- Kỳ thực Thiên Tháp chính là một đám chó sói đột lốt da dê, bên ngoài toàn một mình phật đà, nhưng trong lòng lại cực kỳ âm hiểm tà ác!
Khi Mộng Ly nói ra lời này, Vân Thiên Hà càng cảm thấy buồn bực, hắn đối với Thiên Tháp không có bao nhiêu lý giải, mà vừa rồi Lão Cái nói có liên quan tới hắn và Vân Sách, điều này càng làm trong lòng hắn tăng thêm một đoàn bí ẩn.
Lão Cái đối với những lời nói của Mộng Ly như thầm chấp nhận, hắn tự suy nghĩ trước đó Hạ Thác đã nói qua, chủ đề Thiên Tháp thánh hội lần này cộng thêm một số chuyện liên tưởng xung quanh.
Vân Thiên Hà không giải thích được nói:
- Tiền bối, nếu như chỉ đơn thuần là cử động Thiên Tháp thánh hội, mà động cơ phía sau là vì ta và Vân Sách, còn có các đại biểu tham gia từ khắp các thế lực thất vực, không có khả năng không bị người khác cảm thấy, nhưng ta không giải thích được, ý tứ của tiền bối là như thế nào?
Lão Cái nói:
- Một câu nói vừa rồi của Mộng Ly đã nhắc nhở lão phu, để lão phu nhớ tới một số việc kỳ quái đã phát sinh năm xưa!
Thần sắc Mộng Ly lúc này cũng bắt đầu nghiêm túc, nói:
- Nếu như để chuyện này liên hệ cùng với Thiên Hà và Vân Sách, điều này rõ ràng chính là vì huyết mạch Vân Ly, Lão Cái, ý của ngươi không phải là nói chuyện Vân Ly thị bị diệt tộc có liên quan tới Thiên Tháp này?
Lão Cái lắc đầu nói:
- Chuyện này hầu như không có điểm liên hệ nào đáng ngờ, lão phu cũng không dám suy đoán không căn cứ, thế nhưng đề tài thảo luận lần này của Thiên Tháp thánh hội chính là nhằm vào Tà Ác U Sĩ chế tạo ra U Tà Chi Ảnh, điều này khiến cho lão phu liên tưởng tới đề tài thảo luận của Thiên Tháp thánh hội lần trước.
- Không phải ngươi vừa nói đề tài thảo luận trong Thiên Tháp thánh hội trước đó chính là chuyện tình liên quan tới Cổ Vu tộc hay sao? Như vậy có liên quan gì tới đề tài lần này?
Lão Cái nói:
- Kỳ quái chính là ở chỗ này, năm đó Thiên Tháp thánh hội nghị luận thương thảo bí pháp Cổ Vu tộc, chỉ là tại khởi điểm do một vị trưởng lão Thiên Tháp nói ra, bất quá trong quá trình thương thảo, vì xuất hiện một ít thanh âm phản đối, vì vậy chuyện nay không nhắc tới nữa, mà thương thảo sang một ít quy tắc định giá đối với võ giả phải tuân thủ, mà nội dung trong đó được các tông pháp có lợi hưởng ứng tương đối đông đảo, cho nên ký kết minh ước, vì ảnh hưởng của chuyện này làm cho chuyện thương thảo về Cổ Vu tộc bị quên đi, thế nhưng sau khi Thiên Tháp thánh hội trôi qua năm năm, phụ cận Bắc vực tại một Cổ Vu tộc xảy ra sự kiện dịch bệnh ly kỳ, mà sau đó vài năm, những địa phương khác cũng lần lượt xuất hiện bệnh tật do Cổ Vu tộc truyền nhiễm ra, không có thuốc nào chữa trị được!
