Hai người vừa quay đầu nhìn lại thì thấy Tinh Tinh cô nương đã xử lý xong cái xác của Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông, pháp trượng của ả ta đã bị Tinh Tinh lụm mất. Tinh Tinh làm ra bộ dạng khó hiểu, đá mạnh hai cước vô cái thi thể:
- Gì mà một trong tam đại tuyệt sắc của Lạc Hoa Lưu Thủy cơ chứ, pháp trượng cũng chỉ cấp tinh anh cùi bắp như vầy, đúng là cùi bắp …
Hai người bọn Thi Phi Vũ giận muốn nổ phổi, bảo bối cực phẩm của tam muội bị lấy đi, cái con tiện nhân này còn dám nói là hàng cùi bắp ư ? Mừng gần chết mà còn làm giọng khoe khoang. Lúc này Kiếm Thập Tam cùng Vườn Trà tỷ tỷ cũng đang bất phân thắng bại, hai người này đấu nhau cũng gọi là hợp cạ. Từ chỗ sâu trong đường hầm truyền đến âm thanh ầm ầm ầm, hiển nhiên là viện quân Nhân Giả Tiên Tử đang đuổi tới, bất luận Thi Phi Vũ ba người họ có bao nhiêu lợi hại thì chắc chắn cũng thành thịt băm viên thôi.
"Ô —— "
Chuyến tàu chở quân lúc này từ phía xa cũng hiện lên rõ ràng, bánh xe đã bắt đầu “ lét két … lét két ” chậm rãi chuyển động, xem ra như muốn lập tức khởi hành.
- Đi !
Thi Phi Vũ hô.
Kiếm Thập Tam cũng hiểu ý, nhân cơ hội nhóm quân này còn đang tiến đến mà chẩu cho lẹ, ở càng lâu càng nguy hiểm. Một hàng tám người bọn Nhân Giả Tiên Tử đã tới nơi thì Thi Phi Vũ bọn họ cũng đã chạy đến đến sát đuôi đoàn tàu. Trà Viên Tỷ Tỷ gần như đã hết hơi, căn bản không còn đủ khí lực đuổi theo, Tinh Tinh lại ở quá xa chắc chắn là đuổi không kịp:
- A Ngân, ngươi tiến lên cướp về dùm ta tấm bảo vệ đùi coi, ta cho ngươi tiền, muốn bao nhiêu có bao nhiêu, nhân dân tệ cũng oki lun …
Diệp Sảng vừa nghe cái gì nhân dân tệ ba chữ đầy thân thương thốt ra, cái gì mà sợ hãi hay phiền não toàn bộ vứt lên chín tầng mây, tăng tốc lao tới. Đoàn tàu quân sự bắt đầu rất chậm, chẳng qua là nhanh so với tốc độ con người thôi, Kiếm Thập Tam cùng Thi Phi Vũ phóng lên nóc tàu trước tiên, Diễm Vô Song thì không được may mắn như thế, Diệp Sảng chẳng những truy đuổi rất nhanh mà còn rút MP bắt đầu quét loạn, mục tiêu di động vốn rất khó trúng mà mình lại cũng đang chạy nhanh thì xác suất càng thấp nữa bởi vì nòng súng bị đong đưa không ổn định. Diệp Sảng chĩa MP vốn là ngắm vào lưng Diễm Vô Song, siết một loạt kết quả lại là găm vô bắp chân nàng những viên, hai chân Diễm Vô Song mềm nhũn lập tức ngã lăn xuống đất, Diệp Sảng cũng mặc kệ nàng ta lo phóng cho nhanh về phía đoàn tàu.
