Võ Động Thiên Hà

chương 480: xuất lung

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dưới màn đêm, tinh thần lực khắp bầu trời tụ tập lại, khi một đạo quang trụ mạnh mẽ từ trong phong ấn cửa ra chiếu thẳng trời cao, dần dần quang trụ càng lúc càng lớn mạnh hơn.

Lực lực bao hàm trong đạo quang trụ này cực kỳ cường đại, phảng phất như có thể xé rách bầu trời thành một cỗ thủng, kinh động bốn phương.

Lúc này Niếp Ngôn và mấy lão giả cảm giác càng lúc càng thêm cật lực, cỗ lực lượng phát ra từ bên trong phong ấn mang theo ba động cường liệt, lại được tinh thần lực bên ngoài gián tiếp phụ trợ, bọn họ bị cỗ ý cảnh tinh khung bao phủ, đột nhiên phát hiện ra bọn họ không phải đang cỗ gắng áp chế phong ấn dần dần bị phá hỏng, mà là đang hỗ trợ bài trừ.

Rắc rắc…

Lúc này, sơn thể chỗ bị phong ấn kia đột nhiên phát sinh nứt nẻ, lực lượng bao phủ xung quanh bắt đầu hiển lộ ra.

Một vị lão giả thấy bọn họ dù hợp lực cũng không thể nào tiếp tục chống đỡ, liền quát:

- Niếp thúc, cỗ lực lượng này quá mức mạnh mẽ rồi, chúng ta chống đỡ không được, không thể tiếp tục áp chế phong ấn, hiện tại chúng ta chỉ có thể thủ hộ nơi này, đám yêu ma bên trong tới một liền giết chết một!

Lúc này Niếp Ngôn cũng có cảm giác vô lực, thở dài, cùng với mấy người khác đồng thời thu lực, đều vây quanh phụ cận, nói:

- Cửa ra bị phong ấn đã sắp đột phá, mọi người nên cẩn thận một chút, không nên tiến vào quá gần, bằng không sẽ bị cỗ lực lượng kia phản phệ trở lại!

Oanh…

Ngay lúc Niếp Ngôn vừa nói xong, lúc này cả thiên địa giống như bị đại bạo tạc kịch liệt, một cỗ quang trụ bắt đầu từ trung tâm điên cuồng bộc phát, giống như nước triều dâng biển rộng mênh mông, phô thiên cái địa tràn ra xung quanh.

Vù…

Niếp Ngôn và mấy vị lão giả bên ngoài không ngờ tới cỗ ba động lực lượng bên trong tràn ra ngoài lập tức dung mãnh cường đại tới vậy. Mấy người đều giống như bị cuồng phong gió lốc thổi đi, thân thể không đứng vững, hơi nhoáng lên, rất nhanh không còn chống đỡ được nữa, bị thổi bay ngược, va chạm vào vách núi, phun ra máu tươi.

Chờ khi mấy ngươi rơi xuống đất, cố gắng đứng vững, chỉ thấy trung tâm phong ấn, nơi tỏa ra cỗ lực lượng triều dâng kia rốt cuộc phát sinh tiếng nổ bạo tạc nứt nẻ, bị triệt để phá hủy.

Mà chỗ phong ấn kia, dưới ánh tinh quang chiếu xạ, chỉ thấy một tầng sương mù như không phải sương mù, như ánh sáng mà không phải ánh sáng, tựa như ba động trong suốt tụ tập lại, mà trung gian bị xé rách thành một lỗ hổng, giống như cánh cửa, càng lúc càng lớn.

- Đề phòng, hình như có cái bóng từ bên trong vọt ra!

Niếp Ngôn cảm giác trong lỗ hổng hình như có cái bóng muốn lao ra, lúc này quát to một tiếng, mấy lão giả đều ngưng thần đề phòng.

- Ha ha ha, một nghìn năm rồi, một nghìn năm rồi, ta rốt cuộc đã đợi được lúc Quỷ Cốc mở ra, lão phu sinh thời có thể nhìn thấy ánh tinh quang khắp bầu trời, chết cũng không còn hối tiếc!

