Ngày tết mấy ngày liền qua.
Thừa Bình Đế nghĩ đến sự tình Nhan Hậu nói tới, vừa đầu năm liền tìm Tề Hạo Thiên tới hỏi.
Tống Chi Ngôn giấu hắn không chừng ở sau lưng làm cái gì mờ ám.
Tề Hạo Thiên còn chưa kịp đi Hình bộ liền trực tiếp bị cung nhân mời đến Tuyên Thất điện.
"Vi thần tham kiến bệ hạ."
Thừa Bình Đế trên mặt không cười thì uy nghiêm hiển lộ không thể nghi ngờ, tiếng nói trầm thấp như rồng gầm khiến người nghe không dám che dấu: "Miễn lễ, trẫm nghe nói Lục Bỉnh Văn chọc đến quan phủ, bản án đã giao cho Hình bộ, làm sao chưa bẩm báo trẫm?"
"Bẩm bệ hạ, thật là có việc này, năm trước phủ Kinh Triệu Doãn đưa bản án tới thần chỉ thoáng nhìn qua một chút.
Tống đại nhân nói sự tình trọng đại liền giao do hắn tự mình xử lý,đến ngày hôm sau cũng nói sự tình còn chưa điều tra rõ không tiện báo cho bệ hạ, trước tết liền kết án nói là hai phu phụ vu cáo, chuẩn bị đầu năm xử phạt."
Kết án nhanh như vậy, Thừa Bình Đế vừa nghe liền cảm thấy không ổn, nhíu mày hỏi: "Khanh đã thấy qua hồ sơ kết án?"
"Bẩm bệ hạ, vẫn chưa.
Tống đại nhân nói án này liên quan đến quan to trong triều,nếu như truyền đi sẽ ảnh hưởng không tốt, lúc này liền đem hồ sơ phong tuyệt mật, thần chỉ là tứ phẩm Lang Trung, không có quyền tìm đọc hồ sơ tuyệt mật..."
"Lẽ nào có lí đó? ! Trẫm sớm nói qua, quan chức trong triều hay quan phủ đều phải bẩm báo với trẫm, mà không phải tình huống đặc biệt không cần phong hồ sơ! Tống Chi Ngôn này là lão hồ đồ rồi!" Thừa Bình Đế giận tím mặt, đem án bàn đập đùng đùng ,cả đám bên trong Tuyên Thất điện lúc này sợ hãi vội quỳ xuống, hô to:" bệ hạ bớt giận".
"Hừ! Cố Tường Hải, bãi giá Hình bộ!" Dứt lời, Thừa Bình Đế vẩy tay áo nhanh chân đi ra bên ngoài.
Cố Tường Hải bận bịu mang theo một đám cung nhân đuổi theo.
Không lâu sau liền đến Hình bộ, Tống Chi Ngôn nghe thấy ngoài cửa hô"Bệ hạ giá lâm" , còn tưởng mình nghe nhầm, sững sờ một hồi lâu mới vội vàng từ chỗ ngồi đứng lên liên tục lăn lộn hướng về cửa đi.
"Vi thần, tham kiến bệ hạ!"
Thấy hắn có bộ dạng hoang mang này.
Thừa Bình Đế trong lòng liền rõ, thường nói không làm chuyện mờ ám không sợ quỷ gõ cửa, Tống Chi Ngôn lúc này lại có một bộ dạng như thấy quỷ , nói rõ hắn có việc giấu diếm.
"Đem bản án Lục Bỉnh Văn đem ra cho trẫm!" Thừa Bình Đế cúi xuống.
nâng Tống Chi Ngôn lên lại chỉnh vạt áo, nhìn hắn lạnh lùng nói, không giận tự uy: "Tống khanh, ngươi sẽ không ở trước mặt trẫm nói dối chứ, trẫm đem Hình bộ giao cho ngươi, chính là coi trọng ngươi công bằng chấp pháp, khanh chớ để trẫm thất vọng!"
"Thần...!Thần..."
Thừa Bình Đế lạnh hừ một tiếng, đem hắn ném một cái ngã trên mặt đất, nhanh chân đi đến, hô: "Tề Hạo Thiên, đem hồ sơ đem ra!"
Tề Hạo Thiên lập tức hướng về hồ sơ thất đi tới.
Thừa Bình Đế nhìn bản án tràn đầy điểm đáng ngờ, giận không nhịn nổi.
một cước đem Tống Chi Ngôn đang quỳ trước mặt đạp lăn mấy vòng, quát lên: "Hay cho ngươi, Tống Chi Ngôn! Bản lãnh khác không có tiến bộ, vậy mà lại học được quan lại bao che cho nhau? ! Lục Tuấn Đức cho ngươi chỗ tốt gì lại lớn mật mưu toan lừa gạt trẫm như thế !"