Thi Phi Vũ lần này thật sự là bị chọc điên, bởi vì Diễm Vô Song đã bò lên tới toa tàu lại còn bị người ta bắn thành cái tổ ong. Tinh Tinh cô nương phóng liền một Xuyên Vân Tiễn, Cao Thắng Môi nhất kích xuyên tâm, Bích Nhạc Thi lập tức phóng ra, liền có ít nhất mười mũi tên cắm trên lưng nàng, Thạch Lựu cô nương tốc độ tương đối nhanh chạy đến, không giống với bộ dạng xinh đẹp thể hiện Thạch Lựu cô nương cũng hạ sát chiêu, một kiếm đâm vô sườn phải … nghe tiếng Diễm Vô Song kêu thảm thiết, tim Thi Phi Vũ như ngừng đập. Diễm Vô Song bị hạ phải nói là thập phần thê thảm, bị một đám người quây quanh mở ra Đồ Trư Đại Hội, Mộc Qua Phấn vừa nghe nói Thời Thượng thiếu gia bị cho về thành liền không nói một lời nào mà bắt đầu ca hát nhảy múa, người này quả nhiên có chút tài năng, nhưng lại là trị liệu cho Diễm Vô Song, lão tử bơm cho ngươi tí máu để ngươi muốn chết cũng không chết được, tuyết đối không cho ngươi về thành một cách nhẹ nhàng thoải mái như vậy. ( ADSM đây mà … vãi!). Một bức tranh kinh dị đang hiện ra, một đám người quay quanh Diễm Vô Song chật như nêm cối, Bích Nhạc Thi, Ái Chi Lâm, Thiên Hành Tiện ba người cầm đầu mấy người chơi bên ngoài hổ trợ tận tình, chụp cận cảnh đủ mọi góc độ, thật không sai nha tình cảnh này quả thật giống như phong cách phim Nhật Bản nha, vây kín lấy quay chụp liên hồi, hội đồng một trận, cả trai lẫn gái đều tham gia, đại chiến một hồi lâu mới kết thúc…
Thi Phi Vũ tức trào máu mắt:
- Thù này không báo thề không làm người ![ không làm người thì đòi làm superman à !!!]
Kiếm Thập Tam không nói gì, hắn chỉ cần trang bị tới tay là được, không quan tâm cái gì ân oán với không ân oán.
Tốc độ đoàn tàu quân sự cũng đã nhanh lên, hai bên cảnh vật cứ vù vù lướt qua, một âm thanh từ sau lưng hai người vang lên:
- Thi lão đại, còn trang bị nữa!
Thi Phi Vũ xoay người nhìn lại, Diệp Sảng cũng đã xuất hiện trên tàu. Kiếm Thập Tam nuốt xuống một ngụm lãnh khí, tiểu tử rất giỏi, tốc độ nhanh như vầy mà ngươi cũng có thể đuổi theo.
- Ngươi!
Thi Phi Vũ phẫn nộ đến cực hạn,
- Tới hay lắm, đang lo ngươi không đến thôi!
- Không trả lại trang bị của bằng hữu ta, mọi người hôm nay cùng chết trên xe.
[ má ơi thèn này cháu bác Bin Râu nè !!!!] Diệp Sảng không ngán gì nữa, Lạc Hoa Lưu Thủy cũng đã đắc tội rồi, không quan tâm là đắc tội thêm ai nữa.
Thi Phi Vũ không thèm nói thêm, rút kiếm ra. Diệp Sảng động mà dường như không động, XM - gầm lên giận dữ, Thi Phi Vũ chấn động toàn thân, trên đầu bay lên “ - ” điểm thương tổn. Diệp Sảng thầm giật mình, nữ nhân này phòng ngự vượt qua điểm a, nếu đúng như lời đồn về skill Dục Huyết Hồi Sinh là có thì dù phát tầm gần cũng chưa chắc xử được cô nàng a, lần này chơi lớn lun. Thi Phi Vũ cũng không dám động, tàu hỏa đang chạy tốc độ cao thì đứng thẳng còn không xong, hơn nữa đối phương còn có cây súng rất gờm, rớt xuống tàu một phát là lập tức bị nghiến ra bả đó.
- Ngươi còn thất thần làm gì? Ngươi còn muốn trang bị nữa không hả?
Thi Phi Vũ hướng Kiếm Thập Tam rống to.
Kiếm Thập Tam không hề động, hắn thực không muốn chân chính cùng Diệp Sảng thành kẻ địch.
- Cầm!
Thi Phi Vũ lấy ra một thanh kiếm giao dịch với Kiếm Thập Tam, nhìn Ám Kim sắc thì không xem cũng đoán là con BOSS lần trước rớt ra.
Kiếm Thập Tam tiếp nhận sau đó nghiến răng nói:
- Thật có lỗi, hôm nay đắc tội!
