Có thêm ba người Phản Thanh Phục Minh gia nhập, tốc độ đào huyệt được tăng nhanh, bởi vì ba huynh muội bọn họ cũng giống với đại đa số người nghèo, cái cuốc cái xẻng lúc nào cũng mang theo người. Dù là đào quặng, hoặc quật xác thì cũng không thể bỏ qua được bất kỳ cơ hội kiếm tiền nào cả. Ở độ cao m so với mực nước biển quả thật rất cao, huyệt động này cũng không dễ cho các game thủ tìm thấy, bảy tên thợ mỏ kia đào bán sống bán chết không hổ là thất lang.
“Đinh!”
Một thanh âm cực kỳ thanh thúy vang lên vô cùng dễ nghe. Nhân phẩm của Phản Thanh Phục Minh bạo phát trước tiên, trên tay hắn là một viên bảo thạch lục lăng màu tím đúng là năng lượng bảo thạch mà Kiếm Thập Tam tối qua định đưa cho Diệp Sảng:
Tiết kiệm năng lượng
Bình xét cấp bậc: năng lượng bảo thạch đẳng.
Phạm vi sử dụng : nguyên tố.
Hiệu quả thực chiến: có thể tiết kiệm năng lượng tinh nguyên rót vào các loại trang bị, giảm % giá trị cho tất cả kỹ năng tiêu hao nguyên tố, không hiệu quả với vũ khí trên cấp thần thánh.
Phản Thanh Phục Minh kích động:
- Lão Nhị, Lão Tam, lần này chúng ta có vốn rồi, có được một viên này là đủ cho ba huynh muội chúng ta ăn thịt bò bánh nướng cả nửa tháng.
Nhất Đại Nữ Hoàng mắt sáng ngời:
- Đại ca vĩnh viễn là thần tượng trong lòng ta!
Đại Hán Thiên Tử vung tay hô to:
- Đại ca vạn tuế, vạn vạn tuế!
Thấy mỹ nữ chẳng thèm hưng phấn, chỉ thấy tiền mới có chút vui vẻ, mà bây giờ thấy thứ đồ chơi này, Diệp Sảng lại vô cùng kích động, nếu đem thứ này bán ra ngoài, ít nhất cũng được điểm tín dụng. Nếu mà đào được vài viên thì không thèm ăn bánh nướng mà đến thẳng “Hạ quán” mà ăn tôm hùm.
- Các anh em ra sức đi nào!
Phản Thanh Phục Minh rống to, trong huyệt động khí thế dâng lên ngút ngàn.
Ba phút sau lại một tiếng “đinh” dễ nghe vang lên. Lần này mọi người phản ứng rất nhanh, biết là có bảo thạch rơi ra, lập tức dừng tay xoay người lại.
Tây Môn Xuy Ngưu ngửa mặt lên trời cười hô hố:
- Lão Đại, A Ngân chúng ta cũng không uổng công. Một viên như vậy cũng đủ cho ba huynh đệ chúng ta đi nhà hàng Phúc Mãn Đa ở Kim Sa trấn ăn uống thỏa thuê ba ngày. Ha ha ha..
Tây Môn Xuy Ngưu cũng đào ra được năng lượng bảo thạch, nhưng cấp bậc cao hơn bảo thạch của Phản Thanh Phục Minh:
Lực tái sinh:
Bình xét cấp bậc: Năng lượng bảo thạch đẳng.
Phạm vi sử dụng: triệu hoán
Hiệu quả thực chiến: có thể sinh ra linh nguyên rót vào loại trang bị kiếm, côn, đao, đinh ba. Kéo dài thời gian tác chiến của sủng vật thêm %.
Đây quả là vật hiếm có, bảo thạch này chẳng khác gì động vật tuyệt chủng vậy mà hắn còn đào ra một viên đẳng. Tây Môn Xuy Ngưu không ngớt thổi da bò:
- A Ngưu ta mới là quáng thạch vương tử! A Ngân lăn sang một bên.
Diệp Sảng vui vẻ:
- A Ngưu à, cố gắng lên rồi lão Đại sẽ thăng chức cho ngươi.
Tinh Tinh không thốt lên một lời, chứng kiến cái số rắm chó của Tây Môn Xuy Ngưu, nàng không nói hai lời, ôm máy khoan đào tới. Cái phong phạm của thục nữ vứt mẹ nó sang một bên, nàng đào rầm rầm như đang có thâm thù đại hận với huyệt động. Chưa đầy phút sau, thanh âm bảo thạch rơi ra làm người ta thoải mái từ đầu đến chân lại xuất hiện. Nhất Đại Nữ Hoàng cũng ngửa mặt lên trời cười lớn, nàng cũng đào ra được năng lượng bảo thạch, giống y đúc viên của Tây Môn Xuy Ngưu.
- Ha ha ha, xinh đẹp là giàu có a, ta lợi hại nha! Oa ha ha ha …
Giọng cười của Nhất Đại Nữ Hoàng có chút giống tiếng gà mái già.
Tinh Tinh cô nương chun chun cái mũi xinh thầm nghĩ, nếu diện mạo mà có thể quyết định nhân phẩm thì ngươi đào ra năng lượng bảo thạch đẳng, chắc ta phải đào ra viên mấy trăm đẳng, mấy ngàn đẳng ấy chứ. Tinh Tinh buồn bực, trút giận vào cái máy khoan, lại điên cuồng đào phá.
“Đinh”
Một tiếng giòn vang, lão Đại đưa cái bản mặt ta đây là cao thủ ra, thâm trầm:
- Ừm,…không tệ. A Ngưu, A Ngân, các ngươi vất vả rồi. Khi nào về thành ta dẫn các ngươi đi Khoái hoạt lâm, tiện thể kêu mấy nữ phục vụ cho các ngươi nắn nắn sờ sờ, tiền ta bao!
Lần này không chỉ Tinh Tinh buồn bực mà ngay cả Phản Thanh Phục Minh cũng cảm thấy người của Túy Ngân hội quả thật hết chổ nói. Mấy tên này rất hèn hạ, chỉ có hèn như vậy mới có thể vô địch. Lão Đại đào ra một viên bảo thạch lóe lên một vòng tròn ánh sáng tím hồng rạng ngời – đây là linh hồn bảo thạch.
Linh hồn bảo thạch:
Bình xét cấp bậc: đẳng
Phạm vi sử dụng: người sử dụng sau khi chết tỷ lệ bị rơi đồ giảm xuống %, số lần sử dụng: lần!
Tinh Tinh lại đỏ mắt, lần này còn đỏ hơn bình thường. Diệp Sảng cũng mười phần kích động, có thứ đồ chơi này, hôm nay cho dù có bị người chém chết cũng không có việc gì. Lão Đại quả là lão Đại, ra tay một phát thật là trâu bò. Huyệt động đào mỗi lúc một sâu, đột nhiên, hai tiếng leng keng vang lên. Toàn thân mọi người chấn động, hai tiếng cơ mà, ai mà trâu bò đến mức đào một lúc ra hai viên vậy hả?
Còn phải hỏi? Đương nhiên là bạn Sảng Sảng!
Diệp Sảng rất uy phong đốt một điếu Hồng tháp sơn, rít một hơi rồi phà khói:
- Lão Đại, A Ngưu tối nay đi khách sạn quốc tế sao ở Mộng Tiên thành, rượu thoải mái uống, mồi thoải mái ăn, gái thoải mái kêu, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, chơi không sướng các ngươi cứ đánh ta..
Chúc phúc bảo thạch:
Bình xét cấp bậc: đẳng
Tỷ lệ phá vỡ: %
Đây là hai khỏa chúc phúc bảo thạch có thuộc tính hoàn toàn giống nhau, hình tứ lăng, tỏa ra ba màu hồng, xanh lam, xanh lá cây.
Tỷ lệ phá vỡ % cũng không phải là trong viên thì có viên chắc chắn sẽ làm vỡ trang bị, nhân phẩm không tốt thì cho dù gắn , viên, thì , kiện trang bị đó cũng hóa mây bay. Nhưng là trang bị biến dị muốn lên được cấp thì chỉ cần có viên chúc phúc bảo thạch đẳng cũng có thể thành công. Trừ khi ngươi là Bại thần chuyển thế, mới có chuyện gắn viên thì khóc lần. Nhưng khi lên cấp thì phải cẩn thận, lúc này chuyện xui xẻo cũng có thể xảy ra, còn nếu từ cấp lên cấp cuối cùng là cấp , cho dù ngươi đào ra một viên bảo thạch có tỷ lệ phá vỡ dưới %, chỉ cần không phải tỷ lệ phá vỡ là %, thì cũng đủ làm cho ngươi khóc không ra nước mắt. Cho nên bí quyết gắn bảo thạch còn phải nhờ nhiều game thủ tiêu hao vô số bảo thạch mà tổng kết đúc rút kinh nghiệm. Đương nhiên đây chính là việc mà công ty phát hành trò chơi thích xem nhất, nếu Thế Giới Thứ Hai để cho ngươi mặc sức tung hoành thì cao thủ trên đời này cũng rẻ mạt lắm ru.
- Phản ca, Hoàng tỷ, Thiên ca, các ngươi hãy nghe ta nói!
Diệp Sảng vừa kích động lại giở cái bản mặt dầy của hắn ra:
- Kỳ thật con người của ta cũng rất bừa bộn, có một ưu điểm và một khuyết điểm. Ưu điểm là ta rất tuấn tú, khuyết điểm là ta quá đẹp trai. Phản ca ngươi nói thử thế nào mới đúng đây?
Phản Thanh Phục Minh trầm tư một lúc:
- Một khi đã như vậy, nếu Hà huynh không chê thì đêm nay đi khách sạn quốc tế sao ở Mộng Tiên thành, rượu,em út cứ gọi cho ba huynh muội bọn ta. Rượu là máu anh hùng, em út là giai nhân, anh hùng phải có giai nhân, đó mới là bổn phận của nam nhi, không biết có phiền Hà huynh và các bằng hữu hay không?
Nhất Đại Nữ Hoàng lập tức hô to:
- Thay trời hành đạo, khách sạn quốc tế!
Đại Hán Thiên Tử cũng kích động:
- Hà huynh anh minh thần vũ, quả thật đại hào hiệp!
…
Tinh Tinh cô nương vốn không thể dễ dàng bỏ qua cho một đám gia súc giỡn mặt nàng. Nhưng hiện giờ không ngờ nàng vẫn nhịn được, bởi vì cái bản mặt tự cao tự đại vô cùng đắc ý của Diệp Sảng càng làm nàng bốc hỏa.
- Ta đẹp trai không?
Diệp Sảng hưng phấn hỏi.
- Đẹp!
Nhất Đại Nữ Hoàng và Đại Hán Thiên Tử mặt gian vạn trượng đồng thanh trả lời.
- Lớn chút nữa! Ta nghe không rõ.
Diệp Sảng cố ý giả điếc.
Nhất Đại Nữ Hoàng:
- Anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong hơn cả Phan An!
Đại Hán Thiên Tử:
- Chim sa cá lặn trăng mờ hoa kém không thua Ngưu Đức Hoa!
Diệp Sảng sướng tê từ đầu đến chân:
- Vậy các ngươi thấy ta với Phản huynh, ai đẹp trai hơn?
Hai người Nhất Đại Nữ Hoàng chưa kịp trả lời, Phản Thanh Phục Minh nhảy ra cướp lời:
- Đương nhiên là Hà huynh đẹp trai hơn. Ai nói Hà huynh không đẹp trai, ta liều mạng với hắn!
Tên gia hỏa này vì muốn sung sướng, không ngờ cũng học Diệp Sảng nói chuyện trái với lương tâm.