- Trong đoạn thời gian đó, bởi vì ảnh hưởng của tật bệnh này, có một số người bộ lạc Linh tộc cũng lần lượt bị nhiễm, chuyện này gây ảnh hưởng rất lớn. Để phòng ngừa tật bệnh lan rộng phạm vi truyền nhiễm, lúc đó một bộ phận Cổ Vu gia tộc của người đã chết và Linh Tộc đã di chuyển tới khu vực khác, sau đó không còn bất cứ động tĩnh gì nữa, rất nhiều người cho rằng tật bệnh này là do Cổ Vu tộc mang tới, cho nên vô cùng bài xích bọn họ. Thậm chí tại thời điểm đó hậu nhân Cổ Vu tộc và Linh tộc cũng đã xảy ra một ít mẫu thuẫn không thể nào hòa giải, thẳng cho tới hai mươi năm trước, trong Cổ Vu tộc xảy ra một cuộc nội chiến, mà lần nội chiến đó khiến cho vài bộ tộc diệt vong một cách ly kỳ, ngay sau đó lại tiếp tục xảy ra thảm án vài gia tộc hậu duệ Cổ Vu tộc bị diệt môn, giằng co năm năm, thẳng cho tới khi mười năm trước, ba gia tộc hậu duệ Cổ Vu tộc lớn nhất tại Đông vực bị diệt tộc, những chuyện tàn sát chủng tộc như vậy đã không còn tiếp tục xảy ra!
Vân Thiên Hà nghe xong những chuyện này, tựa hồ nghĩ tới cái gì, nói:
- Tiền bối, ý của tiền bối chính là, giả như chuyện này có liên quan tới Thiên Tháp mà nói, như vậy, nếu như lần này bởi vì sự kiện Thiên Môn bị tiêu diệt đã xuất hiện U Tà Chi Ảnh của Tà Ác U Sĩ Linh tộc, khống chế Thiên Môn tham dự vào sự kiện tàn sát hậu duệ gia tộc Cổ Vu. Mà lần này Thiên Tháp thánh hội thảo luận cũng đi vào sự kiện này, bề ngoài rõ ràng là vì chính nghĩa, muốn thay Cổ Vu tộc đòi lại công đạo, thế nhưng trên thực tế lại không phải như vậy, sau lần Thiên Tháp thánh hội này, hậu duệ Linh tộc phân bố khắp nơi rất có thể sẽ lọt vào sự kiện bị diệt tộc giống như Cổ Vu tộc?
- Vô cùng có khả năng!
Mộng Ly trầm ngâm nói.
Lão Cái nói:
- Vu tổ tiền bối quay trở về Nguyệt Miểu Sơn, việc này ta sẽ phái đệ tử tới Nguyệt Miểu Sơn thông báo cho nàng một tiếng, mà chuyện về Nhan Phong Lục Lục, khả năng Thiên Hà ngươi còn phải tự mình đi một chuyến, báo lại chuyện này cho Nhan Phong tiền bối, để nàng phòng bị mới được.
Vân Thiên Hà gật đầu, nhìn Lão Cái nói:
- Tiền bối, Vân Sách đang làm cái gì?
Lão Cái sửng sốt, nhìn Vân Thiên Hà, do dự chốc lát, nói:
- Hài tử, kỳ thực lão phu đã sớm nói với ngươi rồi, thời điểm ngươi tận lực tìm kiếm hắn, các ngươi sẽ càng lúc càng xa, nhưng khi ngươi thuận theo tự nhiên, hắn có thể ở ngay bên cạnh ngươi, trong lòng ngươi đang suy nghĩ cái gì, hắn làm sao không nghĩ như vậy?
- Nói như vậy hắn vẫn biết hành tung của ta?
Lão Cái gật đầu, nhìn Vân Thiên Hà nói:
- Ngươi nên hiểu rõ, vì sao mỗi lần Vân Sách chung quy gặp thoáng qua, kỳ thực có chuyện cũng nên nói cho ngươi rồi, còn nhớ rõ năm đó lão phu xuất hiện tại Lợi Châu gặp ngươi tại đầu cầu, trước lúc đó Vân Sách đã điều tra được hạ lạc của mẫu tử các ngươi rồi, chỉ là hắn vẫn chưa thể đoàn tụ cùng với mẫu thân ngươi, lúc đó hắn còn có chuyện vướng tay vướng chân không dứt ra được, hắn sợ mẫu tử các ngươi gặp phải nguy hiểm, liền ủy thác lão phu tại Lợi Châu ở lại một thời gian!
Nghe nói như thế, trong lòng Vân Thiên Hà kinh hãi.