Nói xong, một đạo kiếm quang bay tới, Diệp Sảng không thể lui, hắn hiện tại chỉ có HP, kiếm này nếu của ai đó thì còn có thể chọi cứng một lần nhưng với kiếm của Kiếm Thập Tam thì một lần cũng không được, chỉ một chiêu thôi là có thể lập tức phi thăng. Kiếm Thập Tam xuất thủ quả thật liên miên bất tuyệt, một kiếm đâm ra, người cũng theo đó vọt tới, kiếm này vừa xuống thì lập tức kiếm khác vút ngược từ dưới lên đầu, trên nóc xe ba đạo kiếm quang nhìn như một đóa kiếm hoa.
Đứng trên nóc xe mà muốn di chuyển né tránh tuyệt đối là không có khả năng, Diệp Sảng quay người bỏ chạy.
- Sát!
Thi Phi Vũ mắt đỏ ngầu xông lên tới trước chém loạn một trận.
Tốc độ của Diệp Sảng rất nhanh, chạy đến đoạn nối toa tàu liền như Ngư Dược hướng đỉnh phóng qua, quỹ đạo chuyển động cùng với hướng đi đoàn tàu phải duy trì thẳng tắp, nếu không chú ý lơi là một chút là té úp mặt ngay. Kiếm Thập Tam hai người bọn họ truy kích một lúc cũng phát hiện nguyên lý này, vì thế xuất thủ và di chuyển so với khi trên đât bằng cũng chậm hơn nhiều. Cho nên ngay lúc hai người họ chạy đến và nhảy sang toa kia thì Diệp Sảng xoay người lại nổ súng, cứ chạy như vậy cho đến mười toa tiếp nữa, Thi Phi Vũ tuy bị thương không ít nhưng nàng dựa vào bình thuốc cùng khả năng Dục Huyết Hồi Sinh ngạnh kháng đến giờ, căn bản không có khả năng chết được. Diệp Sảng thầm nghĩ hôm nay chơi vầy là đủ rồi, tiếp tục nữa người bị thăng chính là mình chứ không ai khác.
“ Huu …….. uuuuuuu ”
Còi tàu hỏa kêu dồn dập ba hồi, ba người sắc mặt cũng thay đổi, phía trước đã xuất hiện cửa hầm chui, nếu mà nằm úp xuống trể một chút, sẽ bị cửa hầm chổ vách núi ngáng lại, tốc độ xe như vầy chỉ sợ là chết bẹp nơi cửa hầm. Dù muốn truy kích Diệp Sảng ở cuối tàu, nhưng hiện tại Thi Phi Vũ phải cắn răng cúi đầu nằm sấp chịu trận.
“ Huuuuu …… uuuuuu ”
Tiếng còi tàu gào thét ầm vang, gió rít mạnh bên tai, giống như tiếng yêu ma quỷ quái kêu gào, bốn phía một mảng tối đen.Đường hầm này cũng rất dài, tàu hỏa chạy mất hơn nữa phút. Tiến thẳng thêm đoạn nữa tới trước trong hầm mới thấy xuất hiện một chút ánh sáng trở lại. Lúc Thi Phi Vũ cùng Kiếm Thập Tam đứng dậy quả thực không thể tin được hai mắt mình, trên nóc phía trước không thấy Diệp Sảng đâu, mà thay vào đó là một con Chó Săn đang nhe răng trợn mắt.
- Hóa cẩu ư?
Kiếm Thập Tam rất trầm mê với kiếm đạo trong nhất thời không thể nghĩ ra đây là sủng vật của Diệp Sảng.
A Ngốc liền sủa hai tiếng, nhằm hướng hai người phóng tới. Lần này Kiếm Thập tam đã mắc sai lầm rồi, sủng vật tuyệt đối không như người chơi, cách tấn công và di chuyển không giống con người chút nào. Nói như lúc Kiếm Thập Tam hắn huy kiếm chém tới, nếu như người thường tiến đến thì từ hướng này xuất kiếm thì chắc chắn trường kiếm của hắn sẽ thu được hiệu quả, nhưng A Ngốc lủi tới đúng thời điểm đột nhiên dừng lại một cái, kiếm thế của Kiếm Thập Tam đã xuất không thu trở lại được, đây chính là kỹ năng của A Ngốc “ Chó Đói ”, trong khoảnh khắc sinh ra bạo phát, nhanh nhẹn cùng lực lượng cùng lúc tăng %. A Ngốc lập tức bổ nhào vào mặt Kiếm Thập Tam, hai móng cào loạn xạ, miệng cũng không ở không, táp cắn loạn xì ngầu lên. Liên tiếp con số “ - ” từ trên đầu Kiếm Thập Tam nhảy lên, Kiếm Thập Tam vật lý phòng ngự không ngờ đã vượt qua điểm, thêm kỹ năng Thời Gian Nhất Quá Khứ, công kích “ Cẩu bào thức” của A Ngốc toàn bộ là zero và cũng bị MISS không ít.
