nó có áo giáp ma pháp hộ thể. Trước tiên phải phá giáp!”
Bắc Thần Tuyết vừa nghe, ngón tay lập tức động. SVD liên tục phun lửa.
“Ba viu. Ba viu. Ba viu~”
Tất cả đều là một đám hồng thương trị số “!”. Con Thần Ưng còn lại khi nãy của Ta Vốn Ngạo Mạn lướt tới phía boss. Boss căn bản không sợ, còn đang ngửa mặt lên trời rống to. Áo giáp màu hoàng kim trên thân đã sáng bóng nay còn rực rỡ hơn. Hiển nhiên là phòng ngự đã tăng lên cực hạn. Thần Ưng liền va chạm vào boss. Nhưng tất cả các công kích của Thần Ưng đều vô ích. Ngay cả tiếng rắm của boss cũng chưa vang. Quả thực là không thể tưởng tượng nổi lại có loại phòng ngự nghịch thiên thế này tồn tại.
Yến Vân cùng Bắc Thần Tuyết bắt đầu phát lực. Bởi vì K đã đưa cho Yến Vân, Diệp Sảng liền bưng AK xông lên tầng trên, bùm bùm cuồng quét. Diệp Sảng dám chạy đi là có lí do. Độ nhanh nhẹn của hắn cao, tốc độ nhanh. Bị boss cận thân cũng không sợ.
Boss mạnh mẽ xoay người, vung búa vọt về phía Diệp Sảng. Dường như con boss này hơi vụng về, chiêu thức này là kiểu “lực phách hoa hoãn” điển hình, mạnh mẽ nện một búa xuống dưới. Diệp Sảng mau chóng lẩn sang bên cạnh. Nhưng lần này Diệp Sảng đã sai lầm. Cây búa này “uỳnh” một tiếng trầm đục nện vào đá phiến trên mặt đất, nửa bản búa ngập xuống sàn. Toàn bộ mặt sàn tầng trên kịch liệt lay động. Có thể thấy một búa này có uy lực rất lớn, là thứ mà người chơi tuyệt đối không dám chọi cứng.
Có Diệp Sảng câu dẫn, tiếng súng bắn tỉa của Yến Vân cùng Bắc Thần Tuyết vang lên như bắn liên xạ. Boss nháy mắt liền ăn bốn năm phát. Đừng nhìn tất cả đều là trị số thương tổn điểm, nhưng trên thực tế tổng điểm công kích rất cao.
Ta Vốn Ngạo Mạn tao nhã nhảy múa. Hắc kiếm trong tay đang không ngừng huy động. Xem ra là đang chuẩn bị đại chiêu.
Boss đem búa đâm chọc xuống nền, liên tục nạy vài cái. Ngay cả gạch đá lát sàn cũng bị cạy lên. Boss lại chạy theo Diệp Sảng. Dù sao hiện tại tần suất công kích của Diệp Sảng là cao nhất nên cừu hận đều tập trung vào một mình hắn.
Rất nhiều cao thủ né tránh đều biết vào lúc đang thực hiện các loại động tác cực hạn, độ khó cao đều không thể bị quấy nhiễu. Chỉ cần hơi bị quấy nhiễu một tí xíu đều sẽ dẫn đến động tác bị biến loạn, hậu quả khó có thể đoán trước. Nếu như nói nhát búa thứ nhất của boss làm nóng người thì nhát thứ hai liền chân chính có hiệu quả. Lưỡi búa ngập vào mặt sàn. Toàn bộ nội điện đều đang kịch liệt chấn động do lực độ của một nhát búa này quá lớn. Diệp Sảng đang né sang bên cạnh đột nhiên cước bộ không ổn, lập tức té ngã trên đất. Mà lần này boss chẳng tốn công nâng búa lên, sau đó lại bổ tới.
Đồng tử Yến Vân co rút lại. Lần này Diệp tử xong rồi…