Lúc này, trong lỗ hổng có một đạo bóng hình màu lam nhạt lấy tốc độ cực nhanh, quỹ tích quỷ dị không gì sánh được vọt ra, tại nháy mắt lúc hắn lao ra, cùng với thanh âm hét lên điên cuồng của hắn, hơi nước xung quanh bắt đầu lan tràn, mà trong hơi nước kia, thân thể hắn giống như ngâm trong nước bị chiết xạ, có chút ba động nữu khúc.

- Yêu ma đã đi ra, động thủ!

Niếp Ngôn thấy cái bóng trong tầng ba động nữu khúc chậm rãi hiển lộ ra thân ảnh một người, liền ra lệnh một câu, cùng với mấy lão giả vọt lên.

- Đám vô sỉ các ngươi, nhốt chúng ta nghìn năm mới thoát khốn, hôm nay chính là tử kỳ của các ngươi!

Thân ảnh màu lam nhạt thanh công đi đầu rời khỏi Quỷ Cốc, chính là trưởng lão Lam La U. Lúc này hắn vừa mới ra không lâu đã cảm giác có mấy người đánh tới, tức thì ý cuồng nộ bộc phát, sát khi xung thiên.

Vốn ban đầu Vân Thiên Hà cùng với các trưởng lão khác hợp lực vận dụng lực lượng Tạo Hóa Chi Khí, quán thâu vào cơ thể Vân Thiên Hà, hắn thông qua ý cảnh lực lượng tinh thần bao hàm toàn diện, thành công nội ứng ngoại hợp, đả thông phong ấn cửa ra Quỷ Cốc, Vân Thiên Hà có thể trực tiếp ra ngoài, thế nhưng lúc đả thông, hắn lại lui trở về trong cốc, để một trưởng lão khác là người đầu tiên rời cốc.

Kỳ thực chúng trưởng lão tại lúc cửa ra bị đả thông, tất cả mọi người đều nhớ tới bi kịch trăm năm trước, nhưng thấy Vân Thiên Hà lại lui trở về, bọn họ liền biết, bi kịch sẽ không phát sinh một lần nữa, thiếu chủ chân chính suy nghĩ vì bọn họ, tuyệt đối sẽ không giống như kẻ đó ra ngoài liền làm việc đê tiện kia!

Trong các trưởng lão, Lam La U vẫn vì chuyện trong Quỷ Hoàng Điện mà canh cánh trong lòng, hổ thẹn khó nhịn, hắn cũng biết cỗ thế lực canh giữ bên ngoài nhất định ở rất gần, người thứ nhất lao ra ngoài nhất định gặp phải đợt công kích mạnh nhất, vì vậy hắn là người mạnh mẽ tranh đoạt lao khỏi cốc đầu tiên. Chúng trưởng lão vốn định để Quỷ Hoàng đi đầu áp chế những người đó, thế nhưng thấy thái độ của Lam trưởng lão rất kiên quyết, vì vậy đành đáp ứng để Lam trưởng lão là người thứ nhất ra khỏi cốc hấp dẫn công kích của đám người bên ngoài. Dưới sự ba động không gian khác nhau giữa bên trong và bên ngoài, vì vậy lúc Niếp Ngôn và mấy vị lão giả đồng thời tấn công hắn, hắn không thể đúng lúc thực hiện hành động phòng bị, không phản kích đúng lúc, chỉ có thể dùng lực lượng toàn thân hình thành cương tráo bảo vệ thân thể chống đỡ thế tiến công mạnh mẽ này.

Bất quá vị trưởng lão bị nhốt trong Quỷ Cốc nhiều năm, một mực nỗ lực vì một ngày rời khỏi cốc, có thể trở thành trưởng lão, tu vi của bọn họ thấp nhất cũng là Võ Tôn Địa cảnh, chỉ là bởi vì lực lượng thiên địa trong Quỷ Cốc quá mức thiếu thốn, vì vậy bọn họ không thể đột phá tiến vào Thiên cảnh.

Thế nhưng đám người bên ngoài tuy rằng đã truyền thừa vài đời, nhưng thực lực chí cường không thể nào so sánh được với đời đầu tiên, trong bọn họ, người có thực lực cao nhất chính là Niếp Ngôn Võ Tôn Địa cảnh, những người còn lại bất quá chỉ là cảnh giới Võ Thánh mà thôi.