Thật ra đây cũng là một nhược điểm của Kiếm Thập Tam, không chỉ mình hắn mà cũng là nhược điểm chung của nhân loại, bị loại chó săn hung dữ tấn công dù vũ khí trong tay cũng không phát huy được ưu thế, Kiếm Thập Tam thuận thế ngã xuống, nương theo đó lăn vài vòng ý đồ vùng thoát khỏi A Ngốc. Hắn đã ứng biến đúng, A Ngốc quả nhiên bị hất văng ra thật xa, may là không có văng khỏi tàu. Nhưng hắn mắc sai lại càng sai vì không nên cách rời Thi Phi Vũ quá xa, nếu bọn họ đồng thanh hô ứng thì Diệp Sảng làm gì có cơ hội, Kiếm Thập Tam lăn một vòng, chính là khẩu XM- của Diệp Sảng từ một góc mà không ai ngờ khai hỏa.
“ Phầm! Phầm! Phầm! ”
Ba phát súng dường như găm vào chổ bao đầu gối Thi Phi Vũ, liên tục ba trị số thương tổn “ - ” xuất hiện, đường đường là mỹ nữ lão đại Phi Thi Vũ lại bị con tép riu không tên tuổi Diệp Sảng đốn ngã. Ba phát này của Diệp Sảng không thể miểu sát nàng ta, bởi thuộc tính tinh thần của nàng rất cao, thể chất cũng rất mạnh mẽ nên ba phát này không thể đánh cho nàng bay lui về sau hay là hất ngã mà là đánh cho hai chân nàng mềm nhủn đi, thâm người nhào về phía trước, trượt một chân rớt xuống tàu hỏa. Khi Kiếm Thập Tam quay nhìn thấy cảnh tượng này dây thần kinh như bị búng một cái. Diệp Sảng một tay nắm súng, tay kia thì bắt lấy tấm thép mé bên nóc tàu, cả người như treo bên hông tàu, cứ mạo hiểm như vậy mà xử lý Phi Thi Vũ.
Thật ra lúc rồi lúc đoàn tàu tiến vào đường hầm, Diệp Sảng thả ra A Ngốc đồng thời thả người nhằm chổ nối toa nhảy xuống, bám bên mép toa tàu chậm rãi tiến đến người bên trên, dùng A Ngốc đi thu hút chủ lực của đối phương, nhưng chiêu thức ấy không kinh người ở chổ là mạo hiểm mà là ở điểm Diệp Sảng đối với Kiếm Thập Tam vô cùng hiểu rõ. Hắn luôn luôn hiểu Kiếm Thập Tam là dạng người gì, tâm cao khí ngạo như Kiếm Thập Tam như thế nào mà cam tâm tình ngyện bị Thi Phi Vũ gọi đi đâu là đi? Nói trắng ra là vì nhìn thấy trang bị nên mới nén giận chịu đựng. Cho nên Diệp Sảng để A Ngốc đánh Kiếm Thập Tam trước, mình đối phó Phi Thi Vũ, cứ như vậy Kiếm Thập Tam tất nhiên có quay lại lo bảo vệ Thi Phi Vũ trước, không đến mức lo đối phó mình trước.
Phụ nữ chính xác là một cánh cổng nghệ thuật, mà cổng này nếu có thêm chỉ số thông minh cao gia cố thì mới có thể chân chính phát huy lực sát thương cường đại nhất. Nhưng vấn đề hiện tại là Thi Phi Vũ chưa rớt xuống khỏi tàu hỏa, ngay khi nàng ngã xuống thì cái khó nó ló cái khôn, tay trái liền ôm lấy mắt cá chân Diệp Sảng, thân cũng treo lủng lẳng lắc lư bên hông tàu.
- Muốn chơi ta sao? Cùng lắm thì mọi người hôm nay cùng tiêu tùng ! Đi chết đi !
Thi Phi Vũ rít gào, trường kiếm giơ lên, kiếm quang hướng mông Diệp Sảng đâm tới. [ Á á định bạo cúc hoa anh Sảng của ta …. Ô ô]