"Bệ bệ hạ bớt giận!" Tống Chi Ngôn giờ khắc này ba hồn bảy vía đã không biết còn lại mấy phần chỉ nằm rạp trên mặt đất không dám thở mạnh.
Lúc này Thừa Bình Đế liền đem Tống Chi Ngôn mang về Tuyên Thất điện, để Tề Hạo Thiên cho người đi tìm cặp phu phụ nhà Cát gia lại để cho Cố Tường Hải dẫn người đem Lục Bỉnh Văn cùng Lục Tuấn Đức tuyên tiến cung.
Chu Cẩm Hà ngày đó trời vừa sáng liền vào cung, nói là mấy ngày không thấy Đoạn Trường Ninh hơi nhớ,lúc mới tiến vào Nhan Hậu đã sắp xếp cho một nhà Trường Sa Vương trong cung điện.
Cung Thân Vương hẹn Đoạn Nguyên Kỳ, trời vừa sáng liền ra khỏi cung.
Chu Cẩm Hà vào cung lập tức cùng Cố Nam Nhứ và Đoạn Trường Ninh cùng hướng về cung Nhan Hậu đi, mấy người cười cười nói nói đến giữa trưa.
Không lâu sau, Phi Nhi liền đi vào ở bên tai nàng thì thầm một phen.
Nhan Hậu thấy thế, hỏi: "Làm sao? có việc gì?"
Chu Cẩm Hà trên mặt ý cười bất biến, trả lời: "Phi Nhi nói Tiêu Tướng quân hôm qua cùng mấy vị tướng lĩnh Định Bắc Quân đi săn thú săn được một con hổ, đã đưa da đi quý phủ nhi thần ."
Nghe vậy, Nhan Hậu sáng mắt lên cùng Cố Nam Nhứ nhìn nhau nở nụ cười, mang đầy thâm ý nhìn Chu Cẩm Hà, nói: " Tiêu Vô Định không tệ."
"Mẫu hậu." Chu Cẩm Hà hiếm thấy làm dáng sẵng giọng, đứng dậy xin cáo lui: "Nhi thần đi nhìn phụ hoàng một chút."
"Được rồi, còn thẹn thùng." Nhan Hậu đến cùng vẫn kiêng kỵ mặt mũi của nữ nhi, cười tủm tỉm vung vung tay cho nàng đi.
Chu Cẩm Hà mang người trực tiếp hướng về Tuyên Thất điện, nhếch miệng lên một vệt nở nụ cười: Cánh tay đến cùng cũng như bắp đùi.
Thừa tướng quyền thế to lớn hơn nữa, thiên hạ này vẫn là họ Chu.
Đến cửa Tuyên Thất điện không ngoài dự đoán của nàng, Tiểu Đức Tử canh ngoài cửa, làm khó dễ ngăn cản nàng, nói: "Điện hạ...!Bệ hạ lúc này đang cùng một đám đại nhân tra án, sợ là không tiện gặp ngài..."
"Tra án? vụ án gì mà còn cần phụ hoàng tự mình tra?"
"Ai, còn không phải vụ án Lục đại nhân sao...!lúc này Hình bộ Thượng Thư Tống đại nhân cũng kéo vào, đôi phu phụ cáo trạng kia, hai vị Lục đại nhân, Tống đại nhân, Tề đại nhân cùng Nhan đại nhân đều ở bên trong đây..."
"nghiêm trọng như vậy?" Chu Cẩm Hà lông mày cau lại, nói: "Cũng được, bản cung trước tiên đi Thiên điện chờ.
Chỉ là vụ án tuy quan trọng, phụ hoàng còn phải giữ gìn long thể, đi nói cho phụ hoàng một tiếng, bản cung chờ phụ hoàng dùng cơm trưa."
"Aii, Vâng, mời ngài đi bên này, nô tài liền đi bẩm báo với bệ hạ."
Chu Cẩm Hà mỉm cười bước nhẹ nhàng ung dung hướng về Thiên điện đi.
Thừa Bình Đế tuy tức giận nhưng sự tình chưa điều tra rõ ràng trước cũng không thể cứ vậy phát tác, nghe Tiểu Đức Tử bẩm báo nói nữ nhi đến lúc này mới phân phó người khác tra, đem người giam ở bên trong Tuyên Thất điện còn chính mình thì đi Thiên điện cùng nữ nhi dùng bữa.