Vì vậy tại lúc Lam trưởng lão phóng ra ý cảnh và lực lượng bảo vệ toàn thân, Niếp Ngôn và mấy lão giả liền cảm thụ hành động có chút khó khăn, giống như hơi nước trong thân thể bọn họ bị khống chế, thế tiến công chợt giảm.

Ầm…

Nhưng cho dù thế tiến công của Niếp Ngôn và mấy lão giả bị một ít trở ngại, nhưng bọn họ vẫn cường đại như trước, khi bọn họ liên hợp lại thực hiện một kích tối cường đối với Lam trưởng lão liền bộc phát ra một tiếng nổ mạnh, tầng phòng ngự bảo vệ thân thể Lam trưởng lão xuất hiện xu hướng suy tàn, tại lúc thời gian chênh lệnh giữa Quỷ Cốc và thế giới bên ngoài qua đi, thân thể Lam trưởng lão bỗng nhiên bị trùng kích bởi lực lượng thiên địa giao nhau, nặng nề đụng phải vách núi đá, máu tươi tràn ra.

Nhưng Lam trưởng lão đã thành công ra khỏi cốc, điểm thương thế ấy đối với hắn mà nói, ngược lại càng khiến hắn thêm xúc động, ngọn lửa chiến đấu bao nhiêu năm chưa bị đốt cháy, tại giờ khắc này, theo thương thế của hắn, triệt để bùng phát, mạnh mẽ nhất từ lúc hắn sinh ra tới nay.

Hắn chưa bao giờ gặp qua chiến đấu quyết định sinh tử như vậy, không thèm quan tâm tới điểm thương thế nhỏ bé trên người, lúc này Lam La U điên cuồng cười lớn, một cỗ khí thế kinh thiên địa phóng ra, sau khi tập trung vào một vị lão giả, cỗ lượng lượng ý cảnh này dẫn theo hơi nước khắp không gian, trong nháy mắt đã bao vây vị lão giả kia, theo cánh tay Lam trưởng lão lăng không bóp mạnh, lão giả thảm thiết kêu lên một tiếng, toàn thân nhanh chóng nổ tung hóa thành huyết vụ. Nguồn:

- Võ Tôn Địa cảnh đỉnh phong!

Niếp Ngôn và mấy lão giả thấy Lam La U vẻn vẹn đi ra một mình một người đối mặt với bọn họ, trong thời gian cực ngắn đã miểu sát một người, trong lòng hoảng hốt, đồng thời nhìn ra thực lực chân chính của đối phương.

Niếp Ngôn thấy tình thế không ổn, nhưng hắn không có lực lượng xoay chuyển cục diện, lúc này đành lao tới cuốn chân Lam La U, nói với những người khác:

- Nghĩ biện pháp phá cửa ra, cho dù không thể phong ấn cũng không thể để nhiều yêu ma trốn ra ngoài!

Lam trưởng lão cười nhạt:

- Ngày hôm nay chính là ngày diệt vong của các ngươi, vọng tưởng lần thứ hai phá hư? Các ngươi đã không còn cơ hội nữa rồi!

Dứt lời, trong mắt Lam trưởng lão tỏa ra sát khí bức người, tập trung vào Niếp Ngôn, ý cảnh mang theo hơi nước mạnh mẽ lan tràn bao phủ.

Mấy lão giả nghe được lời nói của đối phương, tựa hồ cũng đưa ra quyết định nào đó, một người quát:

- Nếu không phải đối thủ, cho dù tự bạo cũng phải phá đi cửa ra, lão phu đi trước!

- Tiểu nhi kiến hôi, ngươi dám!

Ngay lúc lão giả kia đang chuẩn bị tự bạo phá tan cửa ra, lúc này một thanh âm mang theo cộng hưởng thiên địa, ẩn chứa uy nghiêm hoàng giả vô thượng đột nhiên truyền ra ngoài, lão giả bị khí thế giống như Thánh Hoàng thân lâm chấn nhiếp, khí thế không khỏi bị kiềm hãm.