Lão Cái nói:
- Mặt khác năm đó lão phu tặng ngươi bản công pháp Thiên Băng Ngọc Cốt Thuật cũng là do Vân Sách ủy thác. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
- Như vậy rốt cuộc là vì sao, vì sao hắn không đi tìm mẫu thân, còn có hạ lạc của hai mẫu tử Tư Vân, hắn có phải cũng biết, nhưng vẫn không chịu ra mặt gặp bọn họ, đây là vì sao?
Lão Cái hít một hơi, nói:
- Kỳ thực, năm đó Vân Sách tìm được hạ lạc của mẫu tử các ngươi tại Đại Đường Quốc, hắn sao lại không muốn đoàn tụ nhận thức với mẫu tử các ngươi, chỉ là phía sau hắn thủy chung có một cái bóng bám đuôi, hắn không thể làm như vậy, bao gồm cả lần trước ngươi tới Yên Liên Động Hạ Gia Lạp Sơn, lần đó ngươi và hắn cũng đã gặp thoáng qua rồi, ngươi còn nhớ rõ một người thanh niên tên là Hoắc Dương sao, sau khi Vân Sách từ hắn biết được các ngươi đi tới Ác Xà Phong, hắn vẫn chờ Ngả Khả Phạm Ni niết bàn xong, sau đó mới đưa nàng tới Nguyệt Miểu Sơn!
- Nói như vậy, chuyện này Miên Nguyệt và Ngả Khả Phạm Ny đều đã biết, nhưng các nàng vì sao không nói cho ta biết?
Lão Cái nói:
- Kỳ thực có rất nhiêu sự tình bọn họ không hy vọng ngươi biết quá sớm, bởi vì những chuyện này đối với ngươi mà nói trăm hại không có một lợi, đây cũng chỉ là một hành động bảo hộ đối với ngươi. Ngươi phải biết rằng, địch nhân của bọn họ vô cùng cường đại, mà ngươi còn chưa đủ để thò chân vào đó!
Vân Thiên Hà bừng tỉnh hiểu ra.
Lời nói Lão Cái sâu lắng.
- Khi ngươi biết càng nhiều chuyện, ngươi cũng phải hiểu rõ, con đường đi sau này của ngươi nên đi như thế nào, con đường đo không phải là ai đó bày sẵn cho ngươi, mà chính là số mệnh của ngươi dẫn đạo, mặc kệ nhân sinh quan và thế giới quan của ngươi thay đổi như thế nào cũng không thể thay đổi được huyết mạch đang chảy xuôi trong cơ thể ngươi chính là của Vân Ly thị. Vân Ly thị trước đại tan biết đứng đầu thiên hạ bách tộc, mà sau thời đại tan biến, bọn họ đã đi vào con đường diệt vong, nhưng bọn họ trong lòng các thiên hạ bách tộc vẫn đủ phân lượng như cũ. Chính như tổ chức Viêm Hoàng cục ngươi từng thành lập kia, ngươi biết vì sao Dị tộc lại vì ngươi kính dâng trung thành và sinh mệnh, kỳ thực nguyên nhân chủ yếu không phải là ngươi vì bọn họ làm cái gì, bọn họ mang ơn ngươi, mà là trên người ngươi đang chảy huyết mạch Vân Ly, như vậy đã đủ cho bọn họ nguyện ý kính dâng trung thành và sinh mệnh, mang theo trái tim kính nể, xưng ngươi là thiếu chủ, nguyên nhân không phải xa lạ, ngươi là hậu đại Vân Ly, ngươi đã mang tới cho họ hy vọng!
Trong lòng Vân Thiên Hà lúc này đã nổi lên sóng gió ngập trời, hắn nhìn Lão Cái khiếp sợ nói:
- Tiền bối, như thế nào mà tiền bối lại biết về Viêm Hoàng cục?
Lão Cái nói:
- Hài tử, ngươi hẳn là biết về Nhan Phong Lục Lục, nàng là hậu duệ Linh tộc, mà hậu duệ của nàng phần lớn chính là Phong tộc hiện tại, nếu như năm xưa không phải nàng đã tự mình âm thầm tiến hành khảo sát đánh giá đối với ngươi, nhưng dị tộc này làm sao có thể cam tâm tình nguyện hiến dâng sự trung thành và sinh mệnh của mình đây. Mà Nhan Phong Lục Lục chính là Linh Tổ Linh tộc hôm nay. Mà Thiên Tháp thánh hội lần này có liên quan tới Linh Tộc, ngươi cũng cần phải tới Tuyết Phong Cương, bái kiến vị Linh tổ này một chút, nàng tự nhiên sẽ giải thích cho ngươi biết một số chuyện!