"Hôm nay Cẩm nhi làm sao lại đến đây lúc này?"
"Vốn là đến tìm Ninh nhi, lại cùng thẩm thẩm cùng đi mẫu hậu ở trong cung hàn huyên một lát,nhưng mẫu hậu lại trêu ghẹo nhi thần, nhi thần liền tới đây..." Chu Cẩm Hà trên mặt vừa đúng đỏ ửng làm Thừa Bình Đế không khỏi cười ha ha, hỏi: " mẫu hậu vì sao lại trêu ghẹo ngươi?"
"Không nói, bằng không phụ hoàng ngài lại trêu ghẹo nhi thần, nhi thần còn muốn dùng cơm trưa đây."
"Ha ha ha, được được,trẫm để ngươi dùng cơm trưa xong, chậm chút đi hỏi mẫu hậu ngươi."
Cha và con gái vui vẻ dùng bữa trưa.
Chu Cẩm Hà như lơ đãng hỏi: "Vụ án Lục Bỉnh Văn không phải giao do Hình bộ xử lý sao? Làm sao phụ hoàng ngài lại tự mình tra?"
Nàng tất nhiên biết được là vụ án Lục Bỉnh Văn.
Tiểu Đức Tử tất nhiên sẽ cùng nàng nói một chút, lúc này lại nguỵ trang đến mức cái gì cũng không biết mới chọc người không hoài nghi.
Nghe nàng vừa hỏi như thế, Thừa Bình Đế quả nhiên không suy nghĩ nhiều, hừ lạnh nói: " Tống Chi Ngôn năm trước liền qua loa kết án, nếu không phải trẫm hôm nay gọi Tề Hạo Thiên đến hỏi, còn không biết hắn cứ như vậy kết án mà uổng mạng người!"
Chu Cẩm Hà giả vờ không rõ, nhíu mày nói: "Chuyện này...!Tống đại nhân nhìn không phải người lỗ mãng như vậy nhỉ? nếu thật sự, chắc cũng sẽ không dễ dàng thu nhận hối lộ chứ?"
Thấy Thừa Bình Đế tuy không đáp lời nhưng lại đăm chiêu suy nghĩ.
Chu Cẩm Hà liền biết mục đích hôm nay đã đạt được, không nói cái gì nữa, đổi đề tài, ân cần nói: "Quốc sự tuy quan trọng nhưng phụ hoàng cũng phải bảo trọng long thể mới phải, trong triều đại nhân có năng lực không ít, phụ hoàng đừng mệt mỏi mình mới tốt."
Thừa Bình Đế vui mừng cảm khái: "Vẫn là nữ nhi tri kỷ, trẫm biết được, Cẩm nhi không cần lo lắng."
Bồi Thừa Bình Đế dùng qua thiện.
Chu Cẩm Hà liền ra khỏi Tuyên Thất điện chuẩn bị trở về phủ,lại thấy thị nữ của Cố Nam Nhứ đang ở ngoài cửa, thấy nàng đi ra liền tiến lên phía trước nói: "Công chúa điện hạ, Vương phi mời ngài đi qua một chuyến."
Chu Cẩm Hà không rõ, hỏi: "Sao? Vương phi có nói là chuyện gì không?"
"Dạ,không có nói, Vương phi chỉ để nô tỳ đến bảo ngài là muốn bàn chuyện."
"Bản cung biết rồi, dẫn đường đi." Dứt lời, nàng liền lên kiệu.
Phi Nhi phân phó đi về tẩm điện Trường Sa Vương phi.
Chu Cẩm Hà an ổn ngồi ở trên kiệu mắt nhìn phía trước trong lòng suy nghĩ, nghi hoặc không rõ.
Không lâu lắm liền đến tẩm điện Trường Sa Vương phi , thị nữ dẫn Chu Cẩm Hà hướng về phía phòng ấm.
Cố Nam Nhứ ở bên trong, thấy nàng đến chỉ khẽ mỉm cười, hướng nàng ngoắc ngoắc tay, nói: "Đến đây."
Chu Cẩm Hà theo lời đi qua lại thấy Cố Nam Nhứ bình lui mọi người,nàng liền cũng khoát tay áo một cái, để Mặc nhi Phi Nhi cùng đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn hai người.
"Bá mẫu, có chuyện gì vậy?"
"Tìm Cẩm nhi đến là muốn nhờ Cẩm nhi giúp ta một chuyện, trước đó vài ngày không rảnh rỗi, nghĩ hôm nay thuận tiện muốn nói với ngươi."