Ngay sau đó, một đạo kim quang từ chỗ cửa ra lan tràn, chỉ thấy thân ảnh Quỷ Hoàng lấy tốc độ mau lẹ không gì sánh được dần dần ngưng tụ thành hình, hắn hình như không hề bị hạn chế bởi thời gian không gian sai biệt nơi cửa ra, tại lúc thân ảnh vừa mới hiển lộ, còn đang ba động, Quỷ Hoàng liền tập trung vào lão giả muốn tự bạo, sau đó lăng không chỉ một ngón tay.

Một ngón tay này giống như thánh hoàng ban thưởng lệnh phải chết, đồng thời kim quang phát ra, lấy tốc độ mắt thường căn bản không thể nào phân biệt được bắn thẳng vào thân thể lão giả, lão giả căn bản không có bất cứ lực lượng phản kháng nào, thân thể ầm ầm một tiếng, liền bị một ngón tay này đánh bay ra xa, trong quá trình bay đi nổ tung thành huyết vụ.

Thiên cảnh, Võ Tôn Thiên cảnh.

Trong cốc kia rốt cuộc là loại quái vật gì đây?

Tại lúc Quỷ Hoàng rời khỏi cốc, mấy lão giả còn lại đều ngây người sợ hãi, đồng thời bọn họ cũng biết, chỉ cần một người đạt tới Thiên cảnh này, thậm chí còn tu luyện công pháp Thánh Hoàng, cho dù bọn họ có tự bạo để phá hủy cửa ra thì cũng không thể nào ngăn cản được kết quả đã định sẵn.

Oanh!

Ngay sau đó, tại lúc mấy lão giả đang ngây người, Quỷ Hoàng lại dùng một ngón tay Quỷ Hoàng Lệnh, một vị lão giả khác trúng phải một ngón tay này, thân thể văng ngược ra sau, hóa thành huyết vụ.

Khi những người còn lại muốn lao tới tự bạo, lúc này thần sắc Quỷ Hoàng lạnh lùng, hừ lạnh một tiếng, lập tức vung tay lên, trong thiên địa đột nhiên hiện ra một huyễn ảnh bàn tay không lồ cường đại, bàn tay mạnh mẽ nắm lại, giống như bắt con gà con, chộp mấy người kia vào trong Thánh Hoàng cự thủ.

Thánh Hoàng thủ ấn!

Niếp Ngôn đang chiến đấu với Lam La U, bị vây trong hoàn cảnh hạ phong, vừa liếc mắt nhìn thấy trong hư không hình thành một bàn tay khổng lồ bắt mấy người, lúc này sắc mặt đại biến, kinh hô, đồng thời hắn cũng biết người kia là ai, không khỏi hét lớn:

- Ngươi là Cơ Niết Nông, ngươi không phải đã chết mấy trăm năm rồi sao, ngươi thế nào lại ở bên trong Quỷ Cốc?

Quỷ Hoàng nắm bàn tay lại, mấy vị lão giả ngay cả tiếng kêu thảm thiết trước kia chết cũng không kịp phát sinh, đã bị cường ngạnh bóp chết, Quỷ Hoàng vung tay vứt mấy cỗ thi thể sang một bên, lạnh lùng nói:

- Coi như ngươi có chút kiến thức, xem ra ngươi chính là hậu nhân Niếp Hỏa, Niếp Hỏa còn chưa chết, lão phu sao có thể đi trước hắn!

Dứt lời, Quỷ Hoàng lại nói:

- Lam trưởng lão, bắt sống người này, thiếu chủ điện hạ còn có chuyện muốn hỏi hắn, nơi này do ta hộ pháp, ngươi nhanh chóng thanh lý sạch sẽ đám người xung quanh!

Bất quá, ngay lúc Quỷ Hoàng vừa nói xong, chỗ cửa ra Quỷ Cốc lại xuất hiện một thân ảnh khác, trong màn ba động nữu khúc, dần dần hiển hiện hình ảnh Mộng Ly.

Mộng Ly còn chưa kịp chờ sai biệt mấy tức trôi đi, thân ảnh chưa triệt để ổn định, liễn khẽ kêu lên nói:

- Lão quỷ, đừng giết, nếu người kia là hậu đại Niếp Hỏa, nhất định hắn biết tung tích tàn thạch!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio