Ngày đầu của tuần lễ vàng kiếm được một thanh Hoàng kim kiếm, Diệp Sảng cao hứng muốn chết, đến giờ cơm chiều liền ghé quán ven đường ngoài ký túc xá gọi hai món nhắm với một chai bia, cuộc sống quả là rất thoải mái. Diệp Sảng ước chừng, thanh Hoàng kim kiếm của Diễm Vô Song ít nhất cũng đáng giá - điểm. Nếu Tinh Tinh cô nương chia tiền, chí ít mình cũng được điểm, đổi thành nhân dân tệ cũng tương đương với tiền lương một tháng của mình. Hôm nay trúng mánh rồi, nhân phẩm a nhân phẩm, đúng là lao động là vinh quang, muốn gì có đó.
- Ông chủ, tính tiền!
Diệp Sảng vỗ bàn.
- Anh bạn, tổng cộng là đồng!
Ông chủ rất hòa ái, hắn nhận ra Diệp Sảng, Diệp Sảng thường thường chiếu cố sinh ý cho hắn.
Diệp Sảng ợ một tiếng to đầy thỏa mãn, bỗng di động rung lên, cầm máy hóa ra là Trưởng câu lạc bộ. Trưởng câu lạc bộ họ Điền tên Kỳ lại còn đeo cái kính cận hơn độ. Điền trưởng câu lạc bộ được các bạn đồng học đặt cho ngoại hiệu: Chim Bìm Bịp Bốn Mắt. Tuy vậy Trưởng câu lạc bộ Bốn mắt lại rất nổi tiếng- trưởng câu lạc bộ văn học Thần Hi của đại học Giang Thành. Nói thật nếu ở thập kỷ , trưởng câu lạc bộ văn học của trường là nhân vật có thớ nhưng giờ đã là thế kỷ mới, dựa vào mấy cái câu văn thơ tào lao mà cũng muốn cưa gái sao? Xưa rồi Diễm. Ta thấy ngươi nên đổi nghề đi chơi bóng rổ may ra còn có tiền đồ hơn cái câu lạc bộ văn học.
Nhưng mà Câu lạc bộ văn học Thần Hi của Đại học Giang Thành cũng có số có má, vì đầu năm nay xã hội thay đổi, không khí trong trường cũng không khá lắm cho nên câu lạc bộ này được lãnh đạo nhà trường ủng hộ, chi phúc lợi cũng khá nhiều. Ví dụ như, không cần tiền thuê sân sinh hoạt, đi dã ngoại cũng có trường học chu cấp, thi thoảng lại có liên hoan tiệc tùng. Còn sướng hơn mấy cái Taekwondo, Yoga, bóng đá, Mười đại ca sĩ giáo viên,v.v nhiều lắm vì mấy câu lạc bộ đó có thu phí. Nghĩ lại đi, hành tẩu giang hồ, một đại bang phái thu nạp người mà còn muốn thu tiền của ngươi? Ít nhiều gì thì trong lòng của ngươi cũng phải có chịu khó chịu đúng không?
Cũng vì điều này mà khi trước Diệp Sảng mới sáng tác ra một bài thơ có nhan đề là “Sắt”, cả bài cũng chỉ được mỗi một câu: “Sắt chính là sắt!”. Bài thơ này niêm luật mới mẻ, lời ít ý nhiều, nên trưởng câu lạc bộ Bốn Mắt lập tức nghiêng mình kính nể Diệp Sảng. Từ đó về sau bạn Diệp Sảng cứ thoải mái tung tăng trong cái đại bang phái câu lạc bộ văn học Thần Hi này, mỗi lần tiệc tùng ăn uống là không bao giờ thấy vắng cái bản mặt hắn cả.
Do vậy vừa thấy người gọi điện là trưởng câu lạc bộ Bốn Mắt, ý nghĩ đầu tiên của Diệp Sảng chính là hôm nay xui vãi chưởng. Nếu biết sớm thì cố nhịn đói một chút, là tiết kiệm được tiền ăn chiều nay rồi.
- Diệp tử à? Đang ở trong lớp hả?
Giọng của Bốn Mắt có vẻ khàn khàn.
- A ha, sếp Trưởng, có gì tốt muốn chia sẻ hay sao?
Diệp Sảng vội vàng hỏi.
Bốn Mắt nói:
- Diệp tử, đến phòng số của nhà hàng “Duyên đến Duyên đi”, đến ngay nhé. Câu lạc bộ văn học của chúng ta với các bạn của đội nghi lễ nhà trường đang giao lưu.
Diệp Sảng vừa nghe là thấy hai mắt tối sầm. Mẹ nó chứ, sáng ngươi không nói, chiều ngươi không dặn, chờ ta ăn cơm xong rồi mới báo là sao? Là sao? Ta chọt lủng cái dạ dày của ngươi bây giờ. Nhưng mà, tại sao câu lạc bộ văn học lại đi giao lưu với đội nghi lễ? Đầu óc Diệp Sảng xoay chuyển rất nhanh, lập tức đoán ra đây là chiến thuật cao cấp của Bốn Mắt – trà trộn.
Trưởng câu lạc bộ ơi là trưởng câu lạc bộ, bình thường nhìn ngươi có vẻ nho nhã, không ngờ ngươi cũng không chịu nổi sự cô đơn. Aizz, dòng nước xuân dòng nước xuân đừng lặng lẽ mang xuân đi mất. Ta cóc cần biết ngươi muốn gì, ăn gì mới là vương đạo. Nghĩ đến đấy, Diệp Sảng vui vẻ cất bước chạy.
Quy mô của nhà hàng Duyên đến Duyên đi so với Hương Bay Vạn Dặm lớn hơn nhiều. Phòng ốc trang trí lịch sự tao nhã, trong phòng nam nữ ngồi thành vòng. Điều khiến Diệp sảng kinh ngạc là không riêng gì Bốn Mắt mà bạn Trình Tiếu Phong của chúng ta cũng chường cái mặt mốc ra ở đây.
- Hây, Diệp Tử, cậu cũng đến à!
Trình Tiếu Phong lại mời thuốc, hôm nay thuốc cũng xài hàng xịn hơn, chuyển qua hút Ngọc Khê.
Ở phía bàn đối diện có bảy tám mỹ nữ đang ngồi, trước đây Diệp Sảng cũng đã từng gặp qua. Quả thật, đội nghi lễ toàn là các người đẹp, một đám đang hi hi ha ha cười nói với nhau. Trong đó có một mỹ nữ mà Diệp Sảng rất có ấn tượng, đó là người được xếp thứ hai trong danh sách hoa hậu giảng đường – Yến Song Song.
Chẳng hiều vì lý do gì, đột nhiên Diệp Sảng lại liên tưởng đến Diễm Vô Song.
- Hè hè, Diệp tử, Hi Hi đâu?
Trình Tiếu Phong nhỏ giọng hỏi.
Diệp Sảng thầm mắng, ngươi là cái đồ dê xồm, ở đây tán gái lại còn dám hỏi An tỷ, bạn Trình Tiếu Phong này quả nhiên có đủ hoa tâm.
Lúc này Trưởng câu lạc bộ Bốn Mắt đã uống khá nhiều, nâng ly rượu lên nói:
- Các bạn, hôm nay, câu lạc bộ văn học chúng ta giao lưu với đội nghi lễ, thật ra là muốn đẩy mạnh quan hệ giữa mọi người trong Thế Giới Thứ Hai…
“Ai da, không phải chứ?” Diệp Sảng mở tròn mắt, sức ảnh hưởng của Thế Giới Thứ Hai thật là to lớn, tất cả các bạn học cũng bắt đầu tham gia trò chơi một cách hăng hái.
- Thông báo với mọi người, sáng hôm nay, đại học Giang Thành của chúng ta đã thành lập một công ty trong Thế Giới Thứ Hai, có tên là Đại Giang, là loại hình công ty chiến đấu…
Bốn Mắt còn chưa dứt lời, tất cả mọi người cả nam lẫn nữ đều hoan hô. Giờ thì không riêng gì Diệp Sảng ngay cả Trình Tiếu Phong cũng phải há hốc mồm. Ai da, thật là ngưu a, Đại học Giang Thành quả là có rất nhiều nhân tài.
Bốn Mắt tiếp tục nói:
- Các bạn, tuy nhà trường không ủng hộ việc mê game online nhưng mà hội sinh viên học sinh chiều nay đã nói với tôi, mời các câu lạc bộ của chúng ta liên hợp lại rồi gia nhập công ty Đại Giang, để tạo nên một công ty cường đại nhất trong Thế Giới Thứ Hai. Bởi vậy hôm nay mời mọi người đến đây chủ yếu là muốn thông báo để mọi người biết. Lúc đăng ký gia nhập công ty nhớ ghi chú rõ là mình là sinh viên của đại học Giang Thành. Công ty Đại Giang không nhận người ngoài.
Không thể không nói, thanh niên lúc nào cũng tràn đầy nhiệt huyết. Lời nói của Bốn Mắt quả thật có sức kích động mãnh liệt. Trở thành công ty mạnh nhất, lý tưởng này thật là to lớn. Nhưng đừng quên, Thế Giới Thứ Hai là một game online phổ biến toàn thế giới, chưa cần nói đến nước ngoài, chỉ nội ở trong nước đã có biết bao nhiêu công hội, bang phái, công ty đang còn chưa lộ diện. Ngoài ra còn có vô số các phòng làm việc, game thủ chức nghiệp, tuyệt thế cao thủ trong truyền thuyết.
Đây cũng không phải nói thêm, Trung Quốc hôm nay đã không còn là Trung Quốc của trước kia. Rất nhiều năm trước, vô số game thủ hăng hái tham gia các trò chơi trực tuyến và game thể thao điện tử, các vị tiền bối này đã đổ bao mồ hồi và công sức trên bàn phím, tạo nên những con số huyền thoại. Nhưng có lẽ ngươi cảm thấy điều đó là vô ích, chôn vùi tuổi xuân… Thời kỳ đó quả thật là một thời kỳ đầy chua xót. Nhưng hôm nay thì khác rồi, do sự cố gắng và kiên trì của các bậc tiền bối, trò chơi trở thành một ngành nghề kinh tế. Trong ngành nghề này có sự tài năng của các lập trình viên, có tiền của các game thủ chức nghiệp, có các phòng làm việc biển vàng, có các ngôi sao trò chơi, cũng có cả cao thủ trong truyền thuyết…
Rất nhiều năm trước có lưu hành một câu ngạn ngữ kinh điển: Game là văn hóa, là tín ngưỡng là tinh thần.
Đương nhiên, Thế Giới Thứ Hai chưa đạt đến tầm vóc đó nhưng đối với game thủ mà nói nó cũng có sức hấp dẫn mãnh liệt, đã có rất nhiều người cuồng nhiệt và mê đắm vì nó. Bốn Mắt thông báo tin này quả thật khiến lòng người phấn chấn. Diệp Sảng thầm nghĩ như vậy cũng tốt, đại học Giang Thành có vạn sinh viên, nếu tất cả đều gia nhập thì đó chính là sư đoàn bộ binh, trong trò chơi cũng không sợ sự truy đuổi của Lạc Hoa Lưu Thủy mà chính là các sinh viên đại học Giang Thành rượt đuổi các mỹ nữ mà đâm mà chém..
- Vậy, muốn gia nhập công ty của trường chúng ta thì đến nơi nào?
Trình Tiếu Phong hỏi.
Bốn Mắt đáp:
- Trước mắt, nơi gia nhập liên minh là thành Khang Nhạc khu Hoàng Kim. Nếu có bạn nào ở xa cũng không sao, có thể từ từ mà đến cũng không muộn.
Trong phòng lại lộn lên vui mừng. Diệp Sảng cũng vui vẻ, ta ở khu Tịch Tĩnh cũng rất gần khu Hoàng Kim, ngày mai ca sẽ đi, ha ha!
Bốn Mắt nhìn chăm chú Yến Song Song:
- Bạn Song Song mai cũng đến gia nhập liên minh nhé, mình sẽ chờ bạn ở cửa thành Khang Nhạc!
Diệp Sảng thầm kêu, tiên sư bố ngươi, rõ ràng là ngươi đang lợi dụng danh nghĩa công ty để thả dê, thật là lưu manh.
Trải qua một buổi tối vui chơi giải trí cười cười nói nói, trên đường quay về ký túc xá, Diệp Sảng suy nghĩ về tin tức của Bốn Mắt. Cũng không biết ai ở trường này có tiềm lực thành lập công ty, người này thật là giỏi. Chỉ có điều muốn sinh viên của đại học Giang Thành gia nhập liên minh thì cũng hơi khó. Đừng nói đâu xa, ngay bản thân mình, mình vẫn thích nơi nhà rỗi. Nếu công ty thành lập thì nào là lão Đại, bang chủ, đà chủ, rồi thì mỹ nữ, trưởng câu lạc bộ, hoa hậu giảng đường cùng chung một chỗ.. Như vậy chẳng phải là tất cả đều lộn xộn sao?
Chẳng qua như vậy cũng tốt, cứ tới đại bản doanh của trường mình xem thử, nếu may mắn thì kiếm được lương thực bổ sung, nhân tiện giải quyết cái nick hồng cho xong.