Nghe vậy, Chu Cẩm Hà nghiêm mặt nói: "Bá mẫu, ngài cứ nói,nếu Cẩm nhi có thể sẽ tận lực."
Thấy nàng thật lòng như vậy.
Cố Nam Nhứ nở nụ cười xinh đẹp, nói: "Không phải việc khó, không đến nỗi này.
Ta nghe nói ngươi cùng Ôn Nguyên cô nương giao hảo? Ta và Tiêu bá phụ cùng sư phụ nàng chính là bạn cũ, nhiều năm không thấy sau lại nghe nói nàng đã đi vân du rồi, có một số việc ta muốn hỏi nhưng không có dịp, liền muốn gặp đồ đệ của nàng,ngươi có thể giúp ta liên hệ một chút hay không."
"Như vậy aa?" Chu Cẩm Hà hớn hở cười nói: "Chuyện này có gì khó khăn chứ? Bá mẫu muốn hỏi chuyện gì? Cẩm nhi hồi phủ liền đi Ôn phủ thay bá mẫu hỏi một chút."
Cố Nam Nhứ không chút biến sắc chối từ: "Nói rất dài dòng, không bằng ta ngày mai đi quý phủ của Cẩm nhi.
Cẩm nhi mời Ôn Nguyên cô nương qua phủ một chút,được không?"
"Cũng được, ta liền cho người đi mời Ôn tỷ tỷ ngày mai đến quý phủ ." Chu Cẩm Hà cũng không nói toạc ra, dù sao cũng là việc tư của người ta, nàng ung dung đứng dậy hướng về Cố Nam Nhứ cáo từ lại hướng về ngoài cung đi.
Chu Cẩm Hà vừa ra khỏi cung liền phân phó hướng về Ôn phủ đi,vào giờ Ngọ(-h) Ôn Nguyên mới từ Trích Tinh Các hồi phủ, hai người các nàng ai cũng bận rộn đúng là có đoạn thời gian không gặp nhau.
Chu Cẩm Hà quen thuộc đi đến thư phòng của Ôn Nguyên, thấy nàng nằm ở trên nhuyễn tháp đọc sách, cười tủm tỉm đến gần, hỏi: "Nhiều ngày không gặp, Ôn tỷ tỷ có nhớ ta không?"
Ôn Nguyên giương mắt thấy là nàng, đem sách để ở một bên đứng dậy chầm chậm nói: "Có câu nói vợ bạn không thể lừa gạt, huống hồ là thê tử sư muội aa?"
Không nghĩ tới Ôn Nguyên cũng sẽ trêu ghẹo nàng.
Chu Cẩm Hà hiếm thấy có chút thẹn thùng, hơi đỏ mặt sẵng giọng: "Mấy ngày không gặp, công phu trêu ghẹo người của Ôn tỷ tỷ đúng là có tiến bộ."
"Sao dám sao dám, " Ôn Nguyên thấy trêu đủ liền thôi, dắt nàng đến một bên ngồi xuống, cười hỏi: "Điện hạ làm sao bỗng nhiên đến đây?"
"Hôm nay ta vào cung gặp Trường Sa Vương phi, nàng nói cùng sư phụ của Ôn tỷ tỷ là bạn cũ, đáng tiếc là liên lạc không được nhưng có một số việc muốn hỏi một chút, không biết Ôn tỷ tỷ ngày mai có thể đi quý phủ ta hay không ?"
Ôn Nguyên trên mặt ý cười bất biến, giọng nói êm ái: "Ta cũng từng nghe sư phụ nói qua, nếu Vương phi cùng điện hạ đã nói như vậy.Sáng sớm ngày mai Ôn Nguyên liền đi bái phỏng điện hạ."
Chính sự nói xong, hai người lại rảnh rỗi hàn huyên một lúc, thấy sắc trời không còn sớm, Chu Cẩm Hà mới đứng dậy, nói: "Quý phủ còn có việc, ta đi về trước, ngày mai chờ Ôn tỷ tỷ."
"Điện hạ đi thong thả." Ôn Nguyên mang theo ý cười, đứng dậy tiễn Chu Cẩm Hà ra phủ xong lúc này mới trở về thư phòng, ý cười trên mặt cũng biến mất không còn tăm hơi.
Nàng mang tin tức mới thu được hôm qua nhìn lại một lần trong lòng lại có chút hưng phấn, khóe miệng cũng hơi nổi lên.
Hôm nay không phải Trường Sa Vương phi tìm Chu Cẩm Hà thì nàng cũng sẽ đi tìm, như vậy thật đúng dịp.
——//—————
Người ấy của Ôn tỷ tỷ còn lâu mới xuất hiện aaaa ????