- Tiền bối, trong Thiên Môn xuất hiện U Tà Chi Ảnh của Tà Ác U Sĩ Linh tộc, theo như Ngả Khả Phạm Ny nói, U Sĩ Linh tộc đạt tới Thiên cảnh, sao chép phương pháp Huyễn Vu Cổ Vu tộc dung hợp thành hình một loại vật thể tà ác, mà Linh tộc hiện tại điêu linh, U Tà Chi Ảnh này có liên quan tới Linh tổ hay không?
Lúc này Mộng Ly rốt cuộc tìm được cơ hội xen vào, nhìn Vân Thiên Hà tức giận nói:
- Trước đại tan biến, Linh Tộc và Cổ Vu tộc có quan hệ rất thân mật, có ngươi là ngươi hoài nghi chuyện ba gia tộc Cổ Vu tại Xuất Vân Quốc bị diệt tộc có liên quan tới Nhan Phong Lục Lục này, nếu như thực sự có liên quan, như vậy tiểu Phạm Ny tới Thiên Môn tìm Chư Vô Vũ Nhai vừa rồi phát hiện ra U Tà Chi Ảnh đã không phải chỉ đả thương hắn rồi để hắn đào tẩu rồi!
Vân Thiên Hà trừng mắt nhìn Mộng Ly:
- Ngươi nói là U Tà Chi Ảnh kia chỉ bị đả thương đào tẩu cũng vì Ngả Khả Phạm Ny thả đi.
Mộng Ly bĩu môi nói:
- Nếu như U Tà Chi Ảnh kia bị tiểu Phạm Ny tiêu diệt mất, như vậy sau này chúng ta làm sao theo đầu mối này truy tìm hung phạm phía sau, ngu ngốc!
Lão Cái nói:
- Thiên Hà, việc này cũng không chậm trễ, nếu như đúng theo suy đoán của chúng ta, mục tiêu của Thiên Tháp thánh hội này này có khả năng liên quan tới Linh Tộc, ngươi tốt nhất nên tới Tuyết Cương Phong Bắc vực trước, nói rõ chuyện này với Nhan Phong Lục Lục, bất quá trên đường phải vượt qua La Lan quốc, ngươi phải vạn phần cẩn thận mới được!
Vân Thiên Hà gật đầu, nhìn Mộng Ly:
- Đã như vậy, chúng ta tức khắc khởi hành thôi!
- Uhm, muội muội đưa tiểu Phạm Ny trở lại Nguyệt Miểu Sơn hẳn là cũng sắp trở lại rồi, không bằng sáng mai chờ muội muội trở về, chúng ta bắt đầu khởi hành!
- Sao vậy, có phải nàng có chuyện gì muốn làm?
Vân Thiên Hà thấy nhãn thần Mộng Ly có vẻ né tránh, giọng nói có chút gương ép, vì vậy nhìn nàng hỏi.
- Ai nha, dù sao đi nữa cũng chỉ là một đêm thôi mà, ngươi gấp gáp cái gì, hơn nữa ngươi hiện tại thối chết mất, còn không mau đi tắm, ngươi thối như vậy, ta mới không muốn đi cùng đường đây, hừ!
- Ha ha, tiểu nha đầu, nếu như muốn hắn đợi một đêm, sợ rằng đêm nay hắn lại lăn qua lăn lại khiến cho ngươi không ngủ ngon giấc!
Tân Lặc trưởng lão mờ ám cười đùa nói.
- Xú lão đầu, mặc kệ ngươi!
Mộng Ly trắng mắt liếc nhìn Tân Lặc trưởng lão, nhưng khuôn mặt trắng trẻo lúc này sinh ra hai đóa hồng, lập tức bước khỏi cửa.
Vân Thiên Hà có chút suy nghĩ nhìn bóng lưng Mộng Ly rời đi, cũng đang suy nghĩ, vì sao lại muốn đợi một đêm